Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 748
Cập nhật lúc: 2025-12-17 17:36:48
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCu4hua
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Ừ. Cha đều đến , chuyện đều cả, bây giờ đều ngủ hết .”
Cô bận rộn từ sáng đến tối, sắp xếp hết thứ xong xuôi , Diệp Ninh lập tức gọi điện thoại cho Cố Phong ngay.
“Hơn nữa bọn họ còn dọn hết đồ đạc thể mang đến, sửa soạng cả buổi chiều mới xong.”
“Em vất vả .” Cố Phong luôn cảm thấy con trai hiếu thảo, dường như mỗi khi cha chuyện gì, cũng thể ở bên cạnh bọn họ giúp đỡ.
Hiện tại cha đều dọn ở kinh thành, sống chung với cha vợ, cũng coi như là thể chăm sóc lẫn .
“Cái thì cái gì mà vất vả chứ, cần lo lắng cho bên , cũng nên để Tiểu Đống học hỏi kinh nghiệm .”
Diệp Ninh nhắc đến Diệp Đống, giọng điệu vẫn cứ tràn ngập trách cứ hận sắt thành thép.
Khổng Giai quyết định tha thứ, bọn họ cũng đến kinh thành, nhưng rốt cuộc Diệp Đống nên con đường gì, phát triển trở thành như thế nào thì khác thể nào can thiệp nữa.
“Vậy em với Tiểu Đống một tiếng, trong nhà phiền em .”
Cố Phong cảm thấy kiếp chắc chắn tích đức nhiều, cho nên kiếp mới thể gặp một cô gái giống như Diệp Ninh.
Bởi vì cô, mới cần lo lắng gì nữa.
Diệp Ninh : “Anh cứ ơn em thôi là đủ .”
“Được , em gì đều nhớ kỹ, sẽ chậm rãi báo đáp cho em.” Giọng điệu của Cố Phong thả lỏng .
Diệp Ninh vốn còn định chuyện với thêm chút nữa, thấy Triệu Thu Phân khỏi phòng ngủ, cô lập tức chủ động cúp máy.
“Mẹ, ngủ? Đổi chỗ mới nên ngủ quen hả?”
Cô nhường ghế sofa cho bà.
Triệu Thu Phân xuống bên cô, vui vẻ : “Không quen, chắc là còn sớm quá nên ngủ .”
Diệp Ninh theo bản năng về phía đồng hồ đặt ở cách đó xa.
Tám giờ bốn mươi phút.
Giờ bình thường khi ở nhà thì bọn họ chắc chắn đều ngủ hết .
Triệu Thu Phân Diệp Ninh, trong mắt là vẻ vui sướng và tự hào.
“Con mới gọi điện thoại cho Cố Phong hả?”
Diệp Ninh gật đầu : “Dạ, vẫn luôn lo lắng cho cha , con gọi điện thoại báo bình an cho .”
“Nhìn thấy hai đứa hạnh phúc như thế, với cha con cũng yên tâm . Hai đứa dự định chừng nào phục hôn ?”
Triệu Thu Phân đến câu còn cố ý hạ thấp giọng.
Cố Kiến Quốc và Ngô Tú Nga chuyện bọn họ ly hôn, cũng ý định cho bọn họ .
Biểu cảm mặt của Diệp Ninh thoáng khựng , nhưng mà đó cô vẻ nhẹ nhàng : “Chờ con xử lý xong công việc sẽ xử lý thủ tục ngay.”
Triệu Thu Phân cũng nghi ngờ chuyện , dù thì nếu bọn họ ý định phục hôn thì cũng sẽ để cho hai gia đình sống chung một nhà như thế .
“Công việc thì mãi cũng sẽ hết, hơn nữa cũng chỉ là lãnh tờ giấy đăng ký kết hôn mà thôi, hai đứa rút chút thời gian rảnh là xong ngay mà. Như thì với cha con mới yên tâm .”
Trong lòng Diệp Ninh vô cùng bất đắc dĩ, cô cũng lắm chứ.
“Mẹ, con và Cố Phong sẽ tranh thủ thời gian, hơn nữa chuyện phục hôn cũng đơn giản như những gì cha nghĩ . Anh còn báo cáo với tổ chức, nộp đơn xin, còn thẩm tra chính trị, xử lý hết các quy trình cũng tốn thời gian.”
“Phiền phức như thế ? Sao hai đứa kết hôn nhanh như thế?” Triệu Thu Phân khó hiểu hỏi.
“Tình hình hiện tại của con giống với lúc , nhưng mà con và Cố Phong đều suy nghĩ đến việc mà.” Diệp Ninh cho dù cô giải thích nhiều hơn thì của cô cũng chắc thể hiểu .
Triệu Thu Phân cũng đai khái hiểu , hiện tại con gái là nổi tiếng , đúng là giống với lúc nữa.
