Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 77
Cập nhật lúc: 2025-12-17 06:18:44
Lượt xem: 19
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCu4hua
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
So với mấy bên đội ca hát tức giận bực bội thì bên phía đội nhạc khí vẻ bình tĩnh hơn nhiều.
Trước khi rời , Từ Minh Vũ cố ý dặn dò đừng bàn tán về chuyện Vương Hinh Tuyết, cho nên hiện tại cũng chỉ chuyện với xem buổi biểu diễn chiều nay còn tiếp tục nữa mà thôi.
Diệp Ninh cũng tham dự trong đó, hề chút khác thường nào.
Mãi đến khi Từ Minh Vũ về, xác định chiều vẫn tiếp tục tiến hành buổi biểu diễn, hơn nữa còn bảo nhanh chóng điều chỉnh trạng thái.
Sự sắp xếp trong dự đoán của Diệp Ninh từ lâu, dù hiện tại đang là lễ quốc khánh, bộ đội tuyệt đối thể thiếu lễ chúc mừng .
Từ Minh Vũ thoáng qua đồng hồ, bảo đến nhà ăn ăn cơm , bởi vì vết xe đổ của Vương Hinh Tuyết, còn cố ý dặn dò trưa nay nhất định chỉ ăn đồ ít dầu mỡ.
Trên đường đến nhà ăn, một lính cản Diệp Ninh .
“Xin hỏi cô là đồng chí Diệp Ninh đúng ?”
Diệp Ninh cũng quen mặt, nhưng vẫn gật đầu.
“Chào đồng chí Diệp Ninh, gặp cô, thể phiền cô vài phút ?”
Diệp Ninh chút ngoài ý , nhưng mà bởi vì phận của đối phương nên cô cũng là sẽ bất cứ nguy hiểm gì.
Cô chào hỏi với mấy Trịnh Thư Vân , đó theo bước chân của .
“Xin hỏi, là ai gặp thế? Có chuyện gì ?”
Diệp Ninh hỏi thăm.
Mộng Vân Thường
“Chờ cô đến đó sẽ thôi.”
Câu trả lời của đối phương Diệp Ninh chỉ thể tạm thời thu hồi lòng tò mò, theo đến công viên đằng đoàn văn công.
Chờ đến khi cô thấy đàn ông xe lăn thì ngẩn .
“Sao là ?!”
Cô khá kinh ngạc và bất ngờ, hôm qua cô mới từng gặp mặt đàn ông một , ngờ hôm nay gặp mặt nữa.
Giang Húc Đông về phía Diệp Ninh, khóe mắt đuôi mày đều mang theo ý nhè nhẹ.
“Xin chào đồng chí Diệp Ninh.”
Nói xong vươn tay với Diệp Ninh.
“Chào .”
Diệp Ninh cũng lễ phép bắt tay với .
Lòng bàn tay của đàn ông thô ráp, lòng bàn tay đầy vết chai, chỉ những thường xuyên cầm s.ú.n.g mới như thế.
Cô chút tò mò về phận của đàn ông xe lăn .
“Xin hỏi, tên gì thế?”
“ tên là Giang Húc Đông. Sáng nay cũng đến xem buổi biểu diễn, đó thấy cô cho nên mới đến đây chào hỏi.” Giang Húc Đông cũng chờ Diệp Ninh hỏi thẳng mực đích gặp cô.
“Thì là thế. mà lúc đó ánh đèn sân khấu tối như thế, mà vẫn nhận , cũng tinh mắt thật đó.” Diệp Ninh xong lời , nhịn cảm thán.
Dù thì bọn họ cũng chỉ từng gặp một mà thôi.
Giang Húc Đông trêu ghẹo : “Cô chính là ân nhân cứu mạng của , thể nhận chứ.”
Diệp Ninh chọc .
“ mà khi thấy cô thì giật đấy.” Giang Húc Đông Diệp Ninh, ánh mắt phát sáng.
Cô sân khấu ngày hôm nay và cô của ngày hôm qua là hai trạng thái trái ngược , khi cô ở đàn dương cầm, cho dù bất cứ ánh đèn nào chiếu đến, nhưng vẫn cứ cho rời mắt .”
“Có cảm thấy giống như là thành viên trong đoàn văn công ?” Diệp Ninh hiểu lầm ý của , nhưng mà bình thường đều sẽ nghĩ như thế.
Hình tượng hiện tại của cô cũng phù hợp với yêu cầu của công việc .
Giang Húc Đông vội vàng giải thích : “Đương nhiên ! Là ngờ cô đàn dương cầm đến thế!”
“Cảm ơn lời khen của .” Diệp Ninh tự nhiên hào phóng đáp .
“ , cái cô hát chính ?” Giang Húc Đông chủ động quan tâm tình trạng của Vương Hinh Tuyết, dù xảy chuyện như thế, thật sự khó bỏ qua.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-77.html.]
