Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 75
Cập nhật lúc: 2025-12-17 06:18:42
Lượt xem: 30
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/805iDnuGEr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Đội trưởng, !”
Đối mặt với ánh mắt nghiêm túc và căng chặt của Lý Kiến Hoa, Vương Hinh Tuyết chỉ thể cố gắng chịu đựng.
mà phần bụng đau đớn giống như bùa đòi mạng.
“Hinh Tuyết, sắc mặt của cô tệ, nếu như khó chịu thì đừng cố chịu đựng nữa.” Sầm Lan lộ vẻ mặt lo lắng, thử khuyên cô .
Vương Hinh Tuyết lắc đầu thật mạnh, cô tuyệt đối sẽ bỏ cuộc ngang thời khắc .
Lý Kiến Hoa cũng nhận cô đang khó chịu, vì bảo đảm sân khấu sẽ xuất hiện vấn đề gì, đảo mắt về phía Tôn Manh Manh đang trong đám đông.
“Vương Hinh Tuyết, cô nghỉ ngơi , để Tôn Manh Manh cô.”
Anh xong, bộ hậu trưởng đều im phăng phắc.
Trong lòng mỗi đều buổi biểu diễn quan trọng đến cỡ nào, nếu thật sự để Tôn Manh Manh thế, chỉ sợ Vương Hinh Tuyết sẽ còn cơ hội xoay nữa.
Người của đội ca hát ngơ ngác , tâm trạng của mấy bên đội nhạc khí thì đều là vui vẻ hóng chuyện.
Toàn Vương Hinh Tuyết giống như bóng ma cực lớn bao phủ, âm u khủng bố: “Không cần! thể biểu diễn! Đội trưởng, thật sự hết!”
Bởi vì cô quá kích động, gần như gào rống.
Giữa mày Lý Kiến Hoa xuất hiện một chữ “xuyên”, rõ ràng là đang do dự, d.a.o động.
“Đội trưởng, thật sự thể , tin !” Hai mắt Vương Hinh Tuyết đỏ đậm, cảm xúc thể bùng nổ bất cứ lúc nào.
Lý Kiến Hoa thấy cô kiên quyết như thế, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm: “Được , cô biểu diễn .”
Vương Hinh Tuyết há to miệng thở hổn hển, ánh mắt vặn vẹo về phía Tôn Manh Manh.
Ai cũng đừng hòng cướp những thứ thuộc về cô , ai cũng đừng mơ!
Tôn Manh Manh thấy Vương Hinh Tuyết đổ mồ hôi đầy mặt, chỉ tức giận vì hận ý của Vương Hinh Tuyết, ngược còn chút thương hại.
Trên sân khấu, MC bắt đầu giới thiệu chương trình.
“Mọi chuẩn lên sân khấu .”
Lý Kiến Hoa mới xong, mỗi đều thu hồi suy nghĩ, điều chỉnh trạng thái bản đến mức nhất.
Sầm Lan vẫn cứ lo lắng Vương Hinh Tuyết, hiện tại mặt cô càng dữ tợn hơn, cho dù cần hỏi thì trạng thái hiện tại của Vương Hinh Tuyết cũng thể cho cảm giác cô đang cực kỳ đau đớn.
Các thành viên của đội nhạc khí do Trịnh Thư Vân dẫn đầu, trật tự lên sân khấu, của đội ca hát theo sát phía .
Một lúc bày xong đội hình.
Dương cầm của Diệp Ninh vẫn cứ bày ở một góc tối trong sân khấu, cô vẫn cứ nghiêng đối mặt với thính phòng.
Mộng Vân Thường
Trên thính phòng còn ghế trống, tất cả đều ngay ngắn, mắt thẳng, bộ đại sản đều tràn ngập khí thế mạnh mẽ.
“Húc Đông, lâu lắm em đến đoàn văn công xem biểu diễn. Mấy năm gần đây đoàn văn công điều chỉnh nhiều, tiết mục cũng phong phú thú vị hơn xưa.”
Ở một góc đông bắc thính phòng, ghế bằng một chiếc xe lăn, mà đàn ông xe lăn chính là Giang Húc Đông mà Diệp Ninh từng gặp ở bờ sông ngày hôm qua.
Bởi vì ở góc, cách khá xa vị trí của thủ trưởng, cho nên Giang Phong Lâm cùng Giang Húc Đông mới thể nhỏ giọng, xem tiết mục trò chuyện với .
Giang Húc Đông gì, thực tế hứng thú với mấy buổi biểu diễn , đến đây cũng chỉ là vì cha nhất quyết bắt đến thôi.”
Giang Phong Lâm quen với tính cách lạnh nhạt của , lo tự chuyện một : “Bắt đầu kìa.”
Theo tiếng nhạc diễn tấu vang lên, bài hợp xướng của đội ca hát và dàn nhạc cũng chính thức mở màn.
