Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Thật Thiên Kim Là Lão Tổ Tông Thời Phong Kiến - Chương 3.

Cập nhật lúc: 2025-05-04 08:10:22
Lượt xem: 4,537

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Cô đang xem gì ?”

Má Trần hạ giọng báo cáo: “Đại tiểu thư xem lịch sử kiến quốc suốt ba tiếng đồng hồ, đó lật Bộ luật Dân sự hai tiếng nữa.”

Nam Tư Nhã và Nam Mục Thần đều sững sờ: “Cô xem mấy thứ gì?”

cũng , đại tiểu thư bảo giúp cô đổi bộ cách bài trí trong phòng. bận rộn dọn dẹp, còn cô thì cứ yên ở bàn học sách. chỉ lén liếc qua hai , cô tập trung, để ý đến .” Má Trần cũng đầy vẻ kinh ngạc.

Nam Mục Thần lạnh: “Điên .”

Hạt Dẻ Rang Đường

Nam Tư Nhã nhíu mày: “Chắc là sợ ông nội và ba ghét bỏ, nên mới cố gắng học hành.”

“Yêu học thì cũng cần xem mấy thứ ? Chẳng lẽ cô định dựng nước?”

“…”

Má Trần lập tức thêm : “ thấy tính khí của đại tiểu thư cũng lắm.”

Mắt Nam Tư Nhã lóe lên, quả nhiên, Tạ Tang Ninh mặt một kiểu, lưng một kiểu.

do dự : “Thật ? thấy chị khá ngoan ngoãn mặt ba và ông nội mà.”

“Giả bộ thôi.” Nam Mục Thần giọng đầy khinh miệt: “Có giỏi giả bộ đến cũng đổi bản chất.”

“A Thần, đừng , dù gì chị cũng là chị ruột của em.”

Nghe , Nam Mục Thần càng bực bội hơn. Cậu học trường quốc tế, bạn học hầu hết là con nhà giàu. Ở trường, vốn nhiều sự chú ý, nếu để khác chị gái là một con nhỏ nhà quê quê mùa, còn mặt mũi nào nữa?

“Ai là chị em?!”

Nam Tư Nhã siết nhẹ khóe môi, trong lòng càng thêm vững . Dù Tạ Tang Ninh trở về, nhưng hai mươi năm sống ngoài của Tạ Tang Ninh quá mức thấp kém, Nhà họ Nam chấp nhận một con gái vô dụng như thế?

Còn cô thì ? Từ nhỏ bồi dưỡng như một tiểu thư danh giá, nghiệp danh môn, tài mạo song . Cô mới chính là thiên kim đại tiểu thư mà Nhà họ Nam thể tự hào.

Còn Tạ Tang Ninh – con bé nhà quê thì tính là gì?

Tạ Tang Ninh gần như thức trắng cả đêm, kiên trì hết cuốn lịch sử kiến quốc và Bộ luật Dân sự đến tận năm giờ sáng.

hiểu rõ sự hình thành của thời đại , cũng như các quy tắc hiện tại.

Khép sách , lòng cô vẫn thể bình tĩnh.

mở Bộ luật Dân sự , lật đến phần Luật thừa kế.

“Thứ tự thừa kế tài sản: Hàng thừa kế thứ nhất: Vợ/chồng, con cái, cha .”

Cô xác nhận ba , ánh mắt đột nhiên sáng rực lên.

Tài sản … cô cũng thể tranh giành!

Ai Nhà họ Nam ? Nhà họ Nam quá là đằng khác!

Cô hít sâu một , thẳng lưng, cảm giác chán ghét với Nhà họ Nam đều biến mất, đó là sự hăng hái.

Chín giờ sáng hôm .

Gia sư đến, nhưng Tạ Tang Ninh vẫn đang ngủ. Hôm qua cô thức đến sáu giờ sáng, giờ mí mắt còn chẳng mở nổi, chỉ thấy tiếng gõ cửa cộc cộc cộc.

