Cho nên, Dịch Tích đóng cửa khỏi nhà, ở nhà mời giáo viên dinh dưỡng và huấn luyện viên gia đình, lấy khẩu hiệu gầy tuyệt đối khỏi cửa.
Vì thế, hình ảnh sinh hoạt trong thời gian thường là, Từ Nam Nho ôm con uống sữa, Dịch Tích thì tập thể dục, Từ Nam Nho tã cho con, Dịch Tích nghiêm túc ghi nhật ký, Từ Nam Nho ôm con dạo, Dịch Tích và huấn luyện viên thảo luận nghiên cứu sâu sắc...
“Này? Chúng thể đến nhà xem bảo bối ? Cậu như ? cho tớ đến nhà là ?”
Vì vấn đề chăm sóc con, bây giờ Từ Nam Nho và Dịch Tích vẫn luôn ở nhà họ Ngôn. Lúc Dịch Tích nhận điện thoại của Lâm Mẫn là lúc đang cùng Từ Nam Nho mỗi ôm một đứa chơi đùa: “Khoảng cách hồi phục nguyên trạng còn 3kg, chờ tớ giảm xong đến”.
“Cậu nó tư tưởng thần tượng nặng như !”
“Hừm, cho tục, bảo bảo của tớ ở đây”.
“Tớ mặc kệ, con nuôi tớ đến một cái, đám chúng tớ đến cửa nhà , một tiếng với bảo vệ, cho chúng tớ ”.
“Đến, đến cửa?” Dịch Tích ôm con trai dậy, “Phắc, đợi lát nữa ”.
Dịch Tích đầu với Từ Nam Nho đám Lâm Mẫn tới cửa, Từ Nam Nho gật đầu, gọi điện thoại cho bên ngoài. Vài phút , một đám náo nhiệt kéo .
Lâm Mẫn và Hoàng Vi thấy Dịch Tích trợn mắt: “Mập chỗ nào? Mập chỗ nào tớ ?”
Dịch Tích: “Cậu cái gì, tớ gần đây tập thể dục vất vả đến mức nào ! Thịt đều mọc ở chỗ thấy !”
Lâm Mẫn cô, cuối cùng thâm thúy : “Vậy chuyện ”.
Dịch Tích: “?”
Nhìn ba phụ nữ lặng lẽ chuyện với , mấy đàn ông ở phía nhịn nữa.
“Cho tớ xem xem”, La Kha hiếm khi tích cực như , “ là lớn lên giống như đúc”.
Dịch Tích trợn mắt: “Là song thai, cho xem ảnh , gì còn kinh ngạc như ”.
“Ai là , ai là em”.
Dịch Tích đưa đứa đang ôm cho : “Đây là em, trong n.g.ự.c là ”.
“Tớ ôm một cái”.
Trong phút chốc, đám giành ôm đứa nhỏ. Mà hai đứa nhóc cũng sợ lạ, mấy “bệnh tâm thần” đang trêu đùa ngừng ha ha.
Dịch Tích và Từ Nam Nho dáng vẻ thả lỏng cạnh họ chơi đùa.
Lần Lâm Mẫn tới cố ý tìm việc để , mua một đống đồ ngọt cô thích.
Dịch Tích giảm béo một thời gian, mấy thứ tuyệt đối chạm , bây giờ thấy, con sâu ham ăn trong lòng bắt đầu ngọ nguậy.
“Muốn ăn?” Tiếng Từ Nam Nho vang lên.
Dịch Tích kiên cường xoay đầu: “Không ”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thay-tu-dung-dua-nua/chuong-137-thay-tu-dung-dua-nua.html.]
“Muốn ăn thì ăn, dáng vẻ bây giờ của em đủ, cần giảm nữa”.
Dịch Tích: “Gạt , đàn ông đều gạt như , thật thì trong lòng nghĩ như ”.
Từ Nam Nho cô, đưa tay nhéo mặt cô: “Anh khi nào lừa em”.
“Anh còn , hai tháng em mập như , còn em xinh , xem gạt ”.
Từ Nam Nho lời ngon ngọt, nhưng lấy đầu đảm bảo giờ hề cảm thấy cô .
“ trong lòng em luôn ”.
“Hừ”.
“Hơn nữa thật là dối, em bây giờ..”.
Dịch Tích đầu , tỏ vẻ khó hiểu khi hạ thấp giọng.
“Em bây giờ sờ càng cảm giác”.
Dịch Tích sững , gương mặt lập tức đỏ lên, cách đó xa đám vô cùng náo nhiệt dỗ trẻ con, gì đó bên tai cô.
“Anh, chuyện càng ngày càng đắn, đừng tưởng rằng thầy giáo nữa thì gì thì ”.
Từ Nam Nho nghiêm túc tỏ vẻ nghi hoặc: “ mặc kệ là thầy giáo , đều thể gì thì với em ”.
Dịch Tích: “...”
**
Đám tới xem trẻ con (náo nhiệt) , Dịch Tích và Từ Nam Nho dỗ con xong thì về phòng ngủ. Lúc nửa đêm, thấy tiếng con , bởi vì phòng trẻ con đặt bên cạnh, mà hai đều thói quen chú ý động tĩnh bên , nên con hai đều tỉnh giấc.
Dịch Tích dậy khỏi giường, dụi mắt: “Hai nhóc cố ý , mới ngủ ồn”.
“Em xuống tiếp tục ngủ, bảo mẫu ở đó”.
Tuy Dịch Tích ngoài miệng ghét bỏ, nhưng vẫn bước xuống giường: “Không , em xem một chút”.
Dịch Tích tròng áo ngủ nhanh chóng xuống giường, Từ Nam Nho bóng lưng cô, cũng theo .
Lúc Dịch Tích tới phòng bên cạnh thì bảo mẫu cũng đang dỗ đứa nhóc.
“Sao thức ?”
Bảo mẫu: “Không em thức giấc, vài tiếng ồn đến ”.
Dịch Tích bế trai đang lên, hai nhóc tì tuy giống như đúc, nhưng quần áo mặc giống , một đứa mặc quần áo con trai, còn một đứa mặc... Quần áo dễ thương, của con gái.