THAY GẢ - 10

Cập nhật lúc: 2025-09-06 12:25:28
Lượt xem: 2,809

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đến hạ, đúng như lời hẹn năm , Y Mông Tà đưa trở nơi suối ngọc. Kim liên hoa nở rộ khắp nơi, sáng rực tựa ánh hoàng hôn, đến giống chốn nhân gian.

 

Chớp mắt sang thu — thành tròn một năm.

 

… vẫn mang thai.

 

Kỳ thực, sâu trong lòng còn chút nhẹ nhõm.

 

Nếu thật sự khắc , con… cũng , ít sẽ khiến Y Mông Tà chịu liên lụy.

 

Chàng nắm tay , thong thả bước trong rừng ngân hạnh vàng óng.

 

“Thiền Vu, hãy nạp thêm vài Yết thị …”

 

Ta , lòng quặn đau, nhưng vẫn gượng , chân thành khuyên nhủ:

 

“Thiếp sợ khó lòng mang thai. Chàng nên hậu duệ, Hung Nô cũng cần nối dõi.”

 

Chàng nghiêng đầu , nhẹ:

 

“Ý nàng là trách cố gắng ư?”

 

 

“Đừng đùa giỡn cho qua chuyện, thật lòng.”

 

Y Mông Tà thu nụ , sắc mặt dần nghiêm túc.

 

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

“Là cữu mẫu đến dò hỏi nàng? Để sai tiễn bà về bộ lạc, từ nay đừng đặt chân tới vương đình nữa.”

 

“Không , cữu mẫu ép . Người chỉ quan tâm, lo cho thôi.”

 

“Dù là ai, lời từ nay nhắc .”

 

Chàng thêm gì nữa, lên ngựa, đưa về vương đình.

 

Về đến nơi, tế đàn một nam nhân ăn vận cổ quái, tay cầm lông vũ và chuông lắc, miệng lẩm bẩm chú ngữ, nhảy nhót loạn xạ.

 

Trì Nhật Vương , đó là đại vu sư linh thiêng nhất của Hung Nô, sứ giả của trời xanh, mời đến để xem mệnh , trừ tà giải hạn.

 

19

 

Y Mông Tà sắc mặt trầm lạnh, ngay ngắn vương tọa, vu sư nhảy nhót ngừng.

 

Ta bước lên tế đàn, đưa mắt muôn dân phía — vô ánh mắt đổ dồn về , khiến lòng tuyệt vọng và sợ hãi như trở về ác mộng thuở ấu thơ.

 

Ta ngã quỵ xuống đất, đầu đau như nứt.

 

Vu sư miệng tụng lẩm nhẩm, xoay quanh mà niệm chú, rằng:

 

“Ngươi là tai tinh chuyển thế, là bất tường, dùng m.á.u thịt tế trời, mới mong tha thứ, hóa giải lời nguyền rủa.”

 

Y Mông Tà mặt càng lúc càng lạnh, sầm như sương giá, nhấc phóng lên đài tế.

 

Chàng xách bổng vu sư, một đòn nện xuống đất — xương gãy răng rắc.

 

Chưa từng ai thấy giận đến mức .

 

Chàng nắm tóc vu sư, ánh mắt tàn khốc:

 

“Ngươi giỏi bói toán như thế, tự xem mệnh ? Không hôm nay là ngày c.h.ế.t của ngươi ?

 

Ngươi Yết thị mệnh , cha cũng mất sớm, mệnh cũng ‘cứng’ đến mức đem chính tế trời?

 

Nói !”

 

Vu sư sợ đến run cầm cập, răng va lập cập.

 

Chưa kịp mở miệng thanh minh, Y Mông Tà rút trường đao, một nhát c.h.é.m bay đầu.

 

Máu chảy tràn tế đàn.

 

“Chuyện nhảm nhí!” — lạnh lùng phun ba chữ.