“Đã đưa cô đến bệnh viện , tình hình cụ thể như thế nào cũng rõ lắm.” Diệp Ninh cũng mấy chuyện với mấy cô quen : “Thân phận của là?”
Nếu Giang Húc Đông cũng là thủ trưởng thì cô vẫn phối hợp.
mà hiển nhiên Giang Húc Đông sẽ cho cô : “Chẳng phận gì hết.”
Diệp Ninh thông minh tiếp tục hỏi nữa.
Hai chuyện vài câu đơn giản, đó Diệp Ninh chủ động chào tạm biệt.
Đối phương thật sự chỉ là chào hỏi cô một chút thôi.
Giang Húc Đông vẫn luôn chằm chằm bóng dáng rời của cô, nụ khóe môi hề buông xuống.
Bệnh viện.
Vương Hinh Tuyết cảm giác cô mơ thấy một cơn ác mộng, một cơn ác mộng cô bao giờ tỉnh nữa.
Mãi đến bên ngoài vang lên tiếng Lý Kiến Hoa chuyện với trai và chị dâu của cô , cô mới hốt hoảng tỉnh .
Đầu óc mơ mơ màng màng, giống như nhớ rõ bất cứ thứ gì.
“Hai đừng tạo áp lực quá lớn đến cô , trong đoàn thảo luận quyết định cho cô tạm thời nghỉ nửa tháng , để cô nghỉ ngơi cho khỏe.”
Giọng là đội trưởng, đội trưởng đang cho cô nghỉ ?
Vì chứ?
Cô chính là hát chính của đội ca hát, nếu cô ở đó, bộ đội ca hát đều sẽ tê liệt.
Ngay đó là giọng nữ vang lên, đó là chị dâu Trần Hồng Diễm của cô , mỗi chị chuyện đều thích la lối như thế đó.
“Con nhỏ c.h.ế.t bầm nhà họ Vương mất hết sạch mặt mũi ! Nó là lớn , thể chuyện đó chứ! Chờ nó tỉnh , chúng nhất định dạy dỗ nó một trận cho trò mới !”
Vương Hinh Tuyết Trần Hồng Diễm mắng, trong đầu chợt hiện vô hình ảnh khó coi, m.á.u trong cơ thể đều sôi trào.
Không, đó là cô !
Tuyệt đối cô !
“A!!”
Cô hoảng sợ hét toáng lên.
Ba Lý Kiến Hoa đang phòng bệnh tiếng động đều nhanh chóng đẩy cửa .
Vương Hinh Tuyết ôm đầu, cảm xúc sụp đổ hét to.
Sắc mặt Lý Kiến Hoa vô cùng nghiêm túc, cô cần chậm rãi chấp nhận sự thật .
Trần Hồng Diễm là chị dâu chỉ an ủi, ngược còn tức giận mắng.
“Em còn mặt mũi la hét ? Em là em chỉ nhà họ Vương chúng mất mặt mà tất cả trong đoàn văn công đều em liên lụy ?”
Vương Hinh Tuyết giống như phát điên bịt chặt lỗ tai, cuối cùng vẫn là trai Vương Cường của cô thật sự nhịn , cản Trần Hồng Diễm .
Lý Kiến Hoa cũng hiểu đôi chút về tình huống gia đình của Vương Hinh Tuyết, ở trong nhà cô , cho dù là Vương Cường là Vương Hinh Tuyết thì đều lời Trần Hồng Diễm đanh đá, mà từ đến Trần Hồng Diễm đều thích Vương Hinh Tuyết đến ăn nhờ ở đậu nhà trai.
Vương Hinh Tuyết ở đoàn văn công tình cảnh , Trần Hồng Diễm còn thể khống chế một chút, nhưng hiện tại cô chuyện lớn như thế, Trần Hồng Diễm trực tiếp trở mặt.
Bị Trần Hồng Diễm liên tục kích thích, cảm xúc của Vương Hinh Tuyết mãi vẫn thể bình phục , Lý Kiến Hoa chỉ thể tìm bác sĩ đến tiêm t.h.u.ố.c an thần cho Vương Hinh Tuyết, lúc Vương Hinh Tuyết mới ngủ .
Sự cố biểu diễn ở đoàn văn công nhanh chóng truyền , cho nên tất cả các tiết mục biểu diễn chiều hôm nay đều bao phủ bên trong một bầu khí quái lạ áp lực.
Cho dù là biểu diễn là xem thì đều âm thầm tự hiểu rõ.
Cũng may buổi biểu diễn thành một cách thuận lợi, chờ đến kết thúc, mỗi một đều cảm thấy hôm nay cực kỳ dài.
Hơn nữa còn là dài đăng đẳng.
Vừa đến giờ tan ca, Diệp Ninh lập tức chào tạm biệt mấy Trịnh Thư Vân, cố ý đường vòng đến phòng ca múa Hồng Hải.
Chờ những khác đều rời gần hết , Sầm Lan mới chậm rãi , cô cũng về hướng về nhà mà sang hướng ngược .