Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 758
Cập nhật lúc: 2025-12-17 17:38:15
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Diệp Ninh rúc trong lòng n.g.ự.c Cố Phong, kể cho những chuyện xảy ở kinh thành.
Cố Phong vô cùng nghiêm túc lắng .
Anh đương nhiên điện ảnh thành công đến mức nào, bởi vì đến cả trong bộ đội cũng thường xuyên bàn tán, hơn nữa tên của Diệp Ninh nhiều treo ở bên miệng.
“Bên phía cha em sắp xếp xong hết , hi vọng Tiểu Đống thể cố gắng nhiều hơn, học một vài phần tay nghề của thợ mộc Lý.”
Diệp Ninh lười biếng , thứ đều đang tiến hàng theo đúng kế hoạch mà bọn họ mong .
“Nếu em thật sự phân phối đến đoàn văn công Tây Nam, chúng ở riêng hai nơi, nhưng mà như thế thì em cũng tiện chăm sóc cho cha hơn.”
Có lợi hại, nhưng chuyện thật sự trong kế hoạch của bọn họ.
“Không gì, sẽ thường xuyên đến thăm em và cha .”
Cố Phong cũng lộ bất cứ vẻ lưu luyến, nỡ gì, bởi vì bọn họ nhất định phục tùng theo sự sắp xếp của tổ chức, hơn nữa cô đến đoàn văn công Tây Nam thì mới phát triển càng hơn.
Diệp Ninh nửa đùa nửa nghiêm túc : “Hay là em rời khỏi đoàn văn công luôn nha? Dù thì dựa theo tình hình hiện tại của em, rời cũng hết.”
“Em nỡ ?” Cố Phong hỏi, thấu cô từ lâu .
Cô thích đoàn văn công, thích bộ đội.
Diệp Ninh bật thành tiếng, thành thật trả lời : “Không nỡ chứ. mà em cũng rời xa .”
Bọn họ đến đến hiện tại cũng khó khăn , cô vô cùng trân trọng mỗi một giây một phút ở bên .
Cố Phong đây thật sự là một sự lựa chọn khó khăn, nhưng cũng trói buộc cô.
“Sau chúng còn nhiều thời gian.”
Diệp Ninh thở dài, đương nhiên cũng lựa chọn như thế nào.
“Được , lời . mà em hi vọng khi em rời , chúng thể phục hôn.”
Cố Phong còn hơn cả cô, dựa theo tình hình hiện tại thì mấy lời đồn đãi vớ vẩn đó đè ép xuống. Bên phía Vương Hinh Tuyết thậm chí cần mặt, Trình Hồng Xương nhận phần hồ sơ do trình lên, lập tức lượt tìm Lý Trường Đông và Vương Hinh Tuyết chuyện.
Cho nên bên cũng bất cứ băn khoăn gì nữa.
Hình như thứ gì ngăn cản việc phục hôn của bọn họ nữa.
Hiện tại chỉ cần Mục Văn Hạo nhảy kiếm chuyện là .
“Được , sẽ nộp báo cáo xin phục hôn nữa.”
Hai mắt Diệp Ninh sáng lên: “Em cũng sẽ cố gắng.”
Cố Phong cô cố gắng là cố kiểu gì, chỉ cho rằng cô cũng đang chờ mong sự việc sẽ tiến hành một cách thuận lợi.
“Cũng trễ lắm , sáng mai em còn đến đoàn việc, mau nghỉ ngơi .”
Cô xe suốt một ngày, hiện tại chắc chắn mệt .
Diệp Ninh chui trong lòng điều chỉnh tư thế thoải mái, chậm rãi nhắm mắt .
“Em ngủ , sẽ rời ?”
Cố Phong nhẹ nhàng vỗ vai của cô, cũng trả lời vấn đề .
Thật trong lòng bọn họ đều rõ ràng, hiện tại ngủ sẽ lời tiếng , cho nên Cố Phong nhất định sẽ rời .
Trong phòng yên tĩnh , Cố Phong cứ như thế ôm lấy cô, mãi đến khi cô tiến mộng ...
Ngày hôm .
Diệp Ninh đoàn văn công, lập tức cảm nhận bầu khí vô cùng nặng nề.
Các thành viên trong đội nhạc khí đều lộ vẻ mặt lưu luyến và thấp thỏm mê mang đối với tương lai.
Diệp Ninh còn kịp gì với thì Lâm Thanh gọi văn phòng.
“Cô đều đúng ? Đoàn của chúng cải cách .”
Mộng Vân Thường
Lâm Thanh mở miệng thẳng chủ đề chính.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-758.html.]
Diệp Ninh chú ý thấy mặt chị cũng lộ vẻ mỏi mệt, hiển nhiên mấy ngày nay cũng tốn nhiều công sức và tinh thần.
“Vâng, đạo diễn Trương với .”
