Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 87
Cập nhật lúc: 2025-12-17 06:18:54
Lượt xem: 30
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Buổi tối, phòng ca múa Hồng Hải vẫn cứ biển tấp nập, tràn ngập vui sướng.
Bởi vì hai trụ cột là Diệp Ninh và Đường Uyển Như cùng lên sân khấu, trong mấy ngày lễ quốc khánh , doanh thu của phòng ca múa gần như đều tăng gấp đôi theo từng ngày.
Mục Văn Hạo đếm tiền đến mỏi cả tay.
Đồng thời lòng hiếu kỳ của đối với ngôi ca nhạc mới nổi Diệp T.ử cũng dâng lên đến đỉnh điểm, thậm chí vung tiền như rác, chỉ vì thể gặp gương mặt thật của Diệp Tử.
mà những việc cần Diệp Ninh lo lắng, tất cả đều sẽ Mục Văn Hạo cản .
Diệp Ninh biểu diễn xong về phòng trang điểm, phòng trang điểm chất đầy hoa tươi.
Trên ít hoa tươi còn đặt những tấm card xinh , mỗi một thấy cô đều hề dừng , trực tiếp quăng .
mà ngày hôm nay ngoại trừ mấy đóa hoa , bàn trang điểm còn đặt một hộp quà vô cùng xa hoa.
“Chị Dung?”
Chị Dung đang bận rộn ở bên ngoài tiếng la của cô, lập tức đến.
“Cái là ai tặng thế?” Diệp Ninh hộp quà tặng hỏi.
Chị Dung lập tức trả lời: “Là ông chủ Vương của y phục Khải Hoa.”
Mí mắt của Diệp Ninh cũng hề d.a.o động, thẳng: “Chị cầm trả cho .”
“Ông chủ Vương đây chỉ là chút tấm lòng của ông , ý gì khác cả.” Chị Dung bổ sung nguyên văn của ông chủ Vương.
Thật ở phòng ca múa, chuyện khách hàng tặng quà là thường xuyên, chẳng hạn như Đường Uyển Như, chỉ riêng các loại quà tặng cô nhận trong vòng một tháng cũng giá cả xa xỉ .
Mục Văn Hạo quy định rõ ràng cấm cho phép nhận quà gì cả, hơn nữa cho dù nhận lấy quà , cho dù liên quan gì đến đối phương cũng vấn đề hết.
Ở huyện thành còn chuyện gì nào mà Mục Văn Hạo xử lý .
Diệp Ninh lặp lời lúc nãy nữa: “Trả về .”
Chị Dung hiểu ý của cô, cũng dám thêm gì nữa.
“Chị Dung, nếu chuyện tương tự thì chị cứ từ chối giúp là .” Thái độ của Diệp Ninh về chuyện vô cùng kiên quyết.
“Được, .”
“Ha ha ha.”
Chị Dung mới đồng ý xong, ngoài cửa vang lên tiếng của Đường Uyển Như.
Mấy ngày nay Đường Uyển Như cũng đến kiếm chuyện với Diệp Ninh nữa, trông vẻ như chấp nhận sự tồn tại của cô, nhưng mà những mâu thuẫn âm thầm giữa hai bọn họ cho những ở phòng ca múa khi đối mặt với bọn họ đều cực kỳ cẩn thận.
Chị Dung dùng tốc độ nhanh nhất chào hỏi Đường Uyển Như, đó rời .
Đường Uyển Như lập tức phòng trang điểm của Diệp Ninh.
Nhìn đống hoa tươi chỉ nhiều chứ ít hơn của cô bày trong phòng, khóe môi cong lên lộ nụ mỉa đầy châm chọc, mỉa mai mở miệng với Diệp Ninh.
“Nếu mấy ở bên ngoài đó Diệp T.ử mà bọn họ si mê là một con nhỏ mập năng một trăm sáu bảy chục cân, cô đoán coi bọn họ thất vọng ?”
Diệp Ninh la lối cũng nổi giận, cô quá quen với thái độ của cô .
“Bọn họ thất vọng thì rõ, nhưng mà cô Đường chắc chắn sẽ thất vọng.”
Câu trả lời thẳng thừng như thế Đường Uyển Như nở nụ xán lạn.
“ đó. cũng đang chờ mong ngày đó sẽ đến.”
Cho dù hiện tại con nhỏ mập là đắc ý nổi tiếng thì thế nào chứ, còn là chỉ thể đằng cái màn lựa , vĩnh viễn đều thể sân khấu.
“Diệp Tử, cần giúp cô ?”
Trong mắt Đường Uyển Như b.ắ.n ánh sáng đáng sợ.
Diệp Ninh vẫn cứ bình tĩnh như cũ: “ thì hết, nhưng mà tổn thất cuối cùng chắc chắn sẽ là ông chủ Mục.”
