Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 76
Cập nhật lúc: 2025-12-17 06:18:43
Lượt xem: 27
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCu4hua
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Câu hát cuối cùng kết thúc, bộ thế giới đều trở nên yên lặng.
Vương Hinh Tuyết lộ vẻ mặt hoảng sợ, ngơ ngác thẳng ở đó, giống như mất linh hồn.
Đột nhiên bên cạnh lộ vẻ khó hiểu khiếp sợ, đó còn trực tiếp bịt mũi .
“Mùi gì thế ?”
Không ai là mở miệng hỏi.
Vài giây , tất cả trong đội ca hát đều lộ vẻ mặt kinh ngạc bịt mũi , tìm kiếm nơi bắt nguồn của mùi hôi thối buồn nôn .
Giờ phút bọn họ thậm chí quên cả chào cảm ơn, quên mất các thủ trưởng và xem bên .
“Thối c.h.ế.t ! Ọe!”
Đội nhạc khí ở bên cạnh cũng nhanh chóng ngửi mùi hôi , phản ứng càng thêm mãnh liệt.
Lý Kiến Hoa và Từ Minh Vũ ở cánh gà thấy sân khấu rối loạn, định kêu bọn họ nhanh chóng chào cảm ơn về, nhưng mà mùi phân hôi thối bay thoang thoảng trong khí hai đều đồng loạt ngơ ngẩn.
Không chỉ như thế, ngay cả mấy thình phòng cũng bắt đầu loáng thoáng ngửi mùi , nhất là các thủ trưởng ở hàng nhất.
Mộng Vân Thường
Toàn bộ sảnh biểu diễn lập tức rối loạn, mỗi đều rõ đây là mùi gì.
“Là Vương Hinh Tuyết!”
Không ai đột nhiên hô to.
“Vương Hinh Tuyết ị đùn !”
Những lời giống như một tia sấm sét nổ vang, nổ tung tất cả ở đây đều thương khắp .
Vương Hinh Tuyết há to miệng thở hổn hển, sắc mặt trắng bệch là mồ hôi, lỗ tai lùng bùng còn bất cứ âm thanh gì nữa.
Từng gương mặt hoảng sợ về phía cô , giống như một thanh d.a.o găm sắc bén đ.â.m mạnh m.á.u thịt của cô .
Giây tiếp theo, cô cuối cùng cũng chịu nổi nữa, hai mắt tối sầm, ngã rầm xuống...
Buổi biểu diễn gián đoạn!
Bốp!
Tiếp bàn tay chói tai Lý Kiến Hoa và Từ Minh Vũ đang thẳng trong văn phòng đoàn trưởng đều khẽ run lên.
Tuy rằng Lâm Thanh chỉ vỗ mạnh lên bàn, nhưng còn đau hơn là đ.á.n.h thẳng lên mặt của bọn họ vài phần.
“Từ đến nay từng , từng thấy chuyện nào như thế cả!”
Lâm Thanh thật sự nổi giận, từ khi đoàn văn công thành lập đến bây giờ bao giờ xảy sự cố biểu diễn lạ đời lớn đến như thế.
Hơn nữa còn trong trường hợp như ngày hôm nay, sân khấu đều là thủ trưởng quân khu.
Ảnh hưởng và lớn đến mức thể nào cứu chữa .
Lòng bàn tay và lưng Lý Kiến Hoa đổ đầy mồ hôi, hiện tại hối hận xanh cả ruột .
Trước khi lên sân khấu biểu diễn nên kiên quyết cho Vương Hinh Tuyết trạng thái lên sân khấu, nên mềm lòng để gây sai lầm lớn như thế.
“Đoàn trưởng, đồng ý gánh vác bộ trách nhiệm!”
Hiện tại giải thích cũng tác dụng gì, càng sẽ trốn tránh trách nhiệm của đội trưởng.
“Đương nhiên là gánh vác .” So với tức giận thì Lâm Thanh là đoàn trưởng cảm thấy mất mặt hơn.
Lý Kiến Hoa cũng dám thở mạnh chút nào, chuẩn sẵn tâm lý sẽ chịu bất cứ hình phạt nào.
“Đoàn trưởng, thật sự cố ngày hôm nay cũng thể trách đội trưởng Lý , dù ai cũng ăn ngũ cốc, ai cũng mong sẽ xảy loại tình huống ...” Từ Minh Vũ cẩn thận giải thích Lý Kiến Hoa, cuối cùng còn quên thêm một câu: “ cảm thấy lẽ các thủ trưởng cũng thể thông cảm.”
Anh câu nhưng chẳng chút tự tin nào cả, hiện tại đến cả chính cũng nhớ cảnh tượng lúc đó hỗn loạn và hổ đến mức nào.
Lâm Thanh tức giận trừng to mắt: “Nếu như các thủ trưởng thông cảm thì bây giờ các còn ở chỗ ?”
Từ Minh Vũ gật đầu như giã gạo, đồng thời trái tim cũng định .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-76.html.]
