“Ví dụ như là?”
“Ví dụ như mua trang sức, mấy cái đó thì dễ bảo quản mà cũng dễ lấy lòng con gái, quan trọng nhất là lo mất giá”.
Hồ Lượng cảm thấy buồn : “Em suy nghĩ chu đáo”.
“Có gì , cửa tiệm ở đằng chính là nhãn hiệu mà Vi Vi thích”.
Hồ Lượng gật đầu: “Được”.
Nhân viên bán hàng nhiệt tình chào đón lúc hai cửa hàng: “Xin hỏi chị cần gì?”
Dịch Tích nhoài lên tủ trưng bày xem vòng tay: “Giới thiệu cho những mẫu vòng tay thích hợp với thiếu nữ, chỉ thiết kế độc đáo một chút mà còn là kiểu dáng mới nhất”.
“Được, thành vấn đề”. Nhân viên bán hàng lấy vài mẫu, “Anh xem thử mấy mẫu , riêng mẫu hoa hồng vàng mặt đính thêm kim cương. Còn mẫu cũng là kiểu dáng mới nhất của cửa hàng chúng ”.
Sau khi cô nhân viên xong, Hồ Lượng chút khó xử Dịch Tích: “Hay là em giúp chọn , e là mắt thẩm mỹ của lắm”.
Dịch Tích trừng mắt : “Anh chọn thì mới ý nghĩa”.
Hồ Lượng thở hắt : “Được ”.
Hồ Lượng tiếp tục nhân viên giải thích, Dịch Tích lười biếng ngáp bên cạnh.
Mà lúc trong cửa hàng một đôi nam nữ .
Dịch Tích sửng sốt trong phút chốc.
Người nam dáng cao ráo, khuôn mặt lạnh lùng, hình như là mấy tháng cô gặp Từ Nam Nho.
“Dịch Tích, cảm thấy hai cái , em thấy ”. Hồ Lượng hào hứng Dịch Tích, phát hiện cô chằm chằm phía .
Anh theo tầm mắt của cô, đàn ông vài : “Người quen ?”
Dịch Tích “ừm” một tiếng, đột nhiên nở nụ , đó vẫy tay với đàn ông , “Thầy Từ, ngờ gặp gặp thầy ở đây, lâu gặp nhỉ”.
Từ Nam Nho cũng trông thấy Dịch Tích, tầm mắt rơi Hồ Lượng nhanh chóng thu về: “Ừm, em cũng đến đây”.
Lúc Dịch Tích nhoài lên tủ trưng bày nữa mà thẳng dậy, biểu cảm mặt cô chút khó hiểu: “ , đến đây để mua quà nghiệp, còn thầy thì ? Đến đây mua gì?”
Dáng vẻ của Từ Nam Nho vẫn nghiêm túc như khi, nhanh chậm : “Một bạn mua”.
“À, là bạn !” Dịch Tích hì hì phụ nữ cạnh , “Có là thầy Từ tìm bạn gái đúng ?”
“A?” phụ nữ bên cạnh chút ngại ngùng, “Chưa, vẫn ”.
“Còn ”. Dịch Tích vẻ tiếc nuối, “Vậy chị cố lên nhé, chị là nhiều dòm ngó thầy Từ của chúng lắm đấy".
Người phụ nữ nhẹ nhàng “ừm” một tiếng, mắt lấp lánh Từ Nam Nho.
Mà Từ Nam Nho dường như hề để ý Dịch Tích gì, chỉ bình thản : “Ngày mai lễ nghiệp đúng ”.
Dịch Tích: “ đúng, thầy đến , em chụp một tấm với thầy lúc mặc trang phục nghiệp”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thay-tu-dung-dua-nua/chuong-20-thay-tu-dung-dua-nua.html.]
Từ Nam Nho: “Ngày mai tiết dạy”.
“Không cả, lớp chúng em thể chờ thầy”.
Từ Nam Nho gật đầu khẽ.
“Đây là học trò của bên Lý Công ?” Người phụ nữ bên cạnh lên tiếng hỏi.
“sinh viên bên Thành Nguyễn”.
“À”.
Người phụ nữ lúc sang bên chọn trang sức, Từ Nam Nho im lặng tại chỗ rời .
Dịch Tích cong khóe môi, nét mặt chút lạnh nhạt.
Xì, ai đôi chứ, rõ ràng là một chút cũng hợp.
“Vậy thì cứ chọn cái ”. Rốt cuộc Hồ Lượng cũng mua một cái vòng tay theo lời Dịch Tích .
Cô nhân viên liền hào hứng giúp gói vòng tay đặt hộp. Sau đó Hồ Lượng cùng Dịch Tích khỏi cửa hàng.
“ Anh đợi một chút”. Hai tới cửa thì Dịch Tích trở trong.
“Dịch Tích?”
“Em quên với thầy câu , đợi em chút”.
“Được thôi”.
Người phụ nữ tại quầy trang sức cùng cô nhân viên khác nhiệt tình trò chuyện, còn Từ Nam Nho bên cạnh buồn chán xem tin tức.
Dịch Tích tới vỗ vai .
Từ Nam Nho đầu , mặt còn mang theo chút nghi hoặc.
Dịch Tích chậm rãi tiến gần thấp giọng : “Thầy , thầy và cô hợp chút nào”.
Bên trong tiệm trang sức ánh đèn sáng choang, cô một câu nặng nhẹ.
Sự việc xảy bất thình lình nhưng giống như sắp đặt.
Mà lúc đây, chuyển tầm mắt đến khuôn mặt mê kèm theo nụ phần tùy ý của cô.
“Vậy ”. Anh mím môi, rũ mắt xuống.
Cô gật đầu mạnh để chứng minh lời là đúng, còn nhón chân thì thầm tai .
“Với em còn cảm thấy em so với cô thì em hơn”.
Hồ Lượng chờ bên ngoài cửa, chỉ thấy Dịch Tích bên trong gì đó với đàn ông , đó thấy cô mang theo vẻ mặt đắc ý ngoài.