Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 757

Cập nhật lúc: 2025-12-17 17:38:14
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Giang Húc Đông hiểu Ngô Hàm Nhu cái gì, chỉ cho rằng cô say ăn lung tung.

“Được . Em cái gì thì cứ là cái đó , em ngoan ngoãn ở đây, tìm xe,”

Anh mới xoay , Ngô Hàm Nhu trở nắm lấy cổ tay của , xoay về phía cô nữa.

“Anh đúng là đồ ngốc, chẳng cái gì hết!” Ngô Hàm Nhu đột nhiên kích động kêu to.

Giang Húc Đông quá nhiều kinh nghiệm ở chung với phụ nữ, huống chi còn là một phụ nữ đang uống say.

Hiện tại khuya lắm , cô cứ la lối ngay giữa đường cái như thế, thật sự chẳng cái gì cả.

“Được , chính là đồ ngốc, ?”

Ngô Hàm Nhu cảm nhận rõ ràng đang lệ, đột nhiên tỉnh táo hơn vài phần, che giấu nữa: “Không rốt cuộc thì giữa em và Diệp Ninh... xảy chuyện gì ? Bây giờ em cho ngay đây!”

Quả nhiên Giang Húc Đông lập tức dẹp ý định về nhà sang một bên: “Em , .”

Ngô Hàm Nhu thấy thái độ của trở nên khác biệt, lập tức kích thích: “Anh thật sự thích cô đến thế ?”

Thứ Giang Húc Đông cái : “Anh và cô chỉ là bạn mà thôi.”

Anh tăng thêm âm lượng đính chính lời của cô .

Hiện tại Cố Phong và Diệp Ninh yêu , cách của cô sẽ mang đến phiền phức đáng cho khác.

“Anh rõ ràng là đang tự lừa dối ! Trước cũng từng bạn gái, vì đến lượt Diệp Ninh thì bỏ xuống như thế hả? Rốt cuộc thì cô ở chỗ nào chứ?”

Mỗi một câu, một chữ mà Ngô Hàm Nhu đều là những lời thật lòng của cô chứ những suy nghĩ lý trí như .

Giang Húc Đông lộ vẻ mặt mất kiên nhẫn, cũng thảo luận chuyện với cô , mãi đến khi Ngô Hàm Nhu câu tiếp theo.

“Em chỉ là đang giúp thôi, ! Em thật sự hi vọng thể hạnh phúc! Bởi vì chỉ cần hạnh phúc thì em cũng sẽ hạnh phúc!”

Ngô Hàm Nhu thật lòng những lời , cùng lúc đó, nước mắt trong khóe mắt cũng chảy xuống.

Giang Húc Đông đột nhiên chấn động, hình như ý thức cái gì.

“Em thế là ý gì?”

Nhất định đừng giống như những gì đang nghĩ!

Ngô Hàm Nhu , đến thê thảm: “Em theo đuổi Cố Phong cũng vì em thích , em chỉ là vì giúp ! Bởi vì em chỉ cần em và Cố Phong yêu , sẽ hi vọng Diệp Ninh...”

Giang Húc Đông cảm thấy chút ngạt thở, dám tin , thể loại chuyện hoang đường như thế chứ?”

“Em em đang cái gì ?”

Có lẽ đây là sự thật, cô chỉ là uống say mà thôi.

“Em bao giờ tỉnh táo như bây giờ! Em chỉ theo đuổi Cố Phong mà em còn hợp tác với Mục Văn Hạo! Mục Văn Hạo cũng chia rẽ bọn họ. Mục Văn Hạo còn đàn ông hơn nhiều, thích Diệp Ninh thì sẽ từ thủ đoạn giành lấy Diệp Ninh...”

Nếu như những lời khi nãy của Ngô Hàm Nhu Giang Húc Đông khiếp sợ thì hiện tại những câu nổi giận.

“Ngô Hàm Nhu, em thể loại chuyện như thế chứ?”

Giờ phút , ánh mắt của Giang Húc Đông khi về phía cô xa lạ, giống như từng quen .

Chẳng trách hiện tại Diệp Ninh thái độ lạnh nhạt với cô như thế, nếu đổi thành khác thì lẽ ầm lên trở mặt với cô luôn .

Hơn nữa xảy nhiều chuyện như thế, nhưng từ đến nay Diệp Ninh bao giờ tiết lộ với dù chỉ một chữ.

 

 

 

Ngô Hàm Nhu đột nhiên từ ghế bật dậy, khàn giọng giận dữ hét lên: “Em , em giúp !”

