Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 718

Cập nhật lúc: 2025-12-17 17:34:51
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cho dù là như Cố Phong thì gặp lời bôi nhọ cũng thể nào giữ bình tĩnh nữa.

“Đoàn trưởng, ! Đừng là phát sinh quan hệ, thậm chí còn từng chạm một cọng lông của cô !”

Vương Hinh Tuyết đúng là điên thật , ngờ còn dùng danh tiết của cô để vu oan cho !

Bốp!

Trịnh Hồng Xương vỗ mạnh xuống bàn, phát tiếng vang vô cùng chói tai.

“Cậu xứng đáng với bộ quân trang mà đang mặc , xứng đáng với sự tin tưởng và kỳ vọng của tổ chức dành cho !”

Lời sắc bén, giận tự uy!

Ánh mắt Cố Phong hề né tránh chút nào, kiên định lặp nữa: “ từng !”

Anh xong, văn phòng rơi yên lặng giống như c.h.ế.t chóc.

Một giây.

Năm giây.

Hai mươi giây.

Từ nãy đến giờ Trịnh Hồng Xương vẫn luôn quan sát , hề bỏ sót bất cứ biểu cảm nhỏ nhặt nào mặt của .

Cố Phong thản nhiên đối mặt.

Sự yên lặng kéo dài hơn một phút, Trịnh Hồng Xương mới thả lỏng tư thế .

tin tưởng .”

Ít nhất vượt qua thử nghiệm của ông .

Cố Phong cũng chẳng vui vẻ chút nào: “Đoàn trưởng, Vương Hinh Tuyết bôi nhọ như thế, nhưng mà xin trong đoàn đừng tin tưởng lời vu khống của cô .”

Anh còn xử lý xong Mục Văn Hạo, hiện tại thêm Vương Hinh Tuyết nhảy .

Thậm chí còn nghi ngờ hai còn cấu kết với ?

Nếu thì tại thời cơ Vương Hinh Tuyết xuất hiện trùng hợp như thế chứ?!

Trịnh Hồng Xương đương nhiên hiểu ý của , lời thấm thía mà : “Tuy rằng tin tưởng con của , nhưng cũng nên loại chuyện chỉ dựa lời giải thích là thể rõ ràng.”

Cho dù Vương Hinh Tuyết là điên, nhưng nếu cứ để mặc cô tùy ý lan truyền mối quan hệ với Cố Phong ở bên ngoài, thì cũng sẽ tạo thành ảnh hưởng cực kỳ đối với Cố Phong.

.” Bàn tay đang rũ bên của Cố Phong siết chặt thành nắm đấm.

Trịnh Hồng Xương hít một thật sâu: “Vương Hinh Tuyết đưa yêu cầu trong đoàn giải quyết cho cô , để cô kết hôn.”

“Chuyện tuyệt đối khả năng!” Cố Phong phản ứng vô cùng kịch liệt, cuối cùng cũng mục đích chân chính của Vương Hinh Tuyết là gì.

Chỉ là thật sự ngờ chuyện qua lâu như thế, Vương Hinh Tuyết vẫn còn chấp nhất với đoạn tình cảm hoang đường như thế.

“Nếu cưới cô , thì nên trêu chọc !” Trịnh Hồng Xương nhịn giọng trở nên sắc bén hơn.

Hiện tại ông giận Cố Phong, giận vì Cố Phong trêu chọc phiền phức .

Cố Phong cực kỳ bất đắc dĩ.

Nổi giận xong, Trịnh Hồng Xương cũng chuyện của , cảm thấy đau đầu.

Nếu như thế thì lúc ông nên phê duyệt đơn ly hôn của .

“Chuyện sẽ tạm thời đè , nhưng mà cũng nhanh chóng nghĩ cách giải quyết, nếu sẽ phiền phức.”

Nếu bọn họ ly hôn, mấy chuyện phiền phức rối loạn cũng sẽ tồn tại.

Hiện tại Cố Phong chỉ nghĩ đến chuyện phục hôn với Diệp Ninh, nhưng mà cứ luôn vấn đề xuất hiện, đây cũng là tín hiệu gì.

“Vâng.” Tâm trạng của Cố Phong vô cùng âm u.

Hiện tại thật sự cẩn thận ngẫm , thế nào mới thể khống chế miệng của kẻ điên .

Một bên khác, Vương Cường kéo Vương Hinh Tuyết khỏi phạm vi bộ đội , Vương Hinh Tuyết giống như lập tức đổi thành một khác, trực tiếp tránh thoát khỏi trói buộc của Vương Cường.

“Em tự !”

Nói xong, cô cao ngạo chỉnh sửa những nếp nhăn quần áo và mái tóc rối bời của .

