Thập niên: Vợ cũ lót đường hạnh phúc - Chương 54
Cập nhật lúc: 2024-10-05 23:16:26
Lượt xem: 13
"Sau này ai cưới được Tịch Tịch của chúng ta thì đúng là may mắn!"
Trên mặt chị Dương hiện lên vẻ đắc ý.
Kiều Vi là người trí thức, cô đã học cấp ba. Trong quân đội có rất nhiều người là nông dân, phần lớn người nhà của họ đều có trình độ văn hóa thấp, người trong gia đình quân nhân như cô cũng tương đối hiếm. Lúc nào cũng tỏ ra kiêu ngạo, không thích kết giao với những phụ nữ nông thôn như họ.
Nhưng mọi người đều biết, mặc dù đoàn trưởng Nghiêm cưới một người trí thức nhưng cuộc sống của anh thực sự không mấy tốt đẹp.
Những người như chị Dương cho rằng phụ nữ có học vấn cũng vô ích, phải chăm chỉ hiền dịu mới tốt. Chỉ khi đó mới có thể hầu hạ chồng và gia đình chồng một cách thoải mái.
Tất cả mọi người đều biết chuyện mỗi ngày Nghiêm Lỗi đều ăn sáng ở quân doanh.
Ai mà không thầm cười vợ anh lười biếng.
"Mợ, đang nói gì vậy ạ?"
Đột nhiên, ngoài cổng vang lên tiếng cười của một cô gái trẻ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-vo-cu-lot-duong-hanh-phuc/chuong-54.html.]
Đào Hố Không Lấp team
Kiều Vi và chị Dương đều nhìn sang, thì ra là Lâm Tịch Tịch đã trở lại.
Cô ta đang xách một chiếc giỏ dệt bằng nhựa tương tự như chiếc mà Kiều Vi đang cầm, mộ tay khác dắt một cậu bé, lưng còn cõng một bé gái nhỏ hơn.
Hình ảnh người phụ nữ chăm chỉ, giản dị, chịu thương chịu khó, toàn năng trong các bộ phim truyền hình mà các bà lớn tuổi rất thích xem.
Chị Dương đứng lên: “Cô nhìn con bé đi, tôi đã nói là để tôi chăm sóc bọn trẻ, con bé chỉ cần đi mua đồ ăn là được, con bé lại phải mang theo hai đứa trẻ đi cùng.”
Ngoài miệng thì oán trách nhưng vẻ mặt lại rất vui vẻ.
Gia đình đoàn trưởng Triệu có năm người con, ba trai hai gái, từ con trai lớn mười hai tuổi đến con út mới hai tuổi. Bất kỳ người phụ nữ nào mỗi ngày đều bị một đám trẻ quấn lấy sẽ rất vui nếu đột nhiên có ai đó giúp đỡ.
Chị ta đi tới cầm giỏ rau, quan tâm hỏi: “Mệt lắm đúng không?”
Lâm Tịch Tịch ngọt ngào nói: “Trong nhà còn nhiều việc như vậy, mợ chẳng nhàn rỗi lúc nào, cháu còn trẻ, trông hai đứa nhỏ cũng không sao.”
Cô ta còn cố ý nhấn mạnh một câu: “Hơn nữa, cháu cũng rất thích chăm sóc trẻ con.”
n cần chăm sóc người khác, nói chuyện thì dễ nghe, chị Dương lại càng thích cô ta, vừa giúp cô ta cởi chiếc túi vải buộc đứa trẻ trên lưng xuống vừa nói: “Đây là vợ của đoàn trưởng Nghiêm, chắc ngày hôm qua cháu cũng gặp rồi đúng không, cháu gọi là… dì đi."