“Anh cần em giúp !” Giang Húc Đông cũng nổi giận, thích ai, thích ai, chuyện gì, chuyện gì thì đều do chính quyết định, cần để khác quyết định .

Anh thật sự hiểu nổi, vì Ngô Hàm Nhu chấp nhất nhúng tay chuyện tình cảm của như thế?

“Giang Húc Đông, chính là đồ nhu nhược! Đến cả thích mà cũng thể buông tay !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-757.html.]

Ngô Hàm Nhu đau lòng c.h.ế.t.

Đương nhiên cô cũng là một nhu nhược, đến cả tình cảm của cũng dám thừa nhận.

Toàn Giang Húc Đông vẻ vô cùng tối tăm, hai tay siết chặt thành nắm đấm.

trúng chỗ đau của .

hề hối hận.

“Chuyện của cần bất cứ nào nhúng tay !”

Ngực Ngô Hàm Nhu phập phồng kịch liệt, trong nháy mắt , cô thật sự một kẻ nhu nhược nữa.

“Bởi vì em thích !”

Lúc thật sự những lời , nơi nào đó đè nén trong lòng cuối cùng cũng thả .

Thì nó cũng khó như những gì cô tưởng tượng!

Thì bày tỏ tình cảm của sẽ cảm giác như thế !

xong, đầu óc Giang Húc Đông cũng trống rỗng.

Từ đến nay bao giờ nghĩ đến chuyện Ngô Hàm Nhu sẽ thích ?!

Từ! Trước! Đến! Nay! Chưa! Từng! Có!

Tiềm thức của bắt đầu phủ nhận, nhưng mà Ngô Hàm Nhu vẫn cứ tiếp tục chuyện.

“Từ lúc còn nhỏ thì em bắt đầu thích , mỗi từ bộ đội về, em ở nhà đều là vì thể nhiều hơn. Lúc thương, em cũng đau lòng c.h.ế.t. Em nghĩ nếu cả đời đều thể lên nổi, thì em sẽ ở bên cạnh , chăm sóc cho cả đời!”

Mỗi câu đều là lời thật lòng!

“Đừng nữa...” Giang Húc Đông chỉ cảm thấy chuyện hoang đường, bọn họ là em của mà!

Hiện tại Ngô Hàm Nhu chỉ , hết thứ.

“Khi em thích Diệp Ninh, tâm trạng lúc đó của em như thế nào ? Em dùng suốt nửa tháng mới thuyết phục chấp nhận hiện thực . Em đến đoàn văn công, cố gắng kết bạn với Diệp Ninh. Em thậm chí bắt đầu chậm rãi chấp nhận sự thật cô sẽ trở thành chị dâu của em. thì , vẫn cứ sợ hãi rụt rè mãi, thích dám bày tỏ. Mỗi em thấy đau buồn, mất mát vì cô thì em còn đau hơn nhiều!”

Có lẽ cả đời cũng hiểu loại cảm giác .

“Em uống nhiều quá , đưa em về nhà.” Giang Húc Đông gian nan , ngắt ngang mấy lời lung tung của cô .

“Về nhà? Về , cuối cùng cũng về nữa. Em nhiều chuyện sai trái như thế, em tổn thương Diệp Ninh, nhưng em hối hận. Vì thích em chứ? Em thua kém cô chỗ nào?”

Ngô Hàm Nhu bình tĩnh chăm chú hai mắt , run giọng hỏi vấn đề cô đè nén ở nơi sâu nhất trong đáy lòng.

Mộng Vân Thường

Giang Húc Đông dời mắt dám đối diện cô , thể nào trả lời vấn đề .

“Em , nhưng chúng chỉ thể em.”

Ngô Hàm Nhu lộ vẻ mặt tổn thương, cho dù cô sớm đoán kết quả sẽ là như thế , nhưng mà chính miệng , cô vẫn đau lòng đến mức thở nổi.

“Anh .”

Nếu thể, cả đời cũng gặp nữa.

Giang Húc Đông yên tại chỗ nhúc nhích, cho dù mối quan hệ hiện tại của hai trở nên cực kỳ hổ, cũng thể bỏ mặc cô say rượu ở bên ngoài một .

“Anh đưa em về nhà.”

Mặt mày Ngô Hàm Nhu tái nhợt, từ chối, nhưng cũng đồng ý.

Mãi đến vài giây , hai mắt cô tối sầm, ngã lên Giang Húc Đông.

Cuối cùng Giang Húc Đông thở dài thườn thượt, ôm ngang cô lên...

 

 

 

 

 

Loading...