Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 761

Cập nhật lúc: 2025-12-17 17:38:18
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Diệp Ninh, Giang Húc Đông là chuyện phục hôn của cô và Cố Phong xử lý xong xuôi , trông cô còn vẻ vui thế?”

Trong xe, Vương Kim thấy Diệp Ninh vẫn cứ tràn đầy tâm sự, khó hiểu hỏi.

Lúc nãy cũng cuộc chuyện của hai bọn họ, đây là chuyện vui lắm mà.

Mộng Vân Thường

“Không vui cả. Vương mập, cảm thấy Giang gì đó khác thường ?”

Diệp Ninh càng nghĩ càng cảm thấy Giang Húc Đông thật sự giống bình thường cho lắm.

“Khác thường chỗ nào chứ? cũng với , cảm nhận gì cả.” Vương Kim thành thật .

Diệp Ninh cũng nên lời, thậm chí nghĩ cô bảo Giang Húc Đông đón Ngô Hàm Nhu say khướt, hai bọn họ xảy chuyện gì ?

“Thôi, nếu việc gì thì chắc sẽ tự thôi.”

Xe nhanh chóng chạy đến đoàn văn công.

Sáng sớm Từ Minh Vũ bắt đầu dẫn bày trí hội trường bữa tiệc chia tay vui vẻ.

Hội trường bữa tiệc lúc tổ chức trong đại sảnh tổ chức tiệc quan hệ hữu nghị, nơi đó là nơi thích nhất, cũng là nơi náo nhiệt nhất.

Chuyện đương nhiên cần Diệp Ninh giúp đỡ, cho nên khi tiệc chia tay vui vẻ diễn , Diệp Ninh ngược trở thành nhàn rỗi nhất.

Cô sửa soạn đồ đạc trong văn phòng , cuối cùng bỏ một cái thùng nho nhỏ.

Nghĩ đến đây sẽ là thời gian cuối cùng cô ở trong đoàn văn công, trong lòng bắt đầu loáng thoáng xuất hiện một chút cảm xúc lưu luyến.

Hai giờ chiều, tiệc chia tay vui vẻ chính thức bắt đầu.

Diệp Ninh theo mấy Lý Mạn Mạn cùng hội trường bày trí xinh .

Hội trường treo băng rôn chữ trắng nền đỏ, xung quanh là hoa hồng to.

Mấy cái ghế đơn bàn đơn lúc đều đặt sát , bàn bày đầy điểm tâm, đồ ăn, rượu và nước uống.

Bầu khí trông vẻ vô cùng náo nhiệt, thấy tiếng của nào.

“Diệp Ninh, nào, nơi trang trí cũng lắm đúng ?” Lý Mạn Mạn chuyện phiếm với Diệp Ninh, giảm bớt tâm trạng nặng nề.

Diệp Ninh gật đầu : “Khá đó.”

Cô để ý thấy ít đều đeo hoa hồng đỏ, hơn nữa cũng nhanh chóng nhận những đeo hoa đều là những đoàn viên phân phối nơi khác mà trực tiếp cho nghỉ việc.

Chu Giai Bội cũng đang chia tay các đồng nghiệp ở bộ phận diễn kịch, sắc mặt nặng nề nghiêm túc.

Diệp Ninh theo đội nhạc khí, chọn vị trí, xuống.

Một lúc , mấy Lâm Thanh, Hà Khôn, Viên Học Trí cũng đều mặt tại hiện trường.

Hà Khôn giới thiệu đơn giản mở màn xong, lập tức để Lâm Thanh lên sân khấu chuyện.

Lâm Thanh microphone, đảo mắt về phía mấy gương mặt quen thuộc , mất nhiều sức lực mới thể đè xuống cảm giác cay xè trong đáy mắt.

“Mấy năm qua, đều là những thành viên ưu tú nhất của đoàn văn công Đông Bắc. tin chắc rằng, cũng thể sự nghiệp càng thêm huy hoàng.”

Bên sân khấu ít bắt đầu im lặng nức nở.

Giọng của Lâm Thanh trở nên gian nan, nhưng chị vẫn cố gắng cực lực mỉm thật tươi: “Đừng mà. Hôm nay là tiệc chia tay vui vẻ, đều vui vui vẻ vẻ! cũng thêm gì nữa, cứ việc thả lỏng, thích cái gì thì cái đó !”

Diệp Ninh đoàn văn công cải cách, buồn nhất thật chính là đoàn trưởng Lâm Thanh.

Lâm Thanh xuống sân khấu, tiệc chia tay vui vẻ cũng chính thức bắt đầu.

đề nghị, tất cả cùng nâng chén!” Bình thường ấn tượng của đối với Hà Khôn đều là nghiêm túc, cổ hũ, ít ít , nhưng mà giờ phút cũng chính ông kích động nhất, trực tiếp bưng ly rượu ở mặt lên, uốn cạn sạch.

