"Vì thế, thể đồng ý với em luôn ?"
Hoàng hôn ngang qua mái hiên, bóng tối dần bao phủ sân nhà.
Đôi mắt cô lấp lánh ánh mặt trời lúc xế chiều, tràn đầy mong chờ.
Đời cô sống cô đơn, cô đơn mà c.h.ế.t , khi tỉnh đầu tiên cô thấy là đàn ông .
Vận mệnh sắp xếp cho trở thành chồng cô.
Giờ đây Kiều Vi ngang ngược hơn, cô chính miệng với cô, những lời mà đây từng với Kiều Vi Vi.
Cô mong thể dỗ .
Nghiêm Lỗi nắm tay cô, cảm thấy thời gian gần đây thật sự quá , giống như những ảo tưởng khi kết hôn của về cuộc sống hôn nhân.
Những ảo tưởng giờ từng xảy , mãi cho đến lúc .
Nghiêm Lỗi nắm tay Kiều Vi, vuốt ve ngón tay cái của cô, ngước mắt lên .
"Em gả cho , ở bên ..." Anh : "Chỉ cần là những chuyện thể , đều cho em."
"Anh lời giữ lời."
"Vậy còn chuyện công việc của em thì ?"
"Nhờ , chuyện thì ngày một ngày hai thể giải quyết , em đừng gấp."
Kiều Vi thấy lời , thỏa mãn.
Cô định rút tay về, nhưng rút .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-vo-cu-lot-duong-hanh-phuc/chuong-122.html.]
Nghiêm Lỗi nắm chặt, cho cô rút tay về. Ngón cái của vuốt ve mu bàn tay cô, khiến cô ngứa.
Xung quanh tối đen, giọng của Nghiêm Lỗi cũng khàn .
Cảm giác tê liệt từ mu bàn tay truyền đến.
Thân thể cô cũng dần nóng lên.
Nghiêm Tương trong phòng gọi với ngoài cửa sổ: "Mẹ ơi, ơi, con 'Cuộc phiêu lưu của Tiểu Bố Đầu'!"
Bầu khí mờ ám lập tức bay biến.
Đào Hố Không Lấp team
Kiều Vi khẽ rút tay, buông cô .
"Mẹ đến ngay." Kiều Vi từ bên cạnh nhà.
Nghiêm Lỗi theo cô mãi đến khi cô rời khỏi tầm mắt .
Đôi chân dài của duỗi , kéo cái ghế tre nhỏ ở , đong đưa, ghế phát tiếng kẽo kẹt.
Khóe miệng nhếch lên.
Thực Kiều Vi cũng bồn chồn.
Cô và Nghiêm Lỗi ngủ chung giường, còn là vợ chồng hợp pháp, thậm chí còn một đứa con... , mặc dù đứa bé là cô ăn sẵn, mà chẳng đau đớn gì.
Nhìn chung, chuyện nam nữ , cảm giác đến là đến.
Điều kiện do đại thần xuyên sách tạo , cả hai đều là trưởng thành, cần vờ vịt gì. Vừa khi hai nắm tay , đều ngầm hiểu trong lòng, cùng mong chờ buổi tối hôm nay.