Lý Kiến Hoa và Từ Minh Vũ ở cánh gà sân khấu, sắc mặt hai cũng đều căng thẳng.
Nhất là khi lên sân khấu trạng thái của Vương Hinh Tuyết khác thường như thế, càng trái tim của hai bọn họ nhảy lên đến cổ họng.
mà khi Vương Hinh Tuyết dẫn đầu cất tiếng hát, hai đều thở phào nhẹ nhõm.
Vẫn khá .
Giang Phong Lâm cũng mê say, đồng thời còn quên quan sát Vương Hinh Tuyết ở vị trí trung tâm sân khấu bắt mắt nhất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-75.html.]
“Cái cô nữ đồng chí hát ghê!”
Anh thật sự thật lòng khen ngợi, để ý phản ứng của Giang Húc Đông ở bên cạnh.
Mà phản ứng của Giang Húc Đông là phản ứng gì hết.
khi tiếng đàn dương cầm đầu tiên vang lên, bộ bài hợp xướng cũng dẫn đến đoạn cao trào đầu tiên.
Tiếng đàn dương cầm du dương thấm ruột gan, lỗ tai như đang tắm trong gió xuân.
Cho dù Diệp Ninh đang ở một góc đáng chú ý nhất, nhưng mà khi tiếng đàn dương cầm vang lên, cô vẫn trở thành trung tâm của tầm mắt.
“Cái cô đàn dương cầm cũng giỏi ghé!” Giang Phong Lâm tiếp tục cảm thán, đó bắt đầu tìm kiếm, vô cùng kinh ngạc : “Cách sắp xếp vị trí của đoàn văn công thú vị ghê, nhét đàn dương cầm góc xó xỉnh.”
Cách sắp xếp vị trí rõ ràng là khác thường.
mà tuy rằng ánh sáng khá tối nhưng vẫn thể nhận , hiện tại cô gái đang đàn dương cầm hình thể lớn gấp đôi những khác.
Tuy rằng thể rõ lắm, nhưng thể khẳng định đây là một cô gái khá tròn trịa.
So với thì càng hứng thú với hát chính hơn.
“Húc Đông...”
Anh định tiếp gì đó, phát hiện Giang Húc Đông đang chằm chằm một hướng nào đó sân khấu, vẫn hề nhúc nhích.
Giang Phong Lâm lập tức ý thức là lạ, theo tầm của .
“Húc Đông, em cũng cảm thấy nữ đồng chí đàn dương cầm khác với những khác đúng ?”
Anh nửa giỡn, nửa nghiêm túc trêu chọc.
Giang Húc Đông giống như lời , bất cứ phản ứng gì.
Nụ mặt Giang Phong Lâm dần dần biến mất, tầm mắt cứ đảo tới đảo lui giữa Giang Húc Đông và Diệp Ninh.
“Húc Đông, em quen cô hả?”
Anh hiếm khi thấy Giang Húc Đông như thế , thể đưa kết luận .
Quả nhiên Giang Húc Đông mở miệng, trong giọng rõ ràng đang kềm nén cảm xúc gì đó.
“Anh nhận ?”
“Cái gì?” Hiện tại Giang Phong Lâm hòan hiểu .
Giây tiếp theo, Giang Húc Đông mỉm , còn cong cả mắt, là nụ khi tâm trạng thật sự sung sướng.
Lòng hiếu kỳ của Giang Phong Lâm cũng kích thích: “Em thể rõ ràng hơn ? Rốt cuộc em phát hiện gì thế?”
Giang Húc Đông bình thường trở , đầu .
“Không gì.”
“...”
Giang Phong Lâm nhào lên đ.á.n.h .
Giang Húc Đông mỉm , đáy mắt khắc sâu bóng dáng của Diệp Ninh, ngờ bọn họ thể gặp nhanh như thế.
Càng ngờ cô mang cho bất ngờ lớn như thế!
Lúc bài hợp xướng đến phần cuối, cảm xúc của đều đến thời khắc kích động nhất, mà Vương Hinh Tuyết cũng tiền trạng thái điên cuồng.
Bụng của cô đau đớn đến giới hạn bùng nổ, cô kẹp chặt hai chân, thể kiên trì đến bây giờ, là dựa ý chí cố chống đỡ.
Lông tơ đều đang run rẩy, đầu óc trống rỗng từ lâu.
Hiện tại chỉ cần kích thích cô một chút, một kích thích thật nhỏ thôi cũng sẽ sụp đổ, mỗi một giây đều dài lâu giống như một thế kỷ.
Ngay lúc cô sắp sửa ngất , tiếng ca xung quanh đột nhiên tiến đoạn cao trào cuối cùng.
Giống như cánh cửa địa ngục mở , một chất lỏng ấm áp dọc theo quần của cô chạy xuống...