Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 8

Cập nhật lúc: 2025-12-17 06:16:05
Lượt xem: 68

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sáng sớm, Diệp Ninh ăn mặc gọn gàng, chỉnh tề bước ngoài.

“Diệp Ninh, !”

xuống lầu bao xa thì phía vang lên một giọng quen thuộc.

Cho dù đầu, Diệp Ninh cũng là ai.

Một lát , Vương Hinh Tuyết thở hổn hển chạy tới mặt cô.

Ánh mắt cô đảo qua đảo , đ.á.n.h giá Diệp Ninh từ xuống , vẻ mặt dần dần lộ kinh ngạc.

Lúc nãy chỉ bóng lưng, suýt nữa cô nhận là Diệp Ninh.

Mới mấy ngày gặp, Diệp Ninh dường như gầy ít. Mái tóc dài chấm eo biến mất, đó là kiểu tóc ngắn ngang tai gọn gàng.

Dù khuôn mặt vẫn còn đầy đặn, nhưng đôi mắt sáng hơn hẳn, thần hơn nhiều, ngay cả sống mũi cũng trông cao và rõ nét hơn .

Chắc là do kiểu tóc thôi.

Không thể nào là do ngũ quan con nhỏ đổi .

Vương Hinh Tuyết khó chịu thầm mắng trong lòng.

“Có mấy ngày nay cô đang giảm béo ?”

buông lời chê bai chút khách khí.

“Xấu c.h.ế.t ! Còn cái tóc nữa, cắt thành kiểu ? Trông chẳng nam, cũng chẳng nữ!”

Diệp Ninh xong, chỉ nhướng mày.

“Cô tìm việc gì ?”

đang với cô đấy, cô thấy ?”

Vương Hinh Tuyết nhịn tăng cao âm lượng, giọng điệu vẫn mang theo cảm giác cao cao tại thượng quen thuộc.

Diệp Ninh bật khẽ, nụ lạnh nhạt.

“Cô thì nhất định ?”

Vương Hinh Tuyết sững , trừng mắt cô.

Từ tới nay, cô gì thì Diệp Ninh cũng ngoan ngoãn theo, từng dám cãi nửa câu.

là vì cho cô!”

vội vàng tiếp.

“Không cô luôn lấy lòng Cố ? Anh Cố chắc chắn sẽ thích cô với bộ dạng thế .”

Nhìn dáng vẻ tức gấp của cô , Diệp Ninh chỉ thấy buồn .

“Cố Phong là chồng của . Anh thích thì vẫn là vợ .”

Cô dừng một chút, ánh mắt mang theo ý nhàn nhạt.

“Còn cô đó, em gái , quan tâm chuyện nhà khác như ? Người hiểu chuyện thì nghĩ là cô lo cho , hiểu chuyện còn tưởng cô ý đồ gì khác.”

Trên thương trường lăn lộn bao năm, dạng lòng quanh co thế Diệp Ninh gặp ít. Tâm tư của Vương Hinh Tuyết, cô từ lâu .

Gương mặt xinh của Vương Hinh Tuyết lập tức đỏ bừng.

chút tâm cơ, nhưng suy cho cùng vẫn chỉ là một cô gái trẻ. Bị vạch trần thẳng thừng như , biểu cảm mặt kịp che giấu.

“Cô… cô ý gì?”

Diệp Ninh thản nhiên đáp:

“Cô thật sự thẳng ?”

Vương Hinh Tuyết lập tức luống cuống, trong lòng hoảng tức. Đồng thời, cô cũng nhận Diệp Ninh dường như trở nên khó đối phó hơn nhiều.

hiểu cô đang cái gì.”

vội vàng đổi đề tài.

tới chỉ để cho cô , sáng mai đến đoàn văn công báo danh.”

Lần , đến lượt Diệp Ninh sững sờ.

Thấy phản ứng của cô, Vương Hinh Tuyết dù đối phương thể đang giả vờ, nhưng vẫn cố ép tỏ thiện.

“Diệp Ninh, cô nên cảm ơn cho đàng hoàng .”

Trong giọng che giấu sự ghen tị.

“Nếu nghĩ cách giúp cô, Cố thể tìm công việc ở đoàn văn công cho cô chứ?”

Thật lúc Vương Hinh Tuyết hối hận đến xanh ruột.

nào ngờ Diệp Ninh thể dùng “mỹ nhân kế” thành công đến . Không chỉ động phòng với Cố Phong, mà ngay cả công việc cũng sắp xếp thỏa.

“Khoan .”

Diệp Ninh chau mày.

“Ý cô là… Cố Phong tìm đoàn văn công?”

thể tin nổi.

