“Gâu gâu ~”
Bản năng của một con ch.ó sớm loài thuần hóa, cái chăm chú của kẻ sát thủ rừng rậm, một tia cảnh giác còn sót trong cơ thể nó đ.á.n.h thức. Nó kêu t.h.ả.m một tiếng bỏ chạy.
Trong phòng khách vang lên tiếng "thịch thịch thịch" náo loạn, nhanh chóng khôi phục vẻ bình tĩnh. Thân hình to lớn của Tiểu Mao trốn xó xỉnh nào, liếc mắt một cái thế mà tìm thấy.
Cảnh tượng càng Bạch Tiểu Phạn cảm thấy kỳ quái. Dù cho đàn ông khi sắc mặt bình thường, vẫn thể nào yên tâm .
Lúc Bạch Tinh Tinh và Curtis chuẩn , Bạch Tiểu Phạn đột nhiên cầm theo chìa khóa đuổi theo, chạy vội cửa: “Hai chơi đấy? Em cũng !”
Bà chị ngốc như , đừng để bán mất.
Bạch Tinh Tinh chẳng cảm kích, khoác tay Curtis : “Chúng hẹn hò, mày kỳ đà cản mũi ? Đi tìm bạn mà chơi, tối về tao mang đồ ăn ngon cho.”
“Tối mới về á?” Bạch Tiểu Phạn mặt đầy vẻ đồng tình.
Bạch Tinh Tinh kỳ quái liếc Bạch Tiểu Phạn, hôm nay em lằng nhằng thế nhỉ?
“Thôi, tạm biệt.” Bạch Tinh Tinh kéo Curtis khỏi cửa, nhốt Bạch Tiểu Phạn ở bên trong.
Hai con đường nhỏ trong khu dân cư, Bạch Tinh Tinh thể tin nổi: “Xem Tiểu Phạn thích đấy, thế mà đòi chơi với em.”
Curtis đầu căn nhà của bố bạn đời, : “Nó đang bài xích , cảnh giác.”
“Hả?” Bạch Tinh Tinh tin lắm, “Nó chỉ là một đứa trẻ con, đồng nghiệp của còn điều gì bất thường, nó cảnh giác với ?”
Huống chi Curtis thật sự thiện với Tiểu Phạn, chứ với khác, bao giờ tỏ dễ chịu ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/the-gioi-thu-nhan-nhan-nha-cay-ruong-sinh-con/chuong-1358-bo-bien-hien-dai.html.]
“Đó là bởi vì những trưởng thành bên ngoài giao tiếp với thiếu cảnh giác với thiên địch từ lâu, cảm quan của họ c.h.ế.t lặng, bằng động vật bình thường, thậm chí bằng cả ấu trùng của nhân loại.” Curtis .
Khóe miệng Bạch Tinh Tinh giật giật. Con đúng là nhận thức rằng trẻ con và động vật tính cảnh giác cao hơn, nhưng từng ai nghĩ vấn đề ở chính bản loài .
nghĩ cũng thấy lý, Bạch Tinh Tinh hì hì đùa: “Vậy đừng tiếp xúc với trẻ con nhé, cẩn thận dọa bọn nó đấy.”
Curtis điểm điểm lên mũi bạn đời, trong mắt tràn đầy cưng nựng.
Hai nắm tay khỏi khu dân cư, bắt xe buýt bờ biển.
Đi lòng vòng một hồi, tốn đến mười đồng, họ đến một bãi biển quản lý.
Bãi biển rào bằng một hàng rào bảo vệ, bên cạnh chất đống đá lớn. Curtis trèo qua hàng rào, đỡ Bạch Tinh Tinh qua.
10 giờ sáng, mặt trời vô cùng gay gắt, ánh nắng vàng óng rải đầy mặt đất và mặt biển. Khi đối diện với biển, ánh nắng chói đến mức mở nổi mắt.
so với mặt trời ở thú thế, ánh sáng vẫn quá yếu. Bạch Tinh Tinh và Curtis đều mấy để tâm, cả hai ngây ngốc mặt biển, đờ đẫn.
Dưới chân là cát mịn tinh khiết, mà là cát đất màu đen pha lẫn nhiều bùn. Sóng biển từng đợt vỗ bờ, chất đống rác rưởi và bọt biển thành một vệt dài ven bờ.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Nước biển ở khu vực màu xanh biếc như trời, mà là màu vàng xám, chẳng khác gì nước sông, chỉ là thấy điểm cuối.
“Hả? Chỉ thôi á?”
Bạch Tinh Tinh thất vọng vô cùng, dùng lòng bàn chân dẫm dẫm lên mặt nước, buồn rầu : “Sao khác thế ? Em còn tưởng nước biển lúc nào cũng màu xanh thẳm chứ.”
Trước khi sóng biển đ.á.n.h tới, Curtis bế bổng Bạch Tinh Tinh lên, tránh cho nàng tiếp xúc với nước bẩn. chân của chính ngâm trong nước biển nổi đầy bọt, hàng mày nhíu một cách khó nhận .
“Tê tê ~” Curtis le lưỡi, về phía xa, : “Ở đây đồ ăn, chúng xa hơn nữa mới .”