Gương mặt xinh quyến rũ của Đường Uyển Như lập tức xuất hiện vết nứt, cảm xúc chút mất khống chế : “Cô đừng lấy Văn Hạo để chèn ép . Đừng tưởng rằng cô hát vài bài hát thì Văn Hạo sẽ cô với con mắt khác, đ.á.n.h giá cao cô chẳng qua là vì cô thể phòng ca múa kiếm tiền mà thôi. Chờ cô hết giá trị lợi dụng , cô sẽ Văn Hạo quăng khỏi nơi như một miếng giẻ rách!”
Mộng Vân Thường
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-87.html.]
Diệp Ninh gương mặt tức giận của cô , cô thật sự quan tâm đến Mục Văn Hạo.
“Có lẽ cô cũng sai, nhưng mà so với giá trị lợi dụng của thì nghĩ rằng ông chủ Mục sẽ càng để ý đến chuyện dám chủ động động thổ đầu thái tuế của hơn.”
Cô đang nhắc nhở Đường Uyển Như đừng kiếm chuyện, thương cuối cùng chắc chắn chỉ cô!
Đường Uyển Như cũng rõ chuyện , nếu thì bây giờ cũng sẽ chỉ dùng lời để kiếm chuyện với cô.
“Cô đừng mà đắc ý!”
Cô nghiến răng nghiến lợi một câu, đó nghênh ngang rời .
Diệp Ninh Đường Uyển Như, đến cả bóng dáng của cô cũng mang theo lửa giận, ánh mắt cũng âm trầm một chút.
Xem cô chủ động chuyện với Mục Văn Hạo một chút .
Thời tiết dần dần lạnh hơn, nhất là đến buổi tối, Diệp Ninh từ phòng ca múa về cũng dần cảm giác se lạnh.
Chờ đến khi đến lầu nhà , thấy bộ tòa nhà đều tối om như mực, trong lòng một cảm giác mất mát khó nên lời.
Dùng vài giây để xóa cảm xúc nên tồn tại , đó mò mẫm trong bóng đêm đến cửa nhà , phát hiện cửa còn ổ khóa.
Cô thò tay túi lấy chìa khóa , mò mẫm mở khóa cửa.
Trong phòng im ắng một chút tiếng vang.
Quả nhiên Cố Phong về nhà.
Đây là chuyện Diệp Ninh thể đoán , chỉ cần Cố Phong thể về bộ đội, đương nhiên sẽ dễ dàng về.
Cô thoáng qua cái giường gấp bày ở trong góc phòng, thu hồi suy nghĩ.
Trong nhà chỉ một cô mới đó, cho dù cái gì cũng đều tiện.
Sáng sớm hôm , ký túc xá bộ đội.
Giả Hạo ngáp dài phòng tắm rửa mặt, thấy Cố Phong đang ở bên trong, còn tưởng rằng còn tỉnh ngủ nên mới xuất hiện ảo giác.
“Liên trưởng Cố, ở chỗ ?”
Anh nhanh chóng đến mặt Cố Phong, quan sát từ xuống .
Cố Phong đang đ.á.n.h răng, tiếng la đầy kích động của Giả Hạo giật , ậm ừ rõ trả lời: “ tới đây rửa mặt.”
Trán Giả Hạo chảy xuống ba sọc đên, đương nhiên đến đây là để rửa mặt, lẽ còn thể tới đây để ăn cơm ?
“Ý hỏi là tối hôm qua về nhà?”
Tuy hiện hiện tại thể đến liên đội, nhưng mà vết thương còn khôi phục , mỗi ngày đều nên về nhà nghỉ ngơi.
Cố Phong chút hoang mang súc miệng, đó mới thể chuyện bình thường.
“Chuyện thì gì lạ chứ? Không cũng thường ở trong ký túc xá ?”
Toàn bộ nếp nhăn mặt Giả Hạo đều chen thành một đống: “Cậu đừng giả ngu với , hiểu ý mà. Đừng là cãi với em dâu nữa đó nha?”
Hiện tại đang là thời khắc quan trọng, hậu phương của nhất định định mới .
Cố Phong lắc đầu, tùy tiện tìm đại một cớ: “Không . Ở trong nhà thì cũng chỉ ngủ giường gấp, còn tiện bằng ở ký túc xá.”
Lúc Giả Hạo mới thở phào nhẹ nhõm : “Không việc gì là . Chuyện em dâu việc ở đoàn văn công, hai chuyện xong ?”
Thật hỏi Cố Phong từ lâu , hiện tại mới cơ hội.
Cho dù nhiều ngày trôi qua, nhưng vẫn thể nào nghĩ vì một như Diệp Ninh đột nhiên trở nên tài năng đến thế?
Cố Phong kể ngắn gọn chuyện Diệp Ninh đến cửa hàng bán đàn để học dương cầm cho .
Giả Hạo xong cũng ngơ ngác, cuối cùng chỉ thể cảm thán : “ là thể trông mặt mà bắt hình dong mà.”
Cố Phong nghĩ đến cuộc cãi với Diệp Ninh đêm hôm đó, trông vẻ âm u hơn nhiều.