"Thì là thế".
Ngôn Hành Chi: " Thiệu Nguyên, đây vốn đến thăm ba , nhưng đó bận đột xuất đến , lúc một chuyện bàn với ".
"Được thôi".
"Đến chỗ khác nhé".
Ôn Thiệu Nguyên gật đầu, khi còn với Dịch Tích: "Ngoan ngoãn ở đây chờ nhé".
Dịch Tích suýt chút nữa trợn mắt , nhưng nghĩ đến Từ Nam Nho, cô cảm thấy bản cũng chọc tức thầy , vì thế cô nũng nịu với Ôn Thiệu Nguyên: "Biết , em sẽ ở đây chờ ".
Ôn Thiệu Nguyên: "..."
Hai , Dịch Tích hai mặt: "Đột nhiên nhớ tới chút chuyện, cũng đây..."
"Dịch Tích".
"Ừ?"
Từ Nam Nho híp mắt: "Theo qua đây".
Ánh mắt Dịch Tích lạnh lùng: "Ngài Từ việc gì ?"
Từ Nam Nho: "Lại đây cho em ".
Dịch Tích bình tĩnh , đột nhiên nở nụ : "Thật ngại quá, hứng thú".
Lồng n.g.ự.c của Từ Nam Nho phập phồng, hiển nhiên là cô chọc tức.
Diệp Tử Giai: “Vậy thì, Từ Nam Nho…”
“Đi đây”. Không đợi cô xong, Từ Nam Nho mang vẻ mặt lạnh lùng trong.
Dịch Tích bóng lưng , phiền muộn trong lòng càng tích tụ nhiều hơn.
Đi thì ! Đem phụ nữ thích đến mặt em thì ghê gớm lắm chắc?!
Lửa giận nhanh chóng lan trong lòng Dịch Tích, nhưng phụ nữ còn , nên cô vờ như bình thản.
“Mẹ!”
Mà lúc , một đứa bé loạng choạng bổ nhào đến bên cạnh chân của Diệp Tử Giai.
Dịch Tích ngây , rủ mí mắt bé gái xinh .
Diệp Tử Giai cũng quỳ xuống ôm lấy bé gái : “Bướng bỉnh, là dặn con theo dì Lý, đừng chạy lung tung ”.
Bé gái dẩu môi: “Con , ôm”.
Diệp Tử Giai: “ là hết cách với con”.
Não bộ của Dịch Tích chút thông, cô con ?
Diệp Tử Giai: “Dung Dung, gọi dì con”.
Dịch Tích chớp mắt, ngơ ngác : “Gọi chị”.
Diệp Tử Giai dừng một chút, mỉm : “Nếu như thì loạn vai vế mất, nó gọi Nam Nho là đấy”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thay-tu-dung-dua-nua/chuong-70-thay-tu-dung-dua-nua.html.]
Dịch Tích kinh ngạc cô: “Cậu?”
Diệp Tử Giai cô với ánh mắt sâu xa, một câu: “Nam Nho là em họ chị”.
Dịch Tích: “...”
Em, em họ?
Diệp Tử Giai biểu cảm quái lạ của Dịch Tích tiếp: "Mấy năm ở chỗ của Từ Nam Nho từng gặp em, lúc đó chị đang mang thai Dung Dung, lúc chuyện cần giúp, thật thì chị còn tưởng hai lúc đó đang quen ..."
Diệp Tử Giai đến đây nhớ đến Ôn Thiệu Nguyên ban nãy: "Xin , chị nhiều ".
Trong lòng Dịch Tích một luồng cảm xúc thể rõ, cô đầu về hướng nãy Từ Nam Nho mới rời : "Không , thì, em xin phép ".
Diệp Tử Giai gật đầu.
Dịch Tích Từ Nam Nho về hướng nào, lúc đều đang ở trong sân chúc mừng sinh nhật Ngôn lão gia, nhưng hề thấy bóng dáng của Từ Nam Nho.
Dịch Tích biệt thự, gọi một phục vụ để hỏi nhà vệ sinh, khi phục vụ xong, Dịch Tích hỏi: "Anh thấy Từ Nam Nho ?"
Người phục vụ: "Cô tìm ba ?"
Dịch Tích dừng một chút: " ".
"Vừa nãy thấy ngang qua, nhưng cũng về hướng nào".
Dịch Tích: "Được , bận việc của ".
Người phục vụ cô gật đầu, bưng đồ ngọt ngoài.
Người phục vụ , Dịch Tích hề đến nhà vệ sinh, mà theo hướng của Từ Nam Nho.
Lúc bên ngoài náo nhiệt, nhưng trong biệt thự vô cùng yên tĩnh. Giày cao gót giẫm lên nền nhà tạo thành những tiếng vang nhỏ, Dịch Tích tìm Từ Nam Nho, cô liền cầm di động dựa bờ tường gọi cho .
Điện thoại kết nối , tiếng chuông vang lên gần đó.
Dịch Tích ngẩng đầu, trông thấy Từ Nam Nho từ lầu xuống.
Từng bước từng bước, ngược ánh sáng đến gần cô.
Anh đến mặt cô, chỉ dừng ở chỗ cầu thang, lẳng lặng cô.
Từ cao xuống, ánh đèn vàng xuyên qua kính thủy tinh, phản chiếu lên vai và tóc của , cho gương mặt càng trở nên tuấn mỹ.
Dịch Tích tiến lên vài bước, bước lên cầu thang.
"Tại thầy lừa em".
Từ Nam Nho rủ mắt cô: "Lừa em chuyện gì".
"Trước đây thầy từng phụ nữ bên cạnh thầy là thầy thích, nhưng rõ ràng cô là chị họ của thầy, năm đó thầy lừa em".
Từ Nam Nho khuôn mặt tức giận bướng bỉnh của Dịch Tích, một phần nào đó ở trong lòng sụp đổ: "Em vì lúc đó ".
Dịch Tích nghiêng đầu : "Thầy em từ bỏ, em nhanh chóng cút , đúng ?"
Bàn tay Từ Nam Nho đặt bên cạnh nắm , lặng lẽ thả : “Khi đó em là học sinh của , …”