Khi sắp bắt đầu, ống kính một nữa cận cảnh các tuyển thủ, đặc biệt ưu ái một tuyển thủ Trung Quốc diện mạo sâu sắc, lai Tây.
Cây bút trong tay Bạch Tinh Tinh rơi “loảng xoảng” xuống bàn, văng xuống đất lăn .
Trong phòng học đang im phăng phắc, tiếng bút bi lăn lộc cộc đặc biệt rõ. Ấy thế mà nó chủ nhân lãng quên.
Giống như cây bút bi rơi và lãng quên, còn cả cằm của Bạch Tinh Tinh.
Mặt Bạch Tinh Tinh đờ , mắt mở trừng trừng, đại não tê liệt.
Mẹ kiếp, thật sự là Moore!
Kỳ Olympic hình như tổ chức ở Châu Mỹ mà, Moore chạy đến nơi xa như ?
Hơn nữa thế nào trộn Olympic? Tính mới đến một tuần, lẽ cửa , trực tiếp thế vận động viên nào khác ?
Theo tiếng còi vang lên, các vận động viên lao xuống nước như tia chớp. Moore chậm mất mấy nhịp, đợi đến khi khác bơi hai mét, mới thong thả nhảy xuống nước.
Đường Lệ xụ mặt, thở dài: “Xong , xuất phát , nhanh mấy cũng khó mà thắng.”
Bạch Tinh Tinh thở phào nhẹ nhõm: “Tốt quá , chậm một chút!”
Khác chủng tộc mà thi đấu chung ? Quá công bằng. Cho dù là Moore kém cỏi nhất ở môn bơi, cũng tuyệt đối mạnh hơn con !
May mà lúc chậm mấy nhịp, chứ nàng thật dám .
thầy chủ nhiệm xem Moore thi đấu nhiều thì khác, thầy lo lắng chút nào, chỉ hưng phấn và mong chờ.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Hả?” Đường Lệ liếc nhanh Bạch Tinh Tinh, tưởng nhầm, dời mắt về TV.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/the-gioi-thu-nhan-nhan-nha-cay-ruong-sinh-con/chuong-1343-cham-mot-chut-cham-mot-chut.html.]
Moore xuống nước, khí thế lập tức đổi. Cánh tay dài sải , dòng nước rẽ mạnh, quả thực thoát ly định luật vật lý, như thể gắn động cơ, thể vù vù lao về phía .
Biểu cảm của Bạch Tinh Tinh cứng đờ, nàng khẩn trương c.ắ.n ngón tay, trong lòng ngừng cầu nguyện: Chậm một chút, chậm một chút, chậm một chút... Thắng sát nút là .
Thế nhưng ống kính kéo xa, đúng cảnh Moore vượt qua các vận động viên khác, và chỉ trong nháy mắt bỏ xa bọn họ, đập tan hy vọng của Bạch Tinh Tinh.
Bạch Tinh Tinh c.ắ.n ngón tay hít một lạnh, chân cũng run lên bần bật, bắt đầu một vòng cầu nguyện mới: Chậm một chút, chậm một chút, chậm một chút... Đừng thắng họ nhiều quá.
Trong phòng học bắt đầu ồn ào, cũng là tiếng “Nhanh quá !” “Moore trai quá!”, mà Bạch Tinh Tinh thấy tuyệt vọng não nề.
Nhìn từng khuôn mặt sùng bái kích động, thầy chủ nhiệm cũng thấy vinh dự lây.
Cuối cùng, đầu tiên về đích ngoài dự đoán chính là Moore. Cả lớp hoan hô ầm ĩ, cả dãy nhà học đều vang dội tiếng la hét hưng phấn, vọng từ các cửa sổ, cửa lớp.
Chỉ Bạch Tinh Tinh vẫn còn căng thẳng, dám thở mạnh.
Lúc , ống kính bắt đầu lùi , bắt trọn hình ảnh các vận động viên khác.
Bạch Tinh Tinh c.ắ.n cả ba ngón tay, thầm nghĩ: Đừng xa quá, ơn đừng xa quá...
Khi ống kính dừng ở một nhóm vận động viên vẫn còn đang ở giữa đường bơi, sợi dây căng thẳng trong đầu Bạch Tinh Tinh cuối cùng cũng đứt phựt. “A!” Nàng thét chói tai.
Cả phòng đang ồn ào bỗng tiếng thét thất thanh của Bạch Tinh Tinh xuyên thủng, lập tức đều sang nàng.
Bạch Tinh Tinh cố nắn cơ mặt đang vỡ vụn, co rúm .
Mẹ kiếp, Moore còn dám nhanh hơn nữa ? Sao biến cho xem luôn ?
Lần chắc chắn nghi ngờ ! Có khi nào viện nghiên cứu nào đó bắt m.ổ x.ẻ thí nghiệm ?
Ánh mắt đám học sinh về TV, riêng Trương Tân vẫn hứng thú Bạch Tinh Tinh, nhịn : “Đáng yêu thật.”