Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 769
Cập nhật lúc: 2025-12-17 17:38:26
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mộng Kiều Nhụy còn cho rằng Hà Bân sẽ thẳng đến Hồng Hải, hoặc là đến nhà của Mục Văn Hạo, nhưng mà mới chạy nửa đường trực tiếp dừng xe .
“Cô Mộng, nơi cần cô nữa, cô xuống .”
Mộng Kiều Nhụy chằm chằm chớp mắt, hiểu ý gì.
Hà Bân lạnh lùng : “Đây là mệnh lệnh của ông chủ.”
Mộng Kiều Nhụy đảo mắt về phía Diệp Ninh đang hôn mê nữa, nhưng Hà Bân chăm chú cô cũng chỉ thể xuống xe.
Cô mới xuống xe, xe lập tức khởi động, hơn nữa nhanh chóng biến mất khỏi tầm của cô .
Hà Bân như thế rõ ràng chính là cho cô , rốt cuộc thì bọn họ dẫn Diệp Ninh nơi nào!
Cuối cùng cô cũng ý thức sự đáng sợ của Mục Văn Hạo, càng rõ từ đầu đến cuối Mục Văn Hạo vẫn bao giờ thật sự tin tưởng cô .
Hơn nữa chuyện rõ ràng chỉ cần một Hà Bân cũng , nhưng Mục Văn Hạo cứ cố tình kéo cô theo, rõ ràng là cắt đứt bộ đường lui.
Chiều tối.
Cố Phong xử lý xong công việc, lập tức chạy về viện gia thuộc.
Trên đường còn cố ý ghé cửa hàng bán hoa.
Khi ôm một bó hoa hồng đỏ rực về, ít chú ý đến.
“Doanh trưởng Cố, hôm nay là ngày đặc biệt gì ? Sao mua một bó hoa lớn như thế?”
Các quân tẩu gặp đều nhịn hỏi thăm trêu chọc.
Thời đại hiếm đàn ông nào hiểu tình thú, tặng hoa cho vợ như .
Cố Phong : “Đi ngang qua cửa hàng bán hoa tiện tay mua về.”
Anh cũng thể cho ngoài chuyện và Diệp Ninh phê duyệt đơn xin phục hôn.
Diệp Ninh là nhân vật của công chúng, công khai tin tức thì còn ý kiến của cô.
Người phụ nữ tươi như một đóa hoa, đương nhiên cũng rõ đây là lời đúng lòng của Cố Phong.
“Hoa như thế, Diệp Ninh chắc chắn sẽ thích.”
Cố Phong cũng cảm thấy như thế.
Sáng sớm Diệp Ninh với là tối nay sẽ mở tiệc chúc mừng, cho nên đoán hiện tại Diệp Ninh ở trong nhà chờ về .
“Tiểu Ninh, mở cửa, về .”
Anh gõ cửa.
Bên trong hề tiếng động nào.
Vẻ nhẹ nhàng mặt Cố Phong thoáng nhạt một chút, ngay đó lập tức dùng chìa khóa dự phòng đặt chậu hoa cửa nhà .
Trong nhà trống rỗng, bóng dáng của Diệp Ninh.
Cố Phong đặt hoa lên bàn, đó thoáng qua phòng khách và phòng ngủ.
Anh ngờ rằng giờ mà Diệp Ninh vẫn còn ở nhà, cô còn thể chứ?
Anh lập tức gọi điện thoại cho Vương Kim.
Tiếng chuông điện thoại vang lên một lúc lâu mới máy, nhưng mà điện thoại là Vương Kim, mà là Chu Giai Bội.
“Alo, ai đó?”
“Giai Bội, là Cố Phong.”
Nghe là Cố Phong, Chu Giai Bội lập tức lải nhải : “Anh Cố, tin Kim bệnh ? Anh với chị dâu là đừng lo lắng, ngày hôm qua Kim ăn trúng thực chột bụng, bác sĩ là ngộ độc thức ăn. Hôm nay bệnh viện truyền dịch, hiện tại gì đáng lo nữa .”
“Em Vương Kim bệnh ?” Cố Phong nhíu mày.
Chu Giai Bội sửng sốt : “Anh hả? Em còn tưởng là gọi điện thoại đến đây là vì hỏi chuyện .”
Cố Phong chuyện gì hết, hơn nữa sáng nay lúc chuyện với Diệp Ninh, Diệp Ninh cũng hề đến chuyện .
“Hiện tại hơn ?”
“Đã hơn , chỉ là tiêu chảy quá nhiều , cơ thể mất sức.” Trong giọng của Chu Giai Bội mang theo một chút đau lòng đối với Vương Kim.
“Vậy em nhớ chăm sóc cho cẩn thận.” Cố Phong thể khẳng định hôm nay Vương Kim và Diệp Ninh ở chung với .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-769.html.]
