Từ Nam Nho khó lúc khó hiểu, cô đang giận cái gì?
**
Dịch Tích và Hoàng Vi khi tan tầm thì cùng tới “Tích Thời” uống ly rượu.
“Cậu cô quá rụt rè, đưa thư tình đều đưa đến phòng việc?” Dịch Tích mạnh mẽ rót thêm một chút rượu, “Cậu xem xem, là dè dặt!”
Hoàng Vi cắn mấy hạt dưa: “Có dè dặt nữa thì bằng , đừng quên là lúc học đại học còn trực tiếp đến tận nhà thầy”.
“Tớ…” Dịch Tích nghẹn , “Lúc đó tớ tỏ tình, chỉ là quan tâm nên mới đến nhà , một chút ý cũng !”
“Ồ”.
“Còn nữa, xem bây giờ còn ai dùng thư để tỏ tình? Đây là gì? Diễn văn nghệ ?”
Hoàng Vi trợn mắt: “ đúng, nên giống mới đúng, nhiều liền dọn đến nhà đối diện , dùng chiêu cận thủy lâu đài tiên đắc nguyệt
(*)”.
(*) gần gũi với quyền lực thì hưởng lợi .
“Gì chứ, gần nữa thì gần bằng tớ? Cô cách vách Từ Nam Nho, còn tớ ở giường Từ Nam Nho”.
“...” Hoàng Vi lắc đầu, “Có trách thì trách thầy Từ của chúng gương mặt như , xem, nữ sinh nào động lòng”.
Dịch Tích lạnh lùng chế giễu: “ là mắt mù, một cái là ngay bạn gái ”.
Hoàng Vi: “Ừ? Tớ ”.
“Cậu cút ”.
Hoàng Vi run lên: “Được , dáng vẻ ghen tuông , còn là nữ sinh tỏ tình thôi , cho rằng bao năm nay thầy gặp còn ít ? Khẳng định là nhiều đợt ”.
Dịch Tích liếc cô : “Tớ tớ ghen ? Tớ chỉ đang cảm thán thói đời ngày càng bại hoại!”
Hoàng Vi: “Thói đời ngày càng bại hoại từ ngày và thầy Từ ở bên ”.
“...”
“Mà cần tức giận, tuy rằng nữ sinh trẻ hơn , collagen mặt cũng nhiều hơn , nhưng đều trọng điểm, trọng điểm là gặp thầy , , lớn tuổi cũng chỗ của lớn tuổi”.
Dịch Tích hờ hững Hoàng Vi: “Cậu đang an ủi tớ?”
Hoàng Vi: “Có thể như ”.
Dịch Tích: “Ừ”.
Sau khi ở bên với Từ Nam Nho, cô đúng là quên dáng vẻ si tình của mấy nữ sinh trong lớp. Trải qua cuộc gọi điện với cô nữ sinh mới Dịch Tích nhớ , cái tên lớn lên trai như đúng là bảo vật phát sáng trong trường.
Rất nhiều khai quật cũng hợp lý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thay-tu-dung-dua-nua/chuong-95-thay-tu-dung-dua-nua.html.]
**
Từ Nam Nho từ trường học trở về thấy Dịch Tích sô pha ăn đồ ăn vặt. Bản cô ăn một chút, còn đút một chút cho Dịch Chiêu Tài ăn.
Một chủ một mèo nhai sột soạt, vẻ mặt thoải mái hết sức.
Từ Nam Nho trơ mắt vụn bánh rơi sô pha, im lặng phòng, cầm một cái máy hút bụi nhỏ.
Dịch Tích xem phim đến mức vui vẻ, cũng để tâm Từ Nam Nho gì bên cạnh, đó thấy tới tới lui lui che tầm của cô.
“Anh tránh một chút, đang cao trào”.
Từ Nam Nho: “Em lên, đổi chỗ khác ”.
Dịch Tích yên lặng nhích sang bên cạnh, Từ Nam Nho dọn sạch chỗ cô phát hiện xả rác ở chỗ khác. Chân mày giật giật, “Đổi sang chỗ khác nữa ”.
Dịch Tích mặc kệ , một giây khác túm lên.
“A!”
Từ Nam Nho trực tiếp ôm cô lòng, đó khom lưng dọn chỗ cô .
Dịch Tích dựa vai , tức giận : “Có để cho khác xem phim ”.
“Bảo em lúc ăn vặt thì chú ý chút, lời”.
Dịch Tích lạnh lùng chế giễu: “ , chắc chắn là lời như học trò ”.
Từ Nam Nho dừng : “Hửm?”
Dịch Tích trực tiếp vắt lên , xem phim hung dữ : “Thành tích , chỉ thông minh cao, ngoan ngoãn đáng yêu, thuận tiện ngưỡng mộ , loại học sinh là nhất đúng ”.
Từ Nam Nho vươn tay đỡ lấy eo cô để cô vững, cái gáy của cô, trầm mặc : “Ngưỡng mộ? Không ”.
Qua một lúc : “ mà mấy cái em đó cũng , nhưng mà…”
“ mà cái gì! Rất thích đúng ”.
“ mà lẽ là thích học sinh hư”. Từ Nam Nho vẫn nghiêm chỉnh như cũ, nhanh chậm , “Giống như em”.
Ngày là sinh nhật của Dịch Thành Hành, hôm nay Dịch Tích nhận tin nhắn của Dịch Nhạc gửi cho cô.
“Sinh nhật của ba, ông hi vọng chị về".
Dịch Tích cũng gì thêm nữa.
Cũng nhiều ngày như , thật thì tức giận trong lòng cô cũng giảm ít, thêm việc Dịch Thành Hành đến gây phiền phức cho cô và Từ Nam Nho, nên cô cũng bài xích gì nhiều đối với ông.
Vốn dĩ tối nay lúc khỏi cửa mua cái gì đó để quà tặng cho Dịch Thành Hành, ngờ rằng còn xuất phát thì nhận cuộc gọi từ Trình Viện.