Có ông đầu, cũng thả lỏng.

“Nào, cụng ly!”

“Cụng ly!”

...

 

 

 

Cả hội trường lập tức trở nên “náo nhiệt”.

“Tiểu Vương, hai chúng chút xích mích, hôm nay uống cạn ly rượu coi như xong!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-761.html.]

“Chị Triệu, chị về quê thật ? Vậy chúng sẽ cơ hội gặp nữa ? Bọn em đều sẽ nhớ chị!”

“Hoa Hoa, thật một câu với em từ lâu , thích em!”

“Mạn Mạn, các cô sẽ tương lai phát triển càng hơn, nhưng nhất định quên mất mấy chị em chúng đó!”

“Manh Manh, chờ kết hôn nhất định sẽ gửi thiệp mời cho các cô, các cô nhất định đến tham dự hôn lễ với đó!”

...

Diệp Ninh mấy lời chia tay đầy lưu luyến ở xung quanh, tâm trạng cũng cảm thấy vô cùng nặng nề.

Trên đời bữa tiệc nào là tàn.

Chẳng qua cách chia tay như thế thật sự quá tàn nhẫn.

Không là ai đột nhiên bật thành tiếng, tiếng giống như bệnh truyền nhiễm, càng ngày càng nhiều, càng lúc càng lớn.

“Hu hu hu! thật sự rời khỏi đoàn văn công, thật sự rời !”

Giờ phút , cảm xúc mà đè nén từ lâu cuối cùng cũng bùng nổ.

Quá nhiều đều thành tiếng.

Lâm Thanh rời từ lúc nào .

Hà Khôn ở đó mặt đỏ lên, lạnh lùng quát to với đang ở bên cạnh: “Khóc cái gì mà ? Sao mà chẳng tiền đồ gì hết!”

“Chủ nhiệm Hà, ông cũng đừng mắng chúng , ông cũng đang ?”

Đối phương đến khàn giọng, thấy Hà Khôn như thế càng nhịn .

“Ăn bậy bạ! hồi nào? Khóc lúc nào chứ?” Hà Khôn gân cổ lên phản bác, đó lau nước mắt mặt .

Đây là nước mắt, tuyệt đối !

Diệp Ninh thật sự chịu nổi bầu khí nơi , nhanh chóng ngoài.

Đi bên ngoài , cô hít thở sâu, hưởng thụ bầu khí mới mẻ ở bên ngoài.

Chờ đến khi cô bình tĩnh , mới ý thức hình như chỗ rẽ ở bên cạnh hình như .

Khi cô qua đó, lập tức thấy Lâm Thanh một bậc thang, trong tay còn kẹp một điếu t.h.u.ố.c lá hút xong.

Từ đến nay, cô bao giờ thấy Lâm Thanh hút t.h.u.ố.c bao giờ.

Lâm Thanh cũng thấy cô: “Lại đây .” Chị chỉ bậc thang còn trống ở bên cạnh.

Đây tuyệt đối là một nơi mà đoàn trưởng nên .

mà hiện tại ai sẽ để ý mấy thứ chứ.

Diệp Ninh xuống bên cạnh chị .

Hình như đến lúc Lâm Thanh mới ý thức sự tồn tại của t.h.u.ố.c lá, nhưng mà cũng quan trọng nữa .

“Sao cô cũng đây?”

“Đi ngoài hít thở khí.” Diệp Ninh thành thật trả lời.

“Sau ngày hôm nay đường ai nấu , đương nhiên là đều khó chịu, cứ kệ bọn họ .” Lâm Thanh trông vẻ thản nhiên .

Diệp Ninh tâm trạng của chị khó chịu đến mức nào, cho nên cũng quá nhiều, chỉ yên lặng bên cạnh chị .

Quả nhiên Lâm Thanh cứ tiếp tục tự một : “ gia nhập đoàn chúng tám năm , trong tám năm , tận mắt chứng kiến đoàn của chúng dần dần phát triển, vô cùng hi vọng nó thể tiếp tục duy trì.”

đây chắc chắn chỉ là hi vọng xa vời.

“Đoàn sẽ tiếp tục tồn tại thôi.” Diệp Ninh trả lời vô cùng kiên định.

Lâm Thanh ngơ ngẩn cô, tìm một ít sức mạnh để chống đỡ của cô.

Diệp Ninh lớn hơn: “Chỉ cần chúng còn tồn tại, đoàn văn công Đông Bắc vẫn sẽ luôn tồn tại.”

Trái tim Lâm Thanh run lên, ánh mắt d.a.o động kịch liệt, một loại cảm xúc khó miêu tả thành lời lập tức lên men, lớn mạnh.

Giờ phút chị đột nhiên trở nên bình thường trở .

“Cô đúng, các cô chính là minh chứng nhất cho sự tồn tại của đoàn văn công Đông Bắc.

 

 

 

 

Loading...