THAY GẢ - 4
Cập nhật lúc: 2025-09-06 12:23:30
Lượt xem: 3,400
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thân phận của , vốn là công chúa gả cho lão Thiền Vu. Nay đột ngột trở thành của Y Mông Tà, cũng chẳng nên xưng hô với vị phu nhân thế nào. Cẩn trọng gọi một tiếng “phu nhân”, dẫu cũng sai.
Y Mông Tà cau mày.
“Sao Hán các nàng lắm quy củ như ? Còn gì nữa, hết xem…”
“…Thôi quên , khỏi . Hết thảy quy củ đó, xóa bỏ. Hung Nô chúng câu nệ như thế. Nàng thì cứ .
Ở đây, nàng là Yết thị của , nếu va chạm, thì là khác va nàng. Ngày mai đưa nàng cưỡi ngựa, chứ?”
“Dạ ,” từng cưỡi ngựa, lòng tràn đầy hiếu kỳ, vội tiếp, “… cưỡi.”
“Không , dạy cho. Ta cưỡi ngựa giỏi.”
Ta gật đầu, trong lòng mong chờ chuyến xuất hành đầu tiên của .
Sau khi tắm rửa xong, Y Mông Tà cùng nghỉ, nhưng chỉ nghiêng , hề hành động nào khác.
Ta , ngơ ngác… vốn quen với sự “ mệt” của mà.
Hắn hình như đang do dự, trằn trọc hồi lâu, nhảy xuống giường. Khi , tay cầm thêm một chiếc hộp ngọc trắng.
“Hôm nay cô mẫu nhắc đến nàng, mắng một trận, chẳng tiết chế, thương hoa tiếc ngọc.”
Hắn đặt hộp tay , hiếm hoi lộ vẻ bối rối.
“Thuốc mỡ là bà đưa, bảo nàng dùng sẽ đỡ sưng, mát lạnh dễ chịu.”
Cứu mạng với!
“Ngài… hai rốt cuộc những gì ?!”
Mặt đỏ bừng như phát sốt, chỉ hận thể độn thổ, cả đời gặp cô mẫu nữa.
Y Mông Tà một lát, phá lên.
“Hôm nay đỏ ghê, là tiểu Trư nướng than hở?”
Ta đẩy một cái, phồng má giận dỗi.
Hắn kéo , hôn một cái rõ kêu.
“Đi bôi t.h.u.ố.c . Hôm nay ‘ăn’ nàng. Ngày mai đưa nàng ngoài chơi, nghỉ ngơi cho khỏe nhé.”
Ta chui khỏi giường, trốn bình phong.
Một lúc , dịch qua một bên, vỗ chỗ :
“Nằm đây , chỗ ấm.”
Ta xuống, trong lòng bỗng dâng lên một cảm giác lạ kỳ… .
Cảm thấy… bọn họ thật với .
“Thiền Vu, phiền ngài chuyển lời cảm tạ đến phu nhân. Thuốc hiệu nghiệm.”
“Ừ… …”
Y Mông Tà sắp ngủ, đưa tay ôm lấy , thì thào:
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
“Nàng nên gọi bà là cô mẫu, đừng gọi là phu nhân.”
“…Vâng.”
Giọng nhịn nghèn nghẹn như — may mà ngủ .
08
Sáng hôm , chúng dậy sớm.
lúc gặp ngày nắng , tiết thu nơi biên tái trong xanh một gợn mây, trời cao vời vợi, ánh sáng rực rỡ, nối liền cùng thảo nguyên mênh m.ô.n.g trải dài vô tận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thay-ga/4.html.]
Khung cảnh khác biệt với bầu trời nhỏ hẹp mà từng thấy nơi hoàng cung.
Y Mông Tà một tay dắt ngựa, một tay dắt , đưa dạo giữa muôn trướng rợp bóng. Dọc đường, ít tò mò ngoái .
Bọn họ lén lút liếc sang, nhưng dám thẳng, ánh mắt ẩn giấu hiếu kỳ.
Chỉ bọn trẻ con là thẳng thắn, chằm chằm, toe toét, lộ cả mấy chiếc răng sún.
Ta đưa tay sờ lên mặt, khẽ hỏi:
“Trên mặt … dính gì ?”
Y Mông Tà khẽ , chào hỏi xung quanh, thấp giọng đáp:
“Nàng đến đây nửa tháng, chỉ danh thấy mặt. Giờ gặp , tự nhiên tò mò thôi, ác ý gì .”
Thấy bọn trẻ càng lúc càng tụ nhiều, Y Mông Tà nhặt một viên sỏi ném về phía chúng, dọa cho bọn nhỏ hét lên một tiếng vội vã chạy tán loạn.
Tụi nhỏ chạy mặt quỷ, hì hì chạy biến khỏi tầm mắt.
“Trẻ con nghịch ngợm, dọa cho sợ một chút.”
Ta , trong lòng nghĩ: trông mới giống trẻ con thì .
Trước đây từng sợ bước chân ngoài trướng, ngoài sẽ chờ đón điều gì.
giờ Y Mông Tà nắm lấy tay , đưa bước , khiến nhận — thế giới ngoài yên bình, ấm áp, hơn xa những gì tưởng tượng.
Ta khoác tay , trong lòng thầm cảm tạ vì buổi sáng dịu dàng hôm nay.
lúc đó, tiếng ngựa hí vang lên, một nữ t.ử cưỡi ngựa lao tới, dừng mặt chúng .
Nàng thần thái sáng rỡ, vẻ thanh tú xen lẫn nét kiêu hùng đặc trưng của nữ nhi Hung Nô.
Một cú nhảy xuống ngựa vô cùng dứt khoát, động tác lưu loát sạch sẽ.
“Biểu ca!”
Ánh mắt nàng chăm chú Y Mông Tà, trong mắt hiện rõ vẻ vui mừng khôn xiết.
“Mộc Hòa Nhã, lâu gặp.”
Mộc Hòa Nhã , ánh mắt lấp lánh vẻ ngưỡng mộ che giấu.
Khi ánh dời sang phía , cũng rõ ràng — ngươi c.h.ế.t chắc .
Ta hai họ, trong đầu chỉ một câu vang lên:
Biểu ca biểu , trời sinh một cặp.
Nó đến , nó đến — cảnh cung đấu thuộc về rốt cuộc cũng cưỡi ngựa mà xuất hiện!
09
Y Mông Tà giới thiệu:
“Đây là biểu , công chúa Mộc Hòa Nhã.”
“Hẳn là Hán…” Hắn định giới thiệu thì Mộc Hòa Nhã ngắt lời, mắt đảo lên trời.
“Nữ t.ử Đại Hán, công chúa Minh Châu. Không cần biểu ca giới thiệu, sớm danh. Ta cũng sớm đến thăm vị công chúa Hán tộc khiến đại Thiền Vu của chúng mê mẩn đến điên đảo, chỉ tiếc phụ bảo ngoài yên , cho ngoài, nên mới chậm trễ đến hôm nay.”
Câu dài như b.ắ.n tên, đầy gai nhọn, che đậy mảy may sát khí.
Ta đáp thế nào, chỉ đành chắp tay hành lễ, ôn hòa chào hỏi.
Nàng hừ lạnh một tiếng, chẳng buồn để tâm, đầu chỉ trò chuyện với Y Mông Tà.
“Biểu ca, bận rộn lâu, chúng cũng chẳng lúc nào cưỡi ngựa thật vui vẻ. Hôm nay tỉ thí một phen , nhiều chuyện với .”