Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 96
Cập nhật lúc: 2025-12-17 06:19:04
Lượt xem: 25
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/805iDnuGEr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đoàn văn công.
Vương Hinh Tuyết đội ca hát, phòng nghỉ vốn đang náo nhiệt trong nháy mắt trở nên lặng ngắt như tờ.
Trên mặt của mỗi tựa hồ đều treo một câu, cô tới đây?
Vương Hinh Tuyết xịt keo ở cổng, hai cái đùi tựa như là rót chì.
Thế nhưng cô nhất định đối mặt, bởi vì cô thể bỏ công việc ở đoàn văn công .
Cứ như mười mấy giây trầm mặc, Tôn Manh Manh chủ động tới mặt của cô .
"Vương Hinh Tuyết, mau ."
Vương Hinh Tuyết thấy khuôn mặt tươi của Tôn Manh Manh, kìm nén hận ý trong lòng, nặn nụ còn khó coi hơn , đó sự hiệu của Tôn Manh Manh, đến.
Chuyện đầu tiên khi đến chính là tìm kiếm bóng dáng của Sầm Lan, cô vội vàng hỏi rõ ràng Sầm Lan, ngày đó canh hạt sen táo đỏ mà cô uống rốt cuộc vấn đề !
"Cô đang cái gì thế?"
Tôn Manh Manh để ý đến sự khác thường của cô , chủ động hỏi thăm.
"Sầm Lan ?" Tiếng của Vương Hinh Tuyết kiềm chế tới cực điểm.
"Mấy ngày cô té gãy tay, mấy ngày nay đều tới." Tôn Manh Manh ăn ngay thật.
Vương Hinh Tuyết mặt mũi tràn đầy vẻ lo lắng.
Cô mới xảy chuyện, Sầm Lan liền thương, rõ ràng chính là tật giật !
Tôn Manh Manh thấy sắc mặt của cô thực sự , cũng tiếp tục chuyện với cô nữa.
Lúc Lý Kiến Hoa từ bên ngoài .
Khi thấy Vương Hinh Tuyết, rõ ràng chút bất ngờ.
"Hinh Tuyết, cho cô nghỉ ngơi nửa tháng ? Làm ở nhà nghỉ ngơi cho ?"
Lý Kiến Hoa , đ.á.n.h giá trạng thái tinh thần của Vương Hinh Tuyết.
Tiều tụy cho khác đau lòng, nhưng mà tinh thần vẫn còn như bình thường.
"Cảm ơn đội trưởng quan tâm, ." Vương Hinh Tuyết lễ phép đáp , thái độ lạnh nhạt với Lý Kiến Hoa ít.
Lý Kiến Hoa vốn còn khuyên cô nghỉ ngơi thêm mấy ngày, thế nhưng cô trực tiếp về vị trí của .
"Vừa vặn hôm nay chúng luyện tập tiết mục mới, nếu Hinh Tuyết tới, thì vẫn để Hinh Tuyết hát chính ."
Trong mấy ngày Vương Hinh Tuyết mặt, hát chính đều do Tôn Manh Manh đảm nhiệm, cho nên khi tuyên bố quyết định , đồng thời để ý đến phản ứng của Tôn Manh Manh và Vương Hinh Tuyết.
Tôn Manh Manh tựa hồ cũng để ý đến sự mặt của Vương Hinh Tuyết, thậm chí còn cho một ánh mắt an tâm.
Lý Kiến Hoa càng thêm yêu thích Tôn Manh Manh hơn mấy phần.
Tin tức Vương Hinh Tuyết về nhanh chóng truyền khắp bộ đoàn văn công.
mà đoàn trưởng ban mệnh lệnh , ai cũng nhắc sự kiện lễ quốc khánh nữa, cho nên cảnh tượng hổ trong dự liệu của Vương Hinh Tuyết cũng xảy .
Cô vẫn là một trong những hát chính của đội ca hát.
Chỉ điều cô cảm giác thái độ chung quanh đối với cô khác biệt.
Cho dù là ở đội ca hát, cô cũng trở thành ngoài, hòa nhập .
Mộng Vân Thường
"Nói đến Vương Hinh Tuyết cũng thật sự quá thảm, đó vẫn là đoàn sủng của đội ca hát, hiện tại tránh còn kịp. Nếu như mà là cô thì sớm chọn rời đoàn văn công ."
Giữa trưa, tại nhà ăn, đám Trịnh Thư Vân vẫn nhịn bàn luận xôn xao.
"Diệp Ninh, bây giờ khẳng định là cô vui nhỉ?"
"Là ?" Diệp Ninh đang dùng cơm, nhanh chậm một câu.
Trịnh Thư Vân ha ha, "Cô cũng đừng giấu bọn gì, cô và Vương Hinh Tuyết quan hệ , chúng đều hết mà. Hiện tại cô thấy Vương Hinh Tuyết như , cảm thấy vui vẻ ?"
