Thế Giới Thú Nhân Nhàn Nhã: Cày Ruộng, Sinh Con - Chương 1315: Bắt gian tại phòng

Cập nhật lúc: 2025-11-02 04:25:18
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Tay Bạch Tinh Tinh vẫn đang cài áo ngực, cô đầu dùng ánh mắt cá c.h.ế.t Curtis: “Cười cái gì mà , còn tại các .”

 

Nếu vì sinh con, cô đến nỗi tăng size áo ? Vốn dĩ là cup D , cô thật sự quan tâm việc nó tiếp tục lớn lên !

 

Curtis nín , xem Bạch Tinh Tinh loay hoay.

 

“Cốc cốc cốc”

 

Cửa gõ vang lên, là giọng của Bạch.

 

“Tinh Tinh, trong phòng con ?” Giọng Bạch chút sốt ruột.

 

Tim Bạch Tinh Tinh thót lên, cô vội vàng mặc áo thun : “Không ạ, trong phòng con ai?”

 

“Con mở cửa .” Giọng Bạch cho phép từ chối. Bạch Tinh Tinh thấy tiếng bước chân bên ngoài, là tiếng bước chân của ba, cô càng thêm sốt ruột.

 

“À, đợi con một chút, con đang mặc quần áo.” Bạch Tinh Tinh kéo Curtis, dùng khẩu hình thành tiếng: “Mau trốn , tuyệt đối để ba em phát hiện.”

 

Curtis gật đầu, trần chui khỏi chăn, quần áo cũng kịp mặc, liền nhảy ngoài cửa sổ.

 

Bạch Tinh Tinh cũng hết cách, mặt mày méo xệch Curtis nhảy ngoài. Cửa phòng gõ càng dồn dập, cô nhéo nhéo mặt, chỉnh biểu cảm mở cửa.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Mẹ Bạch giữa cửa, ba Bạch bên cạnh, Bạch Tiểu Phạn cũng ở đó, vẻ mặt chút rõ.

 

Bạch Tinh Tinh ngượng ngùng : “Mọi ạ?”

 

Mẹ Bạch liếc Bạch Tinh Tinh một lượt, đó phòng ngủ, lập tức nhíu mày.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/the-gioi-thu-nhan-nhan-nha-cay-ruong-sinh-con/chuong-1315-bat-gian-tai-phong.html.]

“Sao chăn nệm đất?” Mẹ Bạch quanh một vòng . Khi thấy khung cửa sổ trống trơn, bà càng nhíu chặt mày hơn: “Kính vỡ?”

 

Mẹ Bạch tránh đống chăn nệm, về phía cửa sổ.

 

Tiểu Mao cũng theo phòng, liền lao thẳng đến cào cấu đống chăn nệm đất.

 

“Này, tránh .” Bạch Tinh Tinh đá Tiểu Mao một cái nhưng , cô dám động tác quá lớn, trong lòng căng như dây đàn, hồi hộp đến mức nắm chặt vạt áo.

 

Curtis! Curtis! Tuyệt đối đừng để phát hiện!

 

A! C.h.ế.t mất! Anh còn mặc gì cả!

 

Trời ơi, qua đường thấy ?

 

“Chắc là mấy đứa trẻ con ném vỡ đấy ạ, hôm qua ban ngày vỡ .” Bạch Tinh Tinh dám thở mạnh, căng da đầu dối: “Mọi con sợ quá, con dám lén dẫn về nhà chứ. Kể cả dẫn về, cũng sẽ cho xem mà.”

 

Mẹ Bạch thò đầu ngoài cửa sổ , phát hiện điều gì bất thường. Vừa đầu thấy chăn Tiểu Mao lật tung, đệm cũng sạch sẽ, vết bẩn nào, lúc mới bán tín bán nghi : “Mẹ nãy hình như thấy tiếng đàn ông .”

 

Con gái nhà nay luôn ngoan ngoãn hiểu chuyện, bà tất nhiên tin con bé sẽ bậy. mà tiếng cả ba trong nhà đều thấy…

 

“À, con cũng thấy.” Bạch Tinh Tinh gật đầu lia lịa một cách thành khẩn: “Vừa đàn ông ngang qua bên ngoài, phòng con kính nên cách âm kém, chắc mới tưởng tiếng phát từ phòng con.”

 

“Thật ?” Mẹ Bạch thở phào nhẹ nhõm. Nhìn vẻ mặt bà, Bạch Tinh Tinh cũng thở phào theo, lưng áo ướt đẫm mồ hôi lạnh.

 

“Mẹ mà. , giường êm ngủ, con ngủ đất?” Mẹ Bạch hỏi.

 

Bạch Tinh Tinh thả lỏng, cơ thể chút mềm nhũn, cô dựa tường : “Nệm cao su hỏng ạ. Con ngủ lăn ngoài, nên dứt khoát ngủ đất luôn.”

 

Nói dối nhiều thành quen, cô cũng bình tĩnh hẳn, cứ như thật.

 

 

Loading...