Tạ Tang Ninh tật khi đánh thức. Bị tiếng gõ cửa phiền, cô cáu kỉnh hỏi: “Ai đấy?”

“Đại tiểu thư, là gia sư của cô. Mỗi ngày đúng chín giờ sẽ đến dạy học, xin cô hãy thức dậy ngay, đừng chậm tiến độ.”

Giọng của đối phương nghiêm túc và cứng nhắc, để bất kỳ trống nào để thương lượng.

Tạ Tang Ninh lăn khỏi chăn, mở cửa, thấy một phụ nữ hơn ba mươi tuổi, đeo kính gọng đen, dáng đẫy đà, khuôn mặt vuông vức, nghiêm nghị cô.

“Bà dạy cái gì?” Tạ Tang Ninh hỏi.

Người phụ nữ kiêu ngạo nhấc cằm: “ là gia sư mà Nam tổng mời đến, để dạy cô một phép tắc cơ bản. Dù Nhà họ Nam cũng là hào môn, thể tránh khỏi việc tham dự các sự kiện của giới thượng lưu. Nếu cô chẳng gì, ngoài sẽ mất mặt Nhà họ Nam.”

Tạ Tang Ninh đánh giá bà một lượt: “Thì là dạy quy tắc, còn tưởng bà đến gây sự với .”

Sắc mặt nữ gia sư thoáng đổi: “Đại tiểu thư, xin chú ý thái độ của cô. Trong giới thượng lưu, chúng —”

“Nếu bà thực sự hiểu quy tắc, thì bây giờ đáng lẽ bà nên đợi ở phòng khách lầu, để hầu lên thông báo mời xuống. Dù , mới là chủ nhân ở đây.” Tạ Tang Ninh chút cảm xúc cắt ngang.

“Là Nam tổng bảo đến—”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/that-thien-kim-la-lao-to-tong-thoi-phong-kien/chuong-3.html.]

“Ba mời bà đến để dạy quy tắc, chứ để tổ tông của . Nếu bà cầm cây gậy lông gà mà vẻ mệnh lệnh, cũng xem bà đủ tư cách . Đã là thầy, thì phong thái của một thầy. Ngay cả đạo đức và phép lịch sự tối thiểu cũng , bà mà xứng đáng dạy khác ?”

Sắc mặt nữ gia sư tái xanh, ngón tay chỉ Tạ Tang Ninh run lên vì tức giận: “Cô, cô đúng là ngông cuồng! là gia sư do Nam tổng mời đến, mà cô thái độ như thế với ?!”

Tạ Tang Ninh cúi mắt ngón tay đang chỉ thẳng mặt , giọng lạnh lùng: “Quy tắc nào cho phép bà chỉ tay khác khi chuyện?”

Nữ gia sư giật , lập tức thu tay .

Tạ Tang Ninh nghiêm giọng: “Thật chẳng thể thống gì.”

???

“Bà sa thải.”

Dứt lời, cô đóng sầm cửa .

Hôm qua cô cũng tiện thể lật xem Luật Lao động. Vị nữ gia sư mới ngày đầu tiên, hợp đồng còn chính thức hiệu lực, cùng lắm chỉ tính là đang trong giai đoạn thử việc. Mà thử việc thì đạt yêu cầu là thể đuổi ngay.

Tạ Tang Ninh chui chăn, ngủ thêm một giấc.

Đến khi mở mắt nữa, là mười hai giờ trưa.

Lại tiếng gõ cửa, là giọng của má Trần.

“Đại tiểu thư, và phu nhân về, mời cô nhanh chóng xuống lầu.”

Tạ Tang Ninh ngủ đủ giấc, rửa mặt xong liền phòng đồ, kéo tủ quần áo xem xét một lúc. Sau cùng, cô chọn một chiếc váy dài trơn, dài đến mắt cá chân.