Diệp Ninh nghĩ nghĩ, vui vẻ tất nhiên là vui vẻ. Chỉ điều đối phó với đơn giản như Vương Hinh Tuyết, cho dù thành công thì cũng chút cảm giác ưu việt nào.
Nếu như cô , chỉ cần mấy phút là thể đuổi Vương Hinh Tuyết khỏi đoàn văn công.
mà như thế thì vui cho lắm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-96.html.]
Phòng ca múa Hồng Hải.
Diệp Ninh từ sân khấu xuống, trực tiếp Mục Văn Hạo kêu văn phòng.
Bốp.
Mục Văn Hạo đưa một cái phong thư dày cộm đến mặt cô.
“Đây là tiền lương và tiền thưởng tháng của cô.”
Diệp Ninh chỉ cầm phong thư trong tay nắn nhẹ, lập tức thể xác định tiền tháng còn nhiều hơn tháng một chút.
“Cảm ơn ông chủ Mục.”
Mục Văn Hạo giật nhẹ khóe miệng, ý bảo cô xuống.
Trải qua hơn hai tháng tiếp xúc, Diệp Ninh đại khái hiểu một ít cách để ở chung với Mục Văn Hạo.
Anh là điển hình của loại ăn mềm ăn cứng, tuyệt đối thích dám cãi lời .
Chờ đến khi Diệp Ninh xuống , Mục Văn Hạo mới đề tài chính.
“Dạo gần đây càng ngày càng nhiều gặp cô, ngày hôm qua ông chủ Hà từ Liễu Thành đến giá một vạn, mời cô ăn một bữa.”
“Một vạn?”
Cho dù là Diệp Ninh, tiền cũng giật hoảng sợ.
Quả nhiên cho dù là ở thời đại nào cũng sẽ thiếu những kẻ tiền chân chính.
“Sao nào, d.a.o động hả?” Đây là đầu tiên Mục Văn Hạo thấy vẻ mặt của cô, chút hứng thú.
Diệp Ninh hồn, mỉm : “ như thế mà ngoài, chỉ sợ sẽ phá hư chuyện của ông chủ Mục mất.”
Giọng điệu của cô khẳng định.
Cô quá hiểu khách hàng nơi và tình huống của bản .
Nơi và đoàn văn công khác , ở đoàn văn công, cô thể dùng thực lực để bù đắp khuyết điểm về mặt ngoại hình, nhưng mà ở cái động tiêu tiền thì .
Những đó như si như say Diệp T.ử chính là bởi vì trong lòng mỗi bọn họ đều tưởng tượng một dáng vẻ Diệp T.ử nên , một khi bọn họ phát hiện Diệp T.ử chân chính chỉ là một phụ nữ vẻ ngoài bình thường, hơn nữa còn mập, chỉ sợ đến lúc đó mấy sẽ quậy banh nóc phòng ca múa lên luôn.
Mục Văn Hạo khẽ, đương nhiên cũng rõ điểm , nhưng mà Diệp Ninh tự hiểu lấy như thế càng cho hài lòng hơn.
Từ khi Diệp Ninh ở chỗ ca hát nổi tiếng đến bây giờ, rõ bên ngoài bao nhiêu phòng ca múa bỏ tiền lớn dụ cô . Anh lo lắng là bởi vì ngoại trừ Hồng Hải , Diệp Ninh sự lựa chọn nào hơn cả.
“ nước ngoài một loại kỹ thuật, thể thông qua phẫu thuật nhanh chóng gầy .”
Diệp Ninh Mục Văn Hạo trêu chọc, mí mắt cũng thèm nhúc nhích chút nào.
“Không cô vẫn đang luôn cố giảm cân ? Hiệu quả chậm quá, bằng hẹn cho cô ha?” Mục Văn Hạo dạt dào hứng thú đề nghị.
Nếu cô mà gầy xuống, lẽ gương mặt cũng sẽ quá .
“Chuyện cũng cần phiền ông chủ Mục quan tâm.” Diệp Ninh đang đùa: “ mà dạo gần đây chị Dung bên ngoài lan truyền như heo, ông chủ Mục chuyện ?”
Ý mặt Mục Văn Hạo đột nhiên biến mất , ánh mắt lạnh nhạt đối diện với tầm mắt của Diệp Ninh.
Diệp Ninh chỉ dừng , ngược còn tiếp tục : “Nếu ông chủ Mục còn tiếp tục kiếm tiền cho phòng ca múa thì nên nghĩ cách xử lý dư luận .”
Cô rõ ràng cảm giác mấy ngày gần đây cho dù là khách hàng là những khác, ai cũng càng ngày càng tò mò về phận của cô. Đến cả cửa mà cô cũng canh.
May mà cô chuẩn sẵn từ , cho nên mới đối phương nhận .
“ .”
Quả nhiên, Mục Văn Hạo đồng ý nhanh.
Chuyện chỉ cần tay, giải quyết chỉ cần tốn một giây.