"Là do Thịnh tiên sinh tặng sao?" Tiểu Phương nghe vậy, lập tức tròn mắt kinh ngạc, "Anh ấy quan tâm đến chị đến thế ư?"
"Không phải đâu, chỉ là anh ấy tình cờ nhìn thấy, bảo trong nhà có tuýp kem dưỡng tay, đàn ông con trai dùng không hết nên bảo tôi dùng giúp thôi." Tú Phân giải thích.
Khi Thịnh Vân Tế đưa kem dưỡng tay cho cô, Tú Phân vừa mừng vừa sợ, nào dám nhận.
Mãi đến khi Thịnh Vân Tế nói mình không dùng được, mang về cũng phí, Tú Phân đành nhận lấy trong niềm xúc động khó tả.
"Thì ra là vậy." Tiểu Phương gật đầu, "Đây là hàng nhập khẩu từ nước ngoài, toàn chữ Tây, bình thường chẳng những không mua được mà nhìn cũng khó thấy. Thịnh tiên sinh tuy địa vị cao nhưng chẳng hề kiêu ngạo, lại còn hào phóng, thậm chí để ý cả vết thương trên tay chị. Món quà quý giá thế này mà nói tặng là tặng."
Tú Phân e thẹn cúi đầu, gương mặt ửng hồng, nhưng liên tục gật đầu đồng tình với lời của Tiểu Phương.
Nửa đời trước của cô lớn lên ở thôn Nhai Tử, mười mấy năm sau lại chìm trong khổ cực ở thôn Phúc Thủy.
Cô là vợ do Thẩm Dũng mua về, hắn là tên nghiện cờ bạc, đừng nói đến quà cáp, ngày thường không đánh đập cô, không vơ vét đồ đạc trong nhà đem đi, Tú Phân đã coi như trời thương.
Ngoài Thẩm Huệ Huệ ra, chưa từng có ai tặng quà cho cô.
Thịnh Vân Tế là bậc long phượng trong thiên hạ, người có địa vị cao nhất mà Tú Phân từng gặp.
Cô không ngờ rằng, món quà đầu tiên trong đời mình nhận được từ một người đàn ông, lại là do Thịnh Vân Tế tặng.
"Nhưng người may mắn nhất vẫn là tiểu thư Diêu Linh. Sinh ra đã ở nhà họ Diêu, lớn lên trong nhung lụa, lại còn có thiên phú, là người giỏi nhất trong số cùng lứa tuổi, sớm trở thành người đứng đầu, thừa kế không ít tài sản của gia tộc." Tiểu Phương thèm thuồng nói, "Quan trọng nhất là còn có hôn ước với Thịnh tiên sinh, trai tài gái sắc, cả đời hưởng vinh hoa phú quý, tất cả đều dồn vào một người..."
Thấy Tú Phân đang cúi đầu bỗng ngẩng lên nhìn mình với vẻ chấn động, Tiểu Phương cũng giật mình: "Ủa, chị chưa nghe chuyện giữa nhà họ Thịnh và họ Diêu sao?"
"Tôi... tôi mới tiếp xúc với nhà họ Diêu không lâu..." Tú Phân lẩm bẩm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thay-chi-vao-hao-mon-toi-duoc-cung-chieu-het-muc-thap-nien-90/355.html.]
"À phải, chị lớn lên ở thôn Nhai Tử, mới đến kinh đô chưa bao lâu." Tiểu Phương gật đầu.
Xét cho kỹ, trong bốn người phụ nữ, Diêu Linh có gia thế tốt nhất, tiếp theo là Tiểu Phương.
Cô sinh ra trong gia đình công nhân, bố mẹ là người bản địa ở kinh đô, nhà tuy nhỏ hẹp nhưng ít ra cũng có chỗ an thân.
Tiểu Phương học hành không giỏi, sau khi tốt nghiệp cấp hai chuyển sang học sư phạm mầm non, rồi nhờ người quen giới thiệu vào làm trợ lý sinh hoạt, phục vụ giới nhà giàu.
Nhìn thì vất vả nhưng thu nhập không thấp, với mức lương hiện tại, cố gắng thêm vài năm nữa là có thể tích lũy được kha khá tiền, giúp bố mẹ thất nghiệp mở một cửa hàng nhỏ an hưởng tuổi già.
Lớn lên ở kinh đô, công việc hàng ngày lại là phục vụ người giàu, Tiểu Phương biết không ít tin đồn, trong đó có những chuyện liên quan đến nhà họ Diêu và họ Thịnh.
Phiêu Vũ Miên Miên
Nếu là người khác, Tiểu Phương phải cẩn thận, không dám nói bừa.
Nhưng Tú Phân có thân phận đặc biệt, vốn đã được nhận vào nhà họ Diêu, giờ lại thân thiết với Thịnh Vân Tế, Tiểu Phương nói chuyện cũng thoải mái hơn.
Cô khẽ nghiêng người lại gần Tú Phân, bí mật thì thầm: "Tôi nghe nói nhà họ Thịnh cũng giống nhà họ Diêu, đều là đại gia tộc. Tổ tiên nhà họ Diêu xuất thân từ trong cung, còn nhà họ Thịnh có tổ tiên đỗ trạng nguyên, là gia tộc thư hương môn đệ chính thống, hai nhà đã từng kết thông gia mấy đời trước, luôn là thế giao."
"Chồng của Diêu lão phu nhân cùng gia chủ đời trước của nhà họ Thịnh là bạn học thân thiết, tình cờ hai phu nhân cùng mang thai, lúc đó hai người bàn bạc, nếu sinh con cùng giới thì kết nghĩa huynh đệ hoặc tỷ muội, còn nếu một trai một gái thì càng tốt, trực tiếp đính ước từ bé, lớn lên kết thành phu thê, nhà họ Thịnh và họ Diêu đương nhiên trở thành thông gia, cùng nhau hỗ trợ tiến bộ."
"Nhưng không ngờ, phu nhân nhà họ Thịnh thai không ổn, không giữ được con, chưa đầy ba tháng đã sẩy, con của nhà họ Diêu thì chào đời suôn sẻ, chính là Diêu Tình - người từng dạy chị thêu thùa."
"Hơn mười năm sau, phu nhân nhà họ Thịnh cuối cùng cũng mang thai lần nữa, lần này sinh ra không ai khác chính là Thịnh tiên sinh."
"Theo thỏa thuận năm xưa, con cháu hai nhà một trai một gái vốn nên thành đôi, nhưng Diêu Tình hơn Thịnh tiên sinh hơn mười tuổi, không thích một đứa trẻ mới biết bò, liền đề nghị hủy hôn ước với Thịnh tiên sinh."
Tú Phân không ngờ chuyện này không chỉ liên quan đến Thịnh Vân Tế và Diêu Linh, mà còn dính dáng đến cả Diêu Tình.
Thấy Tiểu Phương dừng lại đúng lúc cao trào, Tú Phân không nhịn được hỏi: "Vậy hôn ước đó... hủy thành công chưa?"