Xuống lầu, Nam Chấn Minh và Ôn Mỹ Linh đợi trong phòng khách, sắc mặt cả hai đều .

Tạ Tang Ninh bước , mở miệng một cách tự nhiên: “Ba, .”

Nam Chấn Minh mặt lạnh tanh: “Nghe con gia sư tức giận bỏ ? Cái tính của con đúng là hoang dã quá mức, ở quê quen thói quy củ, bây giờ ngay cả chuyện hoang đường cũng ?!”

Vốn dĩ công việc ở công ty suôn sẻ, về nhà tin Tạ Tang Ninh chọc gia sư giận bỏ , Nam Chấn Minh càng tức giận, tìm chỗ phát tiết.

Tạ Tang Ninh lắc đầu: “Con .”

“Con còn dám dối?!”

Ôn Mỹ Linh cũng thất vọng cô: “Ninh Ninh, dối thói quen . Cô Thái với ba …”

Tạ Tang Ninh cắt ngang: “Cô con tức giận bỏ , mà là con sa thải cô .”

???

Tạ Tang Ninh nhíu mày: “Cô con giận đến bỏ ? Con rõ ràng, là con đuổi việc cô . Đã là giáo viên, dối trắng trợn như thế, đúng là thể thống gì.”

Nam Chấn Minh sững , đó giận dữ: “Con còn dám ! Đó là gia sư do ba mời về! Con tôn trọng thầy cô ? Ba bảo con học quy củ là vì cho con, mà con xem ba gì đúng ?!”

“Gia sư phẩm hạnh và giáo dưỡng đều đạt yêu cầu, con đánh giá và thấy phù hợp nên mới sa thải.”

Tạ Tang Ninh dừng một chút, giọng nghiêm túc hơn hẳn: “Ba, ba vẫn nên cẩn thận khi chọn , nghiêm túc trong việc tuyển dụng. Ngay cả một gia sư như mà cũng lọt mắt ba, chẳng trách ba hỏng hai dự án lớn của ông nội.”

Tối qua, cô xuống lầu lấy nước, tình cờ thấy tiếng trách mắng của ông cụ Nam từ thư phòng tầng hai, chửi thẳng mặt Nam Chấn Minh vì rối tung hai dự án quan trọng của công ty.

Nam Chấn Minh c.h.ế.t sững, đó như dẫm trúng đuôi mà bật dậy, tức giận gầm lên: “Con gì?! Con dám lên mặt dạy đời ba ?!”

Ôn Mỹ Linh bên cạnh, ngăn cũng ngăn .

“Cãi cái gì mà cãi?”

Ông cụ Nam từ tầng hai xuống, sắc mặt cũng chút nào.

Ngày nào cũng ầm ĩ, ông mà phát bực.

Nam Chấn Minh mặt đỏ bừng vì giận: “Con bé đúng là quản nổi! Một chút quy củ cũng !”

Ông cụ liếc ông một cái, sang Tạ Tang Ninh đang yên lặng, tư thái đoan trang, khí chất trầm . Đôi mắt già nua nheo đầy nghi hoặc.

Tạ Tang Ninh nhẹ giọng: “Ông nội, ông đừng giận. Tự ý sa thải gia sư là của cháu, nhưng cháu cũng là vì cho Nhà họ Nam. Nếu để một gia sư hỏng gia phong mà ông dày công gây dựng bao năm nay, thì cháu cũng đành lòng.”

Lời khiến ông cụ hài lòng. Ông trầm giọng : “Ta thấy con bé Ninh là đứa quy củ. Có lẽ gia sư cũng thật. Nhìn con mắt chọn của con đúng là , thì cũng hỏng hai dự án lớn của công ty.”

Nam Chấn Minh: “……”

Lại nhắc nữa!

Nam Chấn Minh tức đến mức suýt nổ tung phổi!

Loading...