Thập niên: Vợ cũ lót đường hạnh phúc - Chương 52
Cập nhật lúc: 2024-10-05 16:15:53
Lượt xem: 16
Nghiêm Tương vô cùng lễ phép: “Dì Dương.”
“Ừm.” Chị Dương dùng tạp dề lau tay đáp: “Tiểu Kiều về rồi à. Hai mẹ con ăn sáng chưa? Tôi nấu mì sợi cho hai mẹ con nhé?”
“Không cần, không cần, mẹ con tôi ăn rồi.” Kiều Vi nói.
Giọng Nghiêm Tương vang dội nói: “Dì Dương, mẹ con cháu đi đại viện ăn hoành thánh.”
“Ăn hoành thánh à.” Chị Dương cười nhìn Kiều Vi.
Cái nhìn này khiến Kiều Vi không hiểu lắm.
Đào Hố Không Lấp team
Cũng không thể hỏi chị liếc mắt vậy là có ý gì, cô buông bỏ nghi ngờ trong lòng trước, tiến lên đưa thịt và đường đỏ cho chị Dương.
“Cái gì vậy?” Chị Dương hỏi.
“Đó là đường đỏ.” Kiều Vi nói: “Tôi gặp xui xẻo, bị bệnh khi ở tỉnh, sốt đến mơ hồ, cũng chưa kịp mua gì đã tay không trở về. Đường này vừa mua ở cung tiêu xã, lấy cho mấy đứa bé uống.”
Chị Dương đẩy ra: “Cô làm vậy là sao?”
Kiều Vi nói: “Tôi không ở nhà, Nghiêm Tương phải làm phiền chị dâu mấy ngày, tôi mua chút đồ thay tấm lòng, chị dâu đừng ghét bỏ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-vo-cu-lot-duong-hanh-phuc/chuong-52.html.]
Ngoài miệng chị Dương nói “Sao lại khách sáo vậy”, nhưng tay đẩy lại không dùng sức nữa. Kiều Vi dúi vào tay chị ta.
Chị Dương trách cô: “Cô nhìn cô kìa, còn khách sáo gì với nhà chúng tôi chứ.”
Thu tạ lễ xong, chị ta túm chặt lấy Kiều Vi: “Uống ngụm nước.”
Kiều Vi tiện thể ở lại, đi theo chị ta đến bàn nhỏ dưới mái hiên ngồi.
Trong nhà của niên đại này lấy đâu ra đồ gì uống, uống chút nước lại là uống nước thật, nước đun sôi.
Kiều Vi nhân cơ hội quan sát sân nhà này. Sân nhà đoàn trưởng Triệu lớn hơn một chút, trong sân trồng chút rau. Nhưng nhà của anh ta lại không giống nhà Kiều Vi lắm, bởi vì nhiều người, sau khi vào ở lại tự xây thêm hai gian. Tự xây bừa nên khiến cho bố cục căn nhà hơi loạn.
Nhưng đất trong sân lại dọn dẹp rất gọn gàng, gieo vài loại rau xanh nhỏ, xanh mướt. Vừa nhìn đã biết người trong nhà là người giỏi nội trợ.
“Người thân thế nào?” Chị Dương quan tâm hỏi.
Niên đại này, giữa hàng xóm gần như không có chuyện riêng tư gì. Còn may nhà nào ở nhà đó, không phải kiểu một viện lớn nhiều nhà ở chung, không đến mức bị người khác nghe lén.
Nhưng các cô các chị kiểu như vậy chắc chắn sẽ hỏi một câu khi gặp mặt, đây là thói quen của họ.
Thật ra quan hệ giữa chị Dương và nguyên chủ không hề tốt. Chị ta là con gái nông thôn, nguyên chủ tự nhận là thành phần trí thức, tuy rằng chồng của hai người hy vọng hai người có thể có mối quan hệ tốt, nhưng hai người này hoàn toàn không có tiếng nói chung.