“Phụt!” Hoàng Vi mới nhấp một ngụm nước trái cây suýt chút nữa phun hết ngoài, một lúc lâu mới phản ứng , “Cậu gì? Lên giường?!”
“Cậu bình tĩnh chút”.
“Cậu, mà , mà cùng thầy ? Ôi ơi, cũng ”, Hoàng Vi hít sâu một , cô gắng định tâm trạng, “Vậy kể xem, kỹ thuật của thầy Từ… Thế nào?”
Dịch Tích: “...”
“Không , tớ chảy m.á.u mũi , chỉ nghĩ thôi thì tớ cũng thấy kích động”.
Dịch Tích: “Cậu là chị em của tớ ?”
“Phải! Bởi vì nên tớ mới vui cho , cũng thể cứ trở ngại ở phương diện mãi ”.
Dịch Tích nhấp ngụm rượu dần dần bình tĩnh: “Cậu nhỏ tiếng chút, mà hét nữa thì cả quán đều tớ lãnh cảm”.
“Úi”.
Hoàng Vi: “Cho nên chính vì mà mới thích thầy ? Tớ cứ tưởng rằng sớm quên ”.
Dịch Tích ngây , khẽ : “Quên ? Chắc là cũng quên ”.
“Vậy …”
“Tớ cũng , lúc gặp thầy thì cả tớ thấy đúng ”, Dịch Tích chống cằm, chút ngơ ngác, “Tớ lột da, rút gân thầy , thấy dáng vẻ mất bình tĩnh, chật vật đến thảm hại của thầy . Cậu , khoảnh khắc lúc thấy thầy thì tớ mới rằng trong lòng tớ hề cam tâm, tớ buông tha thầy ”.
Hoàng Vi mím môi, đột nhiên thở dài: “Sao tớ cảm thấy vẫn còn thích thầy ”.
Dịch Tích cũng ngây , xua tay: “Không , chỉ là yêu đương đủ thì tớ sẽ đá thầy , chứ đừng nhắc chuyện thích thích”.
Hoàng Vi lắc đầu: “Cậu chỉ tự lừa bản , nếu như thích thì nên vô cùng bình tĩnh, nhưng , gặp thầy liền thể bình tĩnh nổi”.
Dịch Tích: “...”
“Tớ cảm thấy như cũng khá , chắc chắn là do phận của hai nên thầy mới đồng ý, mà bây giờ chấp nhận thì hai cứ vui vẻ mà ở bên ”.
Dịch Tích lâm yên lặng, cô Hoàng Vi, một lúc lâu mới tiếp: “Tớ sợ”.
Hoàng Vi nghi hoặc cô: “Sao?”
Dịch Tích khổ: “Vi Vi , thể là tớ chút sợ hãi. Tớ cảm thấy ý nghĩa trong đầu bây giờ là nếu chia tay thì cứ chia tay thôi, nếu như trải nghiệm cảm giác của ba năm về , tớ thấy đau khổ tột cùng. Đời mà, nên vui vẻ chơi cho thỏa sức mới đúng, đừng nên nghĩ quá nhiều gì".
Hoàng Vi mấp máy môi, câu "lừa dối " cô vẫn . Nói đến cùng, cô cũng chỉ là ngoài thì thể hiểu bao nhiêu.
"Cậu thôi, vòng liên lạc bạn bè kể từ lúc họp lớp thì lúc nào cũng náo nhiệt, bọn họ đều và thầy Từ đúng là minh chứng cho câu sống lâu thì chuyện quái gì cũng thể thấy".
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thay-tu-dung-dua-nua/chuong-62-thay-tu-dung-dua-nua.html.]
"Gì chứ, đúng là thiếu hiểu ".
"Lời đồn thì rằng thầy chỉ thích tuýp phụ nữ hiền lương thục đức, dịu dàng lời, mà thì..."
"Con thể đổi ?", Dịch Tích chỉ về phía quầy bar, "Thấy phụ nữ , Trình Viện".
"Tớ cô , gặp ở quán bar, cô ".
"Bạn gái cũ của Từ Nam Nho".
"Phụt!" Đây là thứ hai Hoàng Vi phun nước, "Cô ? Thật ?"
Dịch Tích nhún vai: “Bởi mới , khẩu vị của một thì thể đổi , cùng yêu nghiệt một chút ở bên thì , đúng là chuyện bé xé to”.
Hoàng Vi “...”
Dịch Tích thêm hai câu nữa, nhưng di động rung lên báo tin nhắn đến.
Cô thuận tay mở khóa, thì là tin nhắn của Từ Nam Nho.
Chỉ ngắn gọn hai chữ: ở .
Dịch Tích chút suy nghĩ liền nhắn : Tích Thời.
Rất nhanh nhận tin nhắn đáp : ở đó gì, uống rượu?
Dịch Tích theo bản năng bấm chữ “uống ”, bấm xong mới sực nhớ hình như bác sĩ dặn mấy ngày nay động đến cồn. Vì thế cô lặng lẽ xóa hai chữ “Uống ”, thành “ uống”.
Sau khi gửi tin nhắn thì nhận tin nhắn của Từ Nam Nho, mà Dịch Tích cũng quan tâm, cô đặt điện thoại bên cạnh tiếp tục tán gẫu với Hoàng Vi.
ngờ rằng 10 phút , Từ Nam Nho xuất hiện cửa Tích Thời.
Lúc thấy Từ Nam Nho từ xa tới, cô chút ngây ngốc, nhưng chỉ một giây thì nhanh tay lẹ mắt đổi ly rượu của với ly nước trái cây của Hoàng Vi.
"Cậu gì , uống thì tự lấy một ly , đây là quán của , tiết kiệm như để gì?"
Dịch Tích động tác im lặng với Hoàng Vi, cô ngơ ngác cô, một giây thấy một bóng cạnh bàn của hai cô. Cô ngẩng đầu kỹ một chút, lập tức dọa đến mức bật dậy khỏi ghế: "Chào, chào thầy".
Dịch Tích: "..."
Từ Nam Nho cô gật đầu, đó cái ly mặt Dịch Tích.
Dịch Tích: "Chắc là đến kiểm tra em dối chứ?"