Thập niên: Vợ cũ lót đường hạnh phúc - Chương 103
Cập nhật lúc: 2024-10-06 20:02:54
Lượt xem: 21
Nghiêm Lỗi khẽ đưa tay nắm chặt cổ tay của cô, tay cô rất nhỏ, tay anh lại lớn, có thể nắm một vòng, gang bàn tay giữ chỗ lõm trên xương. Một tay khác trượt lên, lướt đến bờ vai mỏng manh nhẹ nhàng vuốt ve.
Trong lòng bàn tay có cảm giác mềm mại.
Kiều Vi "Ưm" một tiếng nói: "Bên trên được rồi, chỉ là cánh tay này em cảm thấy rất khó chịu, từ cổ tay đến cùi chỏ, anh bóp mạnh đi."
Tay của Nghiêm Lỗi đành phải trượt xuống, nghe lời xoa bóp cho cô.
Kiều Vi cảm giác cơ bắp rất mỏi, không nhịn được nữa, tiếng ưm a vang lên không ngừng.
Thật vất vả mới xong việc, Nghiêm Lỗi buông tay cô ra thuận thế sờ eo cô.
Nhỏ nhắn, mềm mịn.
Kiều Vi dựa vào gối sung sướng nói: "Đúng rồi! Còn thắt lưng nữa! Xoa thắt lưng cho em đi?"
Giặt quần áo là để chậu nước lớn dưới đất, ngồi trên ghế, phải cúi người khom lưng giặt đồ, rất mỏi lưng! Cô đã đau lưng cả ngày.
Nghiêm Lỗi: "..."
Xoa bóp thắt lưng thoải mái hơn cánh tay, không có cảm giác mỏi đến mức không cử động được, đơn thuần là thư giãn.
Tay của Nghiêm Lỗi to lớn còn nóng bỏng, ấn lên lưng rất thoải mái.
Kiều Vi thở dài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-vo-cu-lot-duong-hanh-phuc/chuong-103.html.]
Dần dần nhắm mắt lại.
...
Đào Hố Không Lấp team
Trong bóng tối, anh chống cằm bất đắc dĩ nhìn cô ngủ rất ngon.
Xem ra đêm nay vẫn không được rồi.
Nhưng bây giờ bảo anh ngủ cũng không ngủ được, cả người anh nóng hừng hực không thể xua tan. Nằm như thế cũng khó chịu, anh quyết định xuống giường kéo chặt rèm che vách ngăn giữa phòng ngủ và gian ngoài phòng sách. Anh ngồi xuống trước bàn, mở đèn lên, rút quyển sách chưa xem xong kia khỏi giá rồi đọc tiếp.
Kiều Vi ngủ một giấc rất ngon, quả nhiên mát xa có hiệu quả thúc đẩy giấc ngủ.
Cô tỉnh rất sớm. Kể cả là ngày trước khi thân thể cô còn khỏe mạnh đi làm đều chưa từng dậy sớm như vậy, bởi vì buổi tối có giải trí của buổi tối, sao giới trẻ có thể không thức khuya chứ.
Nhưng hiện giờ, buổi tối gần như không có hoạt động giải trí gì, lên giường đi ngủ sớm, tự nhiên cũng dậy sớm.
Nghiêm Lỗi vẫn chưa tỉnh.
Kiều Vi nhẹ nhàng xuống giường, cởi áo dây, thay áo lót mặc ban ngày, khoác áo ngoài lên, nhẹ chân nhẹ tay rời khỏi phòng ngủ.
Trong sân, nắng sớm rọi khắp mặt đất.
Đời sau, chỉ kẻ có tiền mới có được sân. Người bình thường sống trong các tòa nhà cao tầng giống như chuồng bồ câu, không ở nhà mặt đất.
Khi ở trên giường bệnh Kiều Vi đã từng nói đùa với người chị bệnh nhân ở giường bên cạnh rằng hy vọng đời sau có thể sống trong ngôi nhà có sân, mỗi ngày cầm chổi to quét sân, xách bình nước tưới hoa dưới ánh bình minh.