Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 82
Cập nhật lúc: 2025-12-17 06:18:49
Lượt xem: 30
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/805iDnuGEr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Buổi biểu diễn kết thúc, Diệp Ninh về hậu trường.
Tiếp theo chính là tiết mục múa, đó còn một tiết mục độc tấu của dàn nhạc.
“Diệp Ninh, ? Liên trưởng Cố nhận cô ?”
Trịnh Thư Vân sốt ruột vội vàng chạy đến xác định với cô.
Mộng Vân Thường
Diệp Ninh nghĩ đến tầm mắt vẫn cứ luôn chăm chú chính , chỉ e là ngoại trừ Cố Phong cũng sẽ còn ai khác thế.
“Chắc là nhận đó.”
Trịnh Thư Vân vui vẻ cho cô, thử hỏi xem ông chồng nào thấy vợ tài giỏi như thế mà vui vẻ chứ.
Bởi vì lát nữa còn một buổi biểu diễn, cho nên bọn họ cũng với quá nhiều.
Chờ đến khi thành xong bộ buổi biểu diễn buổi sáng , Diệp Ninh và chuẩn về nghỉ ngơi, Từ Minh Vũ đến bên cạnh cô.
“Diệp Ninh, liên trưởng Cố đang ở bên ngoài chờ cô đó.”
Diệp Ninh chuẩn sẵn tâm lý, bất cứ do dự gì, trực tiếp ngoài.
Cố Phong ở cổng phòng biểu diễn, sắc mặt vô cùng phức tạp.
Giây phút thấy Diệp Ninh từ bên trong , hai mắt càng trở nên sâu thấy đáy.
“Anh thấy đúng ?” Diệp Ninh đến bên cạnh , cần hỏi chủ động mở miệng.
Cố Phong gật đầu.
Diệp Ninh tiếp tục : “Thật cũng nhân viên dọn dẹp vệ sinh ở đoàn văn công mà là thành viên của dàn nhạc. Chuyện vốn dĩ nên cho từ , nhưng mà mãi vẫn tìm cơ hội thích hợp để .”
Lý do đương nhiên chỉ là tùy tiện lấy lệ mà thôi, bởi vì cô cho dù cô thế nào thì Cố Phong cũng quyền nghi ngờ.
“Không tìm cơ hội thích hợp.” Cố Phong dùng giọng trầm thấp lặp nữa.
Diệp Ninh trong lòng chắc chắn cũng khó chịu, nhưng mà cô cũng ý định ở đây cãi với .
“Cô học đàn dương cầm từ khi nào thế?” Quả nhiên, câu hỏi tiếp theo của Cố Phong bắt trọng điểm ngay.
Mà đây cũng chính là chỗ Diệp Ninh căng thẳng nhất.
“Mới học bao lâu.”
Cô câu trả lời mà chuẩn sẵn từ .
Cố Phong mỉa : “Mới học bao lâu mà thể đàn giỏi như thế ?”
Đáy mắt còn mang theo vẻ vô cùng nghi ngờ.
Mấy ngày nay, cô xuất hiện vô đổi, là thể cảm nhận sâu sắc nhất.
Cô giống như đổi thành một khác, chỉ tính cách khác hẳn với mà đến cả dương cầm cũng đàn luôn .
Nếu gương mặt mặt vẫn cứ là gương mặt cũ, thật sự nghi ngờ cô Diệp Ninh của quá khứ.
Diệp Ninh cũng trả lời ngay, mà vô cùng bình tĩnh hỏi: “Anh rảnh ? Đi đến chỗ với .”
Hiện tại đang là buổi trưa, cô rời một chút cũng sẽ ảnh hưởng gì.
“Đương nhiên là rảnh .” Cố Phong trả lời dứt khoát.
Diệp Ninh gì nữa, chỉ hiệu nhanh chóng đuổi kịp cô.
Hai một một rời .
Cố Phong hỏi Diệp Ninh dẫn nơi nào, chỉ là sát theo phía cô.
Đi đại khái mười phút, Diệp Ninh dừng cửa một cửa hàng bán đàn.
Cố Phong ngẩng đầu quan sát cửa hàng ở mặt.
Diệp Ninh mở cửa .
“Diệp Ninh, giờ cô đến đây?”
Hai mới lập tức một đàn ông trung niên nhiệt tình bước lên đón.
Người đàn ông mặc đường trang, còn đeo kính, trông vẻ ôn tồn lễ độ, tràn ngập cảm giác thư sinh.
Ông hình như khá quen thuộc với Diệp Ninh, tươi rói, chào hỏi Diệp Ninh xong ánh mắt lập tức dừng Cố Phong.
“Đây là?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-82.html.]
Diệp Ninh giới thiệu : “Anh là chồng , Cố Phong.”
Trong lúc đàn ông quan sát Cố Phong thì Cố Phong cũng đang đ.á.n.h giá ngược đối phương.
