Thập niên: Vợ cũ lót đường hạnh phúc - Chương 114
Cập nhật lúc: 2024-10-07 23:32:22
Lượt xem: 26
Trước đây Kiều Vi không hiểu sao lại tích trữ hàng, cuối cùng bây giờ cô cũng cảm nhận được niềm vui từ chuyện này.
Hôm qua, trong lúc dọn dẹp vệ sinh căn nhà, cô đã kiểm kê sơ bộ các loại đồ vật trong nhà. Về cơ bản ngoài gạo, bột mì, lương thực, dầu, than ra thì các loại khác đều không dư.
Thứ còn dư duy nhất là thuốc lá. Không phải Nghiêm Lỗi nghiện t.h.u.ố.c lá mà thật ra kí ức nói với Kiều Vi rằng chỉ khi tâm trạng không tốt và xã giao Nghiêm Lỗi mới hút thuốc.
Nam giới có t.h.u.ố.c lá có thể coi là đồng tiền mạnh. Hễ có đường nào lấy được là đàn ông sẽ tìm cách lấy một ít về nhà, lúc cần cầu cạnh người ta giúp đỡ thì rất hữu ích.
Những thứ khác đều được kiểm tra lại.
Nhà Kiều Vi khá ổn, vì lương của chồng cao, được cấp nhiều phiếu công nghiệp.
Như nhà đoàn trưởng Triệu, tiền lương và phiếu không khác gì Nghiêm Lỗi, nhưng nhà anh ta đông người, tiêu nhiều. Thể hiện rõ nhất là việc tiêu rất nhiều vào quần áo mặc trên người. Cho nên rõ ràng là gia đình cán bộ, nhưng quần áo trên người hai đứa nhỏ vá chằng vá đụp, giày cũng là đồ anh chị để lại.
Không phải là không có tiền, mà là không đủ phiếu.
Đãi ngộ và tiền lương của đoàn trưởng Triệu đủ nuôi sống năm đứa trẻ. Tuy lương cao nhưng phiếu lại có hạn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-vo-cu-lot-duong-hanh-phuc/chuong-114.html.]
Nghiêm Lỗi tan làm ngồi xe jeep về nhà, tạm biệt mấy người đoàn trưởng Triệu ở giao lộ rồi ai về nhà nấy.
Về đến nhà, Nghiêm Tương xông đến: “Bố, bố, bố!”
Nghiêm Lỗi ôm lấy Nghiêm Tương: “Con trai.”
Nghiêm Tương vịn vai Nghiêm Lỗi, ánh mắt sáng ngời, nói cho bố biết tin tức tốt: “Hôm nay nhà mình mua được hũ đào vàng!”
Đồ hộp không phải là đồ lúc nào cũng mua được, phải may mắn mới có. Nghiêm Lỗi nghe vậy, mắt cũng sáng lên: “Hợp tác xã cung tiêu bán đồ hộp?”
Nghiêm Tương ghé sát vào tai Nghiêm Lỗi, tay che miệng nói: “Chúng ta mua bốn lọ. Mẹ không cho con nói cho người khác biết. Nếu không sau này sẽ không mua được nữa.”
Nghiêm Lỗi ngạc nhiên.
Nếu là anh thì sẽ làm được chuyện này, nhưng Kiều Vi... là con em của giai cấp công nhân có danh tiếng tốt trên thành phố, về trấn nhỏ này, tuy bình đẳng nhưng cô coi thường mọi người ở đây. Bảo cô làm chuyện đối nhân xử thế, cô có thể mặt lạnh với bạn ba ngày.
Nghiêm Lỗi vỗ Nghiêm Tương: “Con ăn chưa? Ngon không?”
Đào Hố Không Lấp team
“Chưa được ăn đâu ạ.” Trong mắt Nghiêm Tương đầy chờ mong: “Mẹ nói, bình thường ăn không ngon, phải làm lạnh rồi ăn mới ngon. Đợi đến buổi tối mới được ăn.”