“Anh Cố, gọi điện thoại đến đây là chuyện gì ?” Lúc Chu Giai Bội mới phản ứng đây.
“Chiều nay chị dâu của em gọi điện thoại cho em ?” Hiện tại Cố Phong còn thể bình tĩnh hỏi.
“Chị dâu? Không . Cả ngày hôm nay em và Kim đều ở bệnh viện, cũng chỉ mới về nhà bao lâu. Chị dâu ở nhà ?”
Mấy ngày nay bên phía đoàn văn công còn công việc gì nữa, Diệp Ninh cơ bản đều ở trong nhà.
Cố Phong thể xác định tình hình của Diệp Ninh, cho nên cũng định thêm cái gì với cô , để tránh tạo phiền phức cần thiết.
“Có lẽ chị của em chỉ là sang nhà ai đó chơi thôi, đang đợi chị của em về.”
Nói xong lập tức cúp máy.
Chu Giai Bội cầm ống điện thoại, sững sờ.
“Giai Bội, ai gọi điện thoại đến ?”
Vương Kim lề mề từ trong phòng chậm rãi , hiện tại hai chân vẫn còn mềm nhũn.
Lúc nãy tiếng chuông điện thoại, cho nên mới hỏi thăm.
“Anh Cố.”
“Có hỏi thăm tình hình của ?”
Vương Kim bệt xuống ghế sofa, từ đến nay bao giờ nghĩ đến chuyện tiêu chảy cũng thể lấy nửa cái mạng của .
“Em báo cho Cố Phong là ngày mai thể bình thường ?”
Anh cũng để Cố Phong nhạo cơ thể của yếu đuối, tuy rằng hiện tại Diệp Ninh cũng chuyện gì để .
Chu Giai Bội lắc đầu: “Anh Cố chị dâu ở nhà.”
Vương Kim ngẩn một giây, vẻ đùa mặt biến mất đó là vẻ nghiêm túc.
“Sao thế ?”
Chắc là sẽ trùng hợp đến thế đúng ?
Chỉ ngày hôm nay theo Diệp Ninh, lẽ Diệp Ninh lập tức gặp chuyện gì ?
Mộng Vân Thường
Không thể nào!
Chu Giai Bội thấy đổi sắc mặt, vội vàng khuyên nhủ: “Anh đừng căng thẳng. Chắc là xảy chuyện gì , Cố về nhà thấy chị dâu , cũng chuyện bệnh, cho nên mới gọi điện thoại đây hỏi thăm thử.”
Vương Kim đương nhiên cũng hi vọng như thế: “Anh thêm gì nữa hả?”
“Không .”
Vương Kim suy nghĩ một chút, cảm thấy cũng nên tự hù dọa .
Diệp Ninh là một thông minh, cho dù xảy chuyện thì cũng sẽ dễ dàng như thế.
“Anh Kim, cứ yên tâm , nếu như việc gì thì Cố chắc chắn sẽ liên lạc với chúng . Anh ăn cái gì, em nấu cho .” Chu Giai Bội chủ động chuyển sang đề tài khác.
“Em đại món gì đó dễ tiêu hóa , dày của cũng chịu nổi đồ ăn quá dầu mỡ.” Vương Kim cũng thu hồi suy nghĩ.
Ở bên , Cố Phong mới ngắt điện thoại gọi cho nhà Vương Kim xong, lập tức gọi điện thoại cho đoàn văn công.
mà giờ bên đoàn văn công ai nữa , cho nên cũng ai điện thoại.
Anh ghế sofa chờ đợi hai ba phút lập tức mất kiên nhẫn.
Diệp Ninh ở đoàn văn công thì cũng chỉ thể ở trong viện gia thuộc.
Anh nhanh chóng xuống lầu, tìm kiếm bóng dáng của Diệp Ninh.
Còn chuyện Diệp Ninh sang nhà khác chơi, cũng chuyện khả năng cho lắm.
Hơn mười phút , dạo quanh một vòng đại viện, nhưng vẫn thấy Diệp Ninh , trán toát chút mồ hôi.
Anh lập tức chạy về nhà, tìm danh bạ ghi chép sốd diện thoại , tìm điện thoại nhà của Từ Minh Vũ và Lâm Thanh.
Tuy rằng cũng chuyện về nhà thấy Diệp Ninh gọi điện thoại liên lạc với bọn họ thì thái quá, nhưng mà trong lòng vẫn thể nào yên .
“Diệp Ninh ở nhà ? Cô về từ lâu mà.”
Câu trả lời của Từ Minh Vũ bàn tay nắm chặt ống điện thoại của Cố Phong chợt siết chặt , trong lòng dâng lên dự cảm chẳng lành...