Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập niên: Vợ cũ lót đường hạnh phúc - Chương 78

Cập nhật lúc: 2024-10-06 19:55:11
Lượt xem: 17

Nhưng Nghiêm Lỗi không nói gì, nộp phiếu vệ sinh rồi dẫn Nghiêm Tương vào phòng tắm cho nam.

Khiến Kiều Vi cảm thấy mình có lực mà không thể dùng.

Cô đứng tại chỗ nhìn hai bố con vào trong.

Đào Hố Không Lấp team

Chị Dương nhà đoàn trưởng Triệu dẫn Quân Tử đi tắm. Quân Tử thấy Nghiêm Tương đến phòng tắm nam cũng giãy khỏi tay mẹ: "Con cũng qua bên đó."

Chị Dương kệ thằng bé, đưa quần áo của nó cho chồng. Đoàn trưởng Triệu đưa bé Năm đang cưỡi trên cổ anh ta cho vợ, dẫn ba đứa con trai vào.

Đám phụ nữ cũng đi vào phòng tắm.

Thật ra trong phòng tắm nữ không có nhiều bé trai, cho dù có cũng chỉ là những bé rất nhỏ, xét về độ tuổi có thể chấp nhận được, gần như không có bé trai lớn tuổi lắm.

Kiều Vi vừa cởi quần áo vừa hiểu ra. Ở thời đại này, nhà nào cũng năm sáu đứa con, không được nuôi dạy kỹ lưỡng như con một ở đời sau. Cho nên những đứa trẻ được nuôi dạy thả rông đều có năng lực tự lo liệu cho bản thân, các bé trai hơi lớn một chút có thể tự tắm rửa dưới sông, không cần mẹ lúc nào cũng kè kè bên người.

Kiều Vi thử tính lại lần nữa, bật cười.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-vo-cu-lot-duong-hanh-phuc/chuong-78.html.]

Chưa nói đến trẻ mười tuổi, thật ra mấy bé trai mới bảy, tám tuổi ở thời đại này cũng là mấy cụ ông tóc bạc phơ nhưng có thể đu mười mấy cái trên xà đơn ở công viên mà mặt không đổi ở thời đại của Kiều Vi.

Khác hoàn toàn với những bé trai được bố mẹ nuông chiều ở đời sau.

Do Kiều Vi xuyên vào nên có cảm giác ưu việt của thời đại. Ở nơi như nhà tắm, cô cho rằng những tình huống mình nghĩ sẽ phát sinh sẽ xảy ra. Thậm chí cô còn muốn dùng những tư tưởng của đời sau để tẩy não những người cổ hủ ở đây.

Ai ngờ... gừng càng già càng cay.

Nghĩ đến Nghiêm Lỗi cũng là một trong những ông lão ở công viên vào thời đại của cô, có khi còn già hơn. Anh sẽ cột chân mình trên xà đơn, xoay một vòng lại một vòng... Kiều Vi không nén được mỉm cười.

Đương nhiên, với địa vị sau này của Nghiêm Lỗi, có lẽ anh sẽ là ông lão khỏe mạnh ở trong viện dưỡng lão cao cấp, ngắm phong cảnh, trầm tư nhìn bàn cờ.

Có thêm cả nhân viên bảo vệ và hộ sĩ riêng đứng sau lưng.

Nhưng Kiều Vi vẫn không thể ngừng nghĩ về các ông lão ở công viên tập thể dục buổi sáng, càng nghĩ càng thấy buồn cười.

Chị Dương cởi quần áo, quay đầu nhìn cô, thắc mắc hỏi: "Cô cười cái gì đấy? Có chuyện gì buồn cười à?"

Loading...