Lâm Thanh gật đầu, đó mở ngăn kéo lấy một phần hồ sơ, đưa đến mặt cô.
“Đây là lệnh điều động của cô.”
Diệp Ninh thấy mấy chữ đoàn văn công Tây Nam ở giấy, thể bình tĩnh chấp nhận sự việc .
“Sau khi cô qua đó sẽ lập tức thăng chức, đây cũng là lời khen ngợi của tổ chức dành cho cô.”
Lâm Thanh lộ vẻ mặt vui vẻ, thật sự hề quá chút nào, Diệp Ninh chính là nhân tài ưu tú nhất mà đoàn của bọn họ bồi dưỡng .
Cô xứng đáng đến nơi hơn.
“Cảm ơn đoàn trưởng, cho dù như thế nào thì vĩnh viễn đều sẽ nhớ rõ nơi .” Diệp Ninh thật lòng .
Lâm Thanh : “Còn một tin vui nữa, cô xong chắc cũng sẽ vui. Ngoại trừ cô , Chu Giai Bội cũng điều sang bên đó.”
Diệp Ninh thật sự nghĩ đến chuyện , đương nhiên cũng vui vẻ.
“Cô cũng khá may mắn, lúc thể tỏa sáng trong điện ảnh của đạo diễn Ngô.” Lâm Thanh mối quan hệ giữa hai bọn họ, cho nên mới nhiều với cô như thế.
Nếu cô giúp đỡ, dựa theo kinh nghiệm của Chu Giai Bội thì chắc chắn sẽ thể nào gia nhập đoàn văn công Tây Nam .
Diệp Ninh : “Em cũng cố gắng.”
Lâm Thanh gật đầu, gì.
“Ngày mai trong đoàn sẽ tổ chức nghi thức tạm biệt, cô cũng nhớ tham dự.”
Cũng tất cả đều phân phối đến nơi như hai bọn họ, đại đa đều cho nghỉ việc.
Diệp Ninh đương nhiên cũng hiểu: “Được .”
Có lẽ đây là cuối cùng tụ tập với với .
Ra khỏi văn phòng Lâm Thanh, Từ Minh Vũ chờ sẵn ở bên ngoài.
“Diệp Ninh, chúc mừng cô.”
Tuy rằng Từ Minh Vũ đang , nhưng đáy mắt mang theo chút rầu rĩ vì sắp chia tay.
Diệp Ninh cũng biểu hiện quá nhiều cảm xúc: “Xin , đội trưởng Từ, ngờ đến cuối cùng vẫn thể đổi cái gì.”
“Chuyện của cô , ca khúc của cô lựa chọn, đây là chuyện vinh dự nhất của đoàn văn công chúng . Có thể , cô cho đoàn văn công chúng một dấu chấm hết vô cùng mỹ!” Từ Minh Vũ xong lời cuối cùng, cũng kích động hơn một chút.
Diệp Ninh hề cảm thấy vui sướng chút nào: “Độ trưởng Từ, thì ? Anh sắp xếp đến nơi nào.”
“ sẽ đến đoàn văn công ở cấp thấp, nhưng mà thăng chức một bậc.” Từ Minh Vũ vẻ nhẹ nhàng , rõ mặt ngoài thì thăng chức nhưng thực tế là hạ chức.
mà so với chuyện đến đoàn văn công cấp thấp , đối với gia đình như bọn họ thì chuyện quan trọng nhất chính là chia xa với nhà, đây mới là chuyện bọn họ nhất.
Diệp Ninh chúc mừng , mà chỉ tiếp tục hỏi: “Những thành viên khác trong đoàn chúng thì ?”
“Ngoại trừ cô , Mạn Mạn phân phối đến đoàn văn công Lĩnh Nam, Mầm Mầm phân phối đến...” Từ Minh Vũ đếm đầu ngón tay, hiển nhiên còn nhớ rõ nơi của những khác.
mà cũng chỉ kể tên sáu bảy , còn đều nhắc đến.
Diệp Ninh mấy còn đều cho nghỉ việc, đây cũng là kết quả tệ nhất.
“ mà đây cũng là chuyện , khôn sống mống c.h.ế.t, càng lợi cho sự phát triển hơn.” Từ Minh Vũ miệng đúng lòng, tự an ủi .
Đối với mà , các đội viên khác đều là độc nhất vô nhị, càng hi vọng mỗi một đều thể nơi hơn.
Diệp Ninh hỏi: “Có cần cái gì ?”
“Không cần. Cô cứ yên tâm việc của , đó đừng quên là ngày mai đến tham dự bữa tiệc chia tay vui vẻ là .” Từ Minh Vũ nhanh chóng lên tinh thần.
Hết ngày mai, đội nhạc khí của đoàn văn công Đông Bắc sẽ còn tồn tại nữa.