Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Hả?" Anh nghển cổ lên : "Ở ? Ở cơ?"
"Đi . Em thấy cô trong gương chiếu hậu." Tài xế Trương lẩm bẩm. "Hoặc lẽ do em nhầm."
Đào Hố Không Lấp team
"Cháu gái lão Triệu đúng là xinh ." Đoàn trưởng Mã hỏi: "Đính hôn ? Có tuyển một cháu rể trong quân đội ?"
"Được, ." Đoàn trưởng Triệu lấy t.h.u.ố.c lá chia cho . "Mọi để mắt giúp . Nếu cấp của ai thanh niên nào ưu tú thì nhớ giữ cho nhà đấy."
Mọi vang.
Nghiêm Lỗi nhận thuốc lá. Dù Lâm Tịch Tịch xuất hiện bên ngoài do Tiểu Trương nhầm thì cũng liên quan đến . khi thoáng qua ánh mắt của Tiểu Trương phản chiếu gương chiếu hậu, Nghiêm Lỗi bỗng hiểu tất cả. Anh hất cằm về phía ghế lái, : "Vậy xem Tiểu Trương của chúng ."
Biết lái xe cũng là một loại kỹ năng, thể thành nghề kiếm sống. Dù tương lai chuyển nghề thì cũng lo vấn đề việc . Hơn nữa bình thường Tiểu Trương đoan chính ngay thẳng, là một thanh niên phẩm chất .
Đoàn trưởng Triệu lớn: "Xem hết. Nhà con gái kén rể thật kỹ, xem hàng năm bảy lượt mới mua đồ ?"
Mọi theo, Tiểu Trương cũng "hì hì".
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-vo-cu-lot-duong-hanh-phuc/chuong-132.html.]
Chiếc xe jeep đưa đến doanh trại.
Lúc nãy tài xế Trương nhầm, đúng là Lâm Tịch Tịch bên ngoài xe.
Lâm Tịch Tịch thò đầu , chiếc xe jeep màu xanh lục biến mất làn khói bụi. Sợ quá, suýt nữa cô phát hiện .
Cô theo bóng dáng chiếc xe, khẽ cắn môi.
Mặc dù sống gần , nhưng cơ hội để Lâm Tịch Tịch thấy Nghiêm Lỗi còn thì thể phát triển tình cảm với ?
Lại nghĩ đến lúc nãy giữa một đám đàn ông mặc quân phục màu lục, chỉ một Nghiêm Lỗi cao lớn nhất, trẻ tuổi nhất, trai nhất.
Anh mới hai mươi mấy tuổi mà thể cùng một chiếc xe với những đáng tuổi cha chú. Lâm Tịch Tịch chuyện bằng con mắt sống qua một đời , đương nhiên rõ ai mới là tiền đồ rộng mở. Mà về cũng chứng minh .
Tiếc là lúc cô trẻ dại ngu dốt, mối nhân duyên như mà cô tự tay đạp đổ chỉ vì chê lớn tuổi, còn rổ rá cạp .
Tuổi trẻ hiểu sự đời, Lâm Tịch Tịch chạy theo tiếng gọi tình yêu, đến lúc già cũng thành một lão già béo ú thô tục. Đã kiếm nổi hai đồng, về nhà còn ườn như xác chết, chẳng màng chuyện gì.