“Hai đứa nhớ rõ chuyện là , nhanh chóng phục hôn, đó sinh con, đây mới là chuyện quan trọng nhất.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-748.html.]
Cho dù là Triệu Thu Phân là Diệp Quốc Sinh, Cố Kiến Quốc, tất cả đều đang thèm cháu.
“Mẹ, cứ yên tâm , con còn trẻ như thế, chắc chắn sẽ sinh vài đứa cho cha chăm.”
Thật hiện tại Diệp Ninh cũng chỉ mới hai mươi ba tuổi, nếu là ở tương lai, cô cũng chỉ mới đạt đến độ tuổi kết hôn theo quy định của pháp luật mà thôi.
Triệu Thu Phân cô như thế, cũng tiện thúc giục tiếp nữa.
Hai con trò chuyện đơn giản vài câu xong, Triệu Thu Phân về phòng.
Diệp Ninh vươn vai, đang chuẩn về phòng nghỉ ngơi thì Ngô Tú Nga .
“Mẹ, còn ngủ nữa?”
Diệp Ninh và Ngô Tú Nga tiếp xúc quá nhiều, cho nên trông vẻ còn mang theo chút lễ phép và xa lạ.
Ngô Tú Nga đến mặt cô: “Tiểu Ninh, con cầm cái .”
Diệp Ninh chút khó hiểu thứ mà bà đưa qua: “Đây là gì thế ?”
Ngô Tú Nga thấy cô nhúc nhích, trực tiếp nhét trong tay cô.
Khăn tay rõ ràng gói thứ gì đó.
Diệp Ninh mở , bên trong là một xấp tiền.
Trông thì vẻ hai ba trăm đồng.
“Tiểu Ninh, mấy năm nay cha của con bệnh thường xuyên, trong nhà tiêu xài khá nhiều, tiền là một hai năm qua con và Cố Phong cho cha , bình thường cha cũng sử dụng đến. Sống ở thành phố lớn cũng thể giống như ở nhà, con cứ cầm tiền .”
Ngô Tú Nga chút lúng túng rụt rè, bà và Cố Kiến Quốc đều rõ, bọn họ thể đến nơi là hưởng phúc của Diệp Ninh, bọn họ cũng cảm ơn, chỉ điều thật sự lấy thứ gì để cảm ơn cô cả.
“Còn cái nữa.”
Bà cẩn thận lấy vòng tay gia truyền .
Lúc bà đưa cho Diệp Ninh một , nhưng thế nào Diệp Ninh cũng kiên quyết chịu nhận.
Diệp Ninh gương mặt đỏ lên của bà , hiểu tấm lòng của bà .
“Mẹ, tiền cứ giữ ...”
Mộng Vân Thường
“Tiểu Ninh, con đừng chê ít.” Ngô Tú Nga thật lòng biểu đạt lòng ơn với cô.
Diệp Ninh cho bà thoải mái một chút, giải thích : “Con cũng chê ít, vốn dĩ con cũng cho cha tiền tiêu vặt mà. Hiện tại công việc của con và Cố Phong đều định, tiền kiếm cũng đủ cha sống cuộc sống thoải mái.”
Ngô Tú Nga còn tiếp gì đó, ngay đó Diệp Ninh cầm vòng tay lên.
“Con nhất định sẽ nhận tiền, nhưng vòng tay thì sẽ nhận.”
Lúc cô nhận là vì cô ý định sẽ sống cả đời với Cố Phong.
hiện tại khác, sớm muộn gì cô cũng sẽ trở thành con dâu nhà họ Cố, đương nhiên thể nhận lấy đồ gia truyền của bọn họ .
Một giây Ngô Tú Nga vẫn còn xoắn xuýt, một giây thấy cô chịu nhận lấy vòng tay, lập tức lộ nụ vui sướng, đồng thời trong lòng cũng yên tâm.
“Được , , cất tiên .”
Lúc bà so đo chuyện nữa.
Diệp Ninh thấy bà vui vẻ như thế, tiếp tục : “Lúc nãy con mới gọi điện thoại cho Cố Phong, chờ xử lý công việc xong cũng sẽ đến đây.”
“Tốt, quá .” Ngô Tú Nga vui vẻ chỉ , cuối cùng vẫn là Diệp Ninh thúc giục bà mau về phòng nghỉ ngơi.
Chờ đến khi Ngô Tú Nga cũng rời khỏi, trong phòng khách cuối cùng cũng yên lặng .
Diệp Ninh đảo mắt thoáng qua cửa phòng của cha , em trai và em dâu, vẻ vô cùng thảnh thơi thoải mái, lười biếng một lúc mới chậm rãi lên.
Đến giờ nghỉ ngơi , ngày mai cô còn nhiều công việc thành.