Nếu các thủ trưởng sẽ truy cứu, xử phạt cũng sẽ chỉ là chuyện nội bộ của đoàn văn công bọn họ, đây là kết quả nhất .
“Đoàn trưởng, cũng đồng ý chịu trách nhiệm cùng đội trưởng Lý.”
Dù thì buổi biểu diễn là do đội ca hát và dàn nhạc cùng tiến hành, cũng khi phát hiện tình hình của Vương Hinh Tuyết.
Lâm Thanh thở dài thườn thượt, xử phạt là đương nhiên phạt, chẳng qua rốt cuộc xử phạt như thế nào thì vẫn chờ trong đoàn mở họp thảo luận xong mới quyết định .
“Vương Hinh Tuyết thế nào ?”
Đã xảy loại chuyện , cô mới là chịu ảnh hưởng lớn nhất về mặt tâm lý lẫn sinh lý.
Tuy rằng cô tạo ảnh hưởng như thế, nhưng cô cũng là hại.
“Bên phía bệnh viện cô kích thích nghiêm trọng, hiện tại còn tỉnh .” Giọng của Lý Kiến Hoa trầm trọng, mặt mày phức tạp.
Lâm Thanh dặn dò: “Các công tác tâm lý cho Vương Hinh Tuyết, chuyện khác thì tính.”
Lý Kiến Hoa vội vàng gật đầu: “Vậy chiều và mấy ngày còn biểu diễn nữa ?”
“Đương nhiên là thể dừng biểu diễn , đội ca hát hát chính dự ? Lần các nhất định bảo đảm là tuyệt đối xuất hiện bất cứ vấn đề gì!” Lâm Thanh tăng lớn âm lượng nhấn mạnh.
Lý Kiến Hoa và Từ Minh Vũ , cùng cam đoan với chị , chờ đến khi khỏi văn phòng, quần áo của hai ướt đẫm mồ hôi.
“Lần đoàn văn công của chúng mất mặt c.h.ế.t .”
Lý Kiến Hoa vô cùng bất đắc dĩ.
Từ Minh Vũ an ủi : “Bây giờ nghĩ mấy chuyện cũng tác dụng gì, đoàn trưởng chiều vẫn tiếp tục biểu diễn, nhanh chóng về công tác tư tưởng cho mấy khác , đừng để xảy sự cố gì nữa.”
Sự cố biểu diễn như thế chắc chắn sẽ ảnh hưởng nhất định đến sân khấu, nhất định để ý nhiều hơn mới .
Hai thương lượng xong, lượt về đội ca hát và đội nhạc khí.
Trong phòng nghỉ của đội ca hát, bầu khí giống như đông cứng .
“Vương Hinh Tuyết điên ? Rõ ràng khi lên sân khấu đội trưởng nếu như thấy khó chịu thì cần lên sân khấu.”
“Cô tiếc cái vị trí hát chính đó, bây giờ thì , hát chính của đội ca hát ị đùn ngay sân khấu, danh tiếng của đội ca hát chúng chắc chắn sẽ truyền khắp bộ quân khu!”
“Chứ gì nữa! cảm thấy hiện tại cũng còn mặt mũi ngoài gặp khác nữa, thật sự sẽ c.h.ế.t mất!”
Mọi bàn tán xôn xao, ai nấy cũng đều đang trách cứ, mắng c.h.ử.i Vương Hinh Tuyết.
Vương Hinh Tuyết chuyện mất mặt như thế, trở thành trò lớn, cho dù là ở trong đoàn văn công là ở bên ngoài thì cô cũng còn dám ngẩng đầu nữa.
Sầm Lan ở một góc, cuộn tròn , giống như cô tồn tại .
Mọi đều dồn lực chú ý lên Vương Hinh Tuyết, ngoại trừ Tôn Manh Manh .
Từ khi Vương Hinh Tuyết phát sinh sự cố sân khấu đến bây giờ, cô suy nghĩ chuyện từ đầu đến cuối.
Ngày hôm qua cô rõ ràng Vương Hinh Tuyết và Sầm Lan đang lên kế hoạch bí mật để hãm hại Diệp Ninh, nhưng mà hôm nay xảy chuyện Diệp Ninh, mà biến thành Vương Hinh Tuyết, lẽ đây thật sự chỉ là trùng hợp thôi ?!”
Nhìn Sầm Lan dám lên tiếng bênh vực Vương Hinh Tuyết, cô càng cảm thấy phản ứng của Sầm Lan bình thường.
Nếu chuyện Vương Hinh Tuyết gặp sự là sự trùng hợp, mà là cố ý thì...
Nghĩ đến đây, trong đầu Tôn Manh Manh trực tiếp xuất hiện gương mặt của Diệp Ninh, cô còn dám tiếp tục suy nghĩ nữa.
Cho dù chuyện liên quan đến Diệp Ninh thì cũng liên quan gì đến cô hết. Chuyện duy nhất cô cần chính là kết với Diệp Ninh, hơn nữa trở thành bạn với cô.
Bởi vì con Diệp Ninh thậm chí còn đáng sợ hơn những gì mà cô tưởng tượng nhiều.