Dựa thái độ hiện tại của Cố Phong đối với cô, hận thể để cô biến mất cho sớm, chủ động tìm việc giúp cô?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-8.html.]

Huống chi tối qua về nhà cũng hề nhắc tới chuyện .

“Thôi , cô cũng đừng giả ngu nữa.”

Vương Hinh Tuyết khó chịu .

“Tám giờ rưỡi sáng mai, đến đại sảnh đoàn văn công báo danh.”

Nói xong, cô rời , trong lòng âm thầm tính toán — ngày mai nhất định Diệp Ninh mất sạch mặt mũi.

Nhìn theo bóng lưng Vương Hinh Tuyết khuất dần, Diệp Ninh tại chỗ suy nghĩ lâu vẫn hiểu nổi.

Cuối cùng, cô quyết định tạm gác chuyện sang một bên.

Hôm nay, cô còn chuyện quan trọng hơn .

Một tiếng , Diệp Ninh trong văn phòng của chủ nhiệm bộ phận mua sắm xưởng tạo giấy.

“Cô là ai? Tìm chuyện gì?”

“Xin chào chủ nhiệm Phùng.”

Diệp Ninh mỉm , giọng điệu .

tên Diệp Ninh. Hôm nay đến là bàn chuyện mua bán với ông.”

Trong lúc chuyện, cô âm thầm quan sát Phùng Cương.

Người đàn ông ngoài bốn mươi, tóc thưa thớt chỉ còn lác đác vài sợi, bụng phệ, ánh mắt sắc sảo và tinh ranh.

“Cô nhầm ?”

Phùng Cương nhạt.

“Xưởng tạo giấy chúng chỉ việc với đơn vị công, bàn chuyện ăn với tư nhân.”

Trong mắt ông , cô gái mập mặt từ trang phục đến khí chất đều quá đỗi bình thường, chuyện mua bán rõ ràng là chuyện .

Diệp Ninh hề bất ngờ, bình tĩnh đáp:

một lô mảnh gỗ vụn, bán với giá thấp cho quý xưởng dùng nguyên liệu sản xuất giấy.”

Phùng Cương đang định tiễn khách, lời đến miệng chợt khựng .

Mấy ngày nay, Diệp Ninh tìm hiểu kỹ tình hình các nhà xưởng quanh khu vực . Xưởng tạo giấy nhỏ, mỗi năm sản xuất hàng trăm tấn giấy, nhu cầu nguyên vật liệu vô cùng lớn.

Khi thấy đống gỗ vụn chất đống bỏ , nơi đầu tiên cô nghĩ tới chính là đây.

Phùng Cương nheo mắt:

“Chúng là xưởng tạo giấy, nơi để cô đùa giỡn. Một ít gỗ vụn lẻ tẻ đáng để chúng mua.”

Diệp Ninh mỉm , giọng điệu vẫn điềm tĩnh.

“Nếu trong tay mười tấn mảnh gỗ vụn thì ?”

Sắc mặt Phùng Cương lập tức cứng .

“Mười tấn?”

, mười tấn.”

“Cô lấy nhiều mảnh gỗ vụn như thế?”

Phản ứng đầu tiên của Phùng Cương là tin.

“Nguồn gốc chính quy.”

Mộng Vân Thường

Diệp Ninh chắc nịch.

“Nếu ông hứng thú, chúng thể bàn đến giá cả. tin ông sẽ hài lòng.”

Phùng Cương chăm chú cô, cố gắng tìm sơ hở gương mặt , nhưng biểu cảm của Diệp Ninh từ đầu đến cuối vẫn bình thản như nước.

Nếu cô dám , hẳn là nắm giá nhập nguyên liệu. mảnh gỗ vụn vốn đắt hơn nguyên liệu hiện tại, chẳng lẽ cô át chủ bài gì?

Giữa ánh dò xét của ông , Diệp Ninh chậm rãi :

“Một trăm năm mươi đồng một tấn.”

Cô lập tức chú ý tới từng biến hóa nhỏ nhất mặt Phùng Cương.

Quả nhiên, cơ mặt ông khẽ giật một cái, nhưng nhanh khôi phục vẻ bình tĩnh, lắc đầu.

“Giá cao hơn giá nhập hàng của chúng . E là thể hợp tác.”

Trong lòng Diệp Ninh thầm mắng một câu cáo già, mặt lộ vẻ tiếc nuối đúng mực.

“Vậy thì thật đáng tiếc.”

dậy.

“Hy vọng sẽ còn cơ hội hợp tác.”

Nói xong, cô xoay rời , hề do dự.

 

 

 

 

 

Loading...