 

Chàng lấy khăn lau sạch m.á.u lưỡi đao, đỡ dậy, sang phía dân chúng, lớn tiếng tuyên bố:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thay-ga/10.html.]

 

“Con dân Hung Nô rõ:

 

Ngày Yết thị đến, bản Thiền Vu thuận thiên mà hành đạo, lật đổ hôn quân.

 

Nói cho đúng, là nàng mang đến cát tường cho chúng .

 

Ta — Y Mông Tà — sớm mồ côi cha , chẳng còn , nếu mệnh lớn thì chính là mới là mệnh cứng nhất thiên hạ, xem ai dám khắc ?”

 

Chàng liếc cái xác đứt lìa hai đoạn đất.

 

“Vu sư linh ứng đến thế, hôm nay lấy tế trời, ắt trời xanh sẽ lời nguyện cầu của .

 

Từ nay về , kẻ nào dám lời vu vơ mê tín — hãy chuẩn sẵn vật tế.

 

Nếu lo cho vận mệnh Hung Nô như thế, thì xin hãy dâng hiến , góp phần cho quốc gia.”

 

Dứt lời, nắm tay , bước ngoảnh đầu.

 

Về đến trướng, lòng vẫn trĩu nặng.

 

“Thiền Vu… mà trở thành bạo quân. Làm , sẽ mất lòng dân…”

 

Chàng nhếch môi, lạnh:

 

“Thứ dân tâm ngu như , cũng như . Bọn chúng phân trái, tự rước họa .

 

G.i.ế.c , cũng chẳng thêm thắt gì — c.h.ế.t tay , nhiều đếm xuể.

 

Trước quá dễ dãi, để họ thì thầm lưng còn mặc kệ, nay dám giở trò ngay mặt — đúng là g.i.ế.c gà dọa khỉ.”

 

Chàng ôm lòng, dịu dàng an ủi:

 

“Đừng sợ. Từ nay, ai dám nàng nữa.

 

Chúng còn trẻ, hài t.ử sớm muộn gì cũng sẽ , đừng nóng vội.

 

thể sinh con… thì cả Hung Nô bao nhiêu đứa trẻ, đều là con của chúng . Về chọn vài đứa, cho nàng nuôi.

 

ở đây, nàng cần sợ gì cả.”

 

Phải

 

bên cạnh, thiên hạ rộng lớn bao nhiêu… cũng còn sợ hãi.

 

20

 

Lời đồn về , chỉ một đêm, biến mất tung tích.

 

Chúng nhân đối với càng thêm cung kính, bởi vì bọn họ hiểu rõ —

chính là nghịch lân của Y Mông Tà, chạm tất họa.

 

Y Mông Tà , đó gọi là:

 

"Sợ oai chứ phục đức."

 

phần lớn thời gian, vẫn dùng lễ nghi và đức độ để thuyết phục thiên hạ, ít khi thật sự dùng đến vũ lực.

 

Dưới sự trị vì của Y Mông Tà, quan hệ Hán–Hung đạt sự hòa hiếu từng từ đến nay.

 

Thế nhưng , chính nhờ sang hòa , mới đem đến bình yên cho hai nước.

 

Chàng luôn cách khiến lòng dịu như nước xuân.

 

Cuối năm, báo cho một tin vui:

 

"Triều đình Đại Hán phái sứ giả đến, trịnh trọng mời — Thiền Vu Hung Nô — sang Trường An, cùng mừng hòa hiếu giữa Hán và Hung."

 

Chàng còn :

 

"Cữu phụ bảo nàng là công chúa sủng ái nhất của Đại Hán. Nàng rời kinh lâu, hẳn là nhớ phụ mẫu. Giờ đây nàng là Yết thị của Hung Nô, cũng là công thần của hai nước, thì... cùng về Trường An một chuyến ."

Mộc Hòa Nhã và Trì Nhật Vương đều cùng . Ai nấy đều vui vẻ.

Loading...