Vương Cường nhíu chặt mày , ánh mắt khi về phía cô trở nên càng thêm xa lạ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-718.html.]

“Em điên ?”

 

 

 

Vương Hinh Tuyết lạnh: “Nếu em điên thì nhốt em trong phòng bệnh thấy ánh mặt trời nữa ?”

Mộng Vân Thường

Vương Cường cũng cảm thấy chữa bệnh cho cô thì cái gì đúng, nhưng thật sự thể nào hiểu , rốt cuộc thì cô đến bộ đội để cái gì chứ?

“Em cảm thấy mất mặt ?”

“Vì em cảm thấy mất mặt chứ? Em vốn dĩ là bệnh nhân tâm thần, mất mặt thì mất mặt cũng là .” Lúc Vương Hinh Tuyết những lời thậm chí còn chút hả hê nỗi đau của khác.

Vương Cường thật sự thể chấp nhận nổi suy nghĩ của cô , kích động chất vấn: “Vương Hinh Tuyết, mấy năm nay em luôn sinh sống chung với chị, cho dù bình thường đúng là quan tâm em quá nhiều, nhưng ít nhiều gì cũng nuôi em mấy năm. Em cảm ơn thì cũng thôi, em còn phá hủy cả sự nghiệp của nữa ?”

Hôm nay cô gây chuyện như thế, chỉ đoàn trưởng tìm chuyện, chỉ e là còn sẽ trở thành trò của cả quân đoàn.

Anh thể đến vị trí hiện tại trả giá bộ tâm huyết và tinh lực, sắp sửa phá hủy một cách dễ dàng.

Vương Hinh Tuyết ngó lơ cơn phẫn nộ của Vương Cường.

“Đừng đến chuyện cảm ơn với em, nếu tại với chị thì em cũng sẽ trở thành một bệnh nhân tâm thần!”

“Em!” Vương Cường chọc giận , nâng tay lên.

Vương Hinh Tuyết tránh cũng né, dù thì lúc nãy cũng tát cho một bạt tay , hiện tại tát thêm cái nữa thì là gì chứ.

“Đánh , nhất là thể đ.á.n.h c.h.ế.t em. Đánh c.h.ế.t em , thể quăng xuống cục nợ là em, sống sung sướng an nhàn !”

khiêu khích , thậm chí còn hất mặt lên.

Ngực Vương Cường phập phồng kịch liệt, thấy cô điên cuồng như thế, bàn tay nâng lên cũng thể đ.á.n.h xuống nữa.

là tạo nghiệt mà!”

Anh trở tay tự đ.á.n.h .

Vương Hinh Tuyết cong khóe môi lên: “ thể yên tâm, bao lâu em sẽ phiền hai nữa.”

Vương Cường như thế, trong lòng dâng lên chút bất an: “Em ý gì hả?”

“Bởi vì em sắp sửa thành vợ của Cố Phong , Cố Phong sẽ thăng chức lên thành đoàn trưởng, thậm chí chức vụ càng cao hơn, đến lúc đó hai đừng là quen em đó.” Vương Hinh Tuyết càng càng hưng phấn, đôi mắt tỏa ánh sáng vặn vẹo.

Đó mới là cuộc sống vốn của cô .

Vương Cường hiểu cô đang cái quái gì: “Em đừng điên, Cố Phong thể cưới em chứ?”

Vương Hinh Tuyết khinh thường : “Anh đương nhiên sẽ cưới em , bởi vì em với đoàn trưởng là em và Cố Phong lên giường với .

Đầu óc Vương Cường kêu lên ong ong, huyết áp tăng lên tành tạch.

Hiện tại cuối cùng cũng hiểu vì Trịnh Hồng Xương cố ý tìm hỏi riêng những vấn đề đó .

Giờ phút , thật sự quá hối hận vì đón mụ điên khỏi bệnh viện.

“Em mê sảng gì đó, Cố Phong yêu đương với em lúc nào chứ?!”

Mặt nổi đầy gân xanh rống giận.

Anh còn dùng tay siết chặt bả vai Vương Hinh Tuyết, lắc lư thật mạnh, dùng cách Vương Hinh Tuyết tỉnh táo .

Vương Hinh Tuyết đau đến mức hít một ngụm khí lạnh, tránh thoát: “Buông , em đau!”

“Em còn đau nữa hả? Em vu khống quân nhân là vi phạm pháp luật hả!”

Vương Cường đột nhiên loại chuyện đáng sợ .

Vương Hinh Tuyết , nhưng mà cơn đau lộ một nụ còn hơn cả .

“Em là bệnh nhân tâm thần, cho dù g.