“Ông là Trần Lễ, chủ cửa hàng bán đàn .” Diệp Ninh cũng giới thiệu đàn ông cho Cố Phong: “Là thầy Trần dạy đ.á.n.h đàn dương cầm.”
Cố Phong sửng sốt.
Trần Lễ cũng nhiệt tình chạy lên bắt tay với .
“Chào , Cố Phong, thường Diệp Ninh nhắc đến , ngờ đến bây giờ mới cơ hội gặp mặt.”
“Xin chào thầy Trần.”
Cố Phong hồn , lập tức bắt tay với Trần Lễ.
Diệp Ninh chuyện tiếp: “Mỗi ngày khi từ đoàn văn công tan ca sẽ lập tức đến đây tìm thầy Trần để học đàn dương cầm.”
“ . Diệp Ninh thật sự là học trò tài năng nhất mà từng dạy, cô chỉ ở chỗ học tập ba bốn tháng nhưng bằng thường học ba bốn năm. Có thể một học trò tài năng như thế cũng là vinh hạnh của !”
Trần Lễ chút nào keo kiệt liên tục khen ngợi tài năng của Diệp Ninh, hai kẻ tung hứng phối hợp vô cùng chặt chẽ.
Diệp Ninh vẫn luôn dùng khóe mắt để ý đến từng phản ứng của Cố Phong.
Đây là cách mà cô nghĩ , thể giải thích vì cô sẽ đàn dương cầm, thể giải thích nguyên nhân vì mấy ngày nay cô về trễ, như thế thì lẽ cũng sẽ thể Cố Phong còn nghi ngờ cô nữa.
Quả nhiên, Cố Phong lộ vẻ mặt kinh ngạc : “Cho nên tối nào cô cũng sẽ đến đây để tập đ.á.n.h đàn ?”
Diệp Ninh gật đầu : “ , ngoại trừ buổi , cuối tuần cũng sẽ đến đây.”
Trần Lễ tiếp tục phụ họa : “Diệp Ninh chỉ tài năng mà còn cực kỳ siêng năng, cũng thích tính cách của cô .”
Tất cả khó hiểu trong lòng Cố Phong đều biến mất sạch sẽ, thì là như thế .
Anh cũng thật đúng là quá hoang đường, ngờ còn sẽ nghi ngờ nghĩ đến một vài thứ tầm xàm bậy bạ .
Diệp Ninh thấy liên tục đổi sắc mặt, lập tức cách của cô thành công .
Cô nháy mắt hiệu với Trần Lễ, Trần Lễ vội vàng phối hợp kể một vài chuyện khi cô ở chỗ học đàn dương cầm.
Mười phút , hai khỏi cửa hàng bán đàn .
Toàn Diệp Ninh đều nhẹ nhàng hỏi: “Bây giờ hiểu hết ?”
“Trước là do hiểu lầm cô, thật xin .” Cố Phong nghiêm túc.
Diệp Ninh ho khan, ngờ sẽ xin dứt khoát như thế, cho dù cố nhận lấy lời xin sẽ cảm thấy hổ nhưng cũng chỉ thể bình tĩnh nhận lấy.
“Chuyện cũng một phần của , báo cho . mà những ngày đó cũng về nhà, cho dù thì cũng cơ hội.”
“Ừ. .”
Ánh mắt của Cố Phong vẫn cứ sâu thăm như cũ, thể nào đoán đang nghĩ gì.
Anh thể thông cảm cho cô như thế, Diệp Ninh ngược càng nên thế nào.
“Sao tự nhiên cô học đàn dương cầm thế?” Cố Phong hiểu quá ít về cô, cho nên chủ động hỏi thăm.
“Chỉ là ở nhà rảnh rỗi chuyện gì , đó lúc ngang qua chỗ khéo tiếng đàn của thầy Trần, cảm thấy thích, cho nên lập tức quấn lấy thầy Trần đòi học trò của ông .” Diệp Ninh thuận miệng bịa chuyện.
Cố Phong tin tưởng những lời cô , hề nghi ngờ gì nữa.
“Bởi vì cô học đàn dương cầm, cho nên mới cứ nhất quyết đòi tìm công việc ở đoàn văn công cho cô, đúng ?”
“...”
Khóe miệng Diệp Ninh giật giật, cô ngờ còn thể liên tưởng đến tận chỗ .
Cố Phong thở dài : “Xin , là chịu hỏi rõ ràng, còn tưởng rằng cô đang kiếm chuyện, vẫn là vì thèm quan tâm đến chuyện của cô, thậm chí là còn kháng cự nữa.”
Trước thật sự quá tự cho là đúng, bao giờ thử ở lập trường của cô để suy nghĩ.
Diệp Ninh chột c.h.ế.t, cô chỉ là dối chuyện cô đàn dương cầm với chuyện về trễ mà thôi, từ đến nay bao giờ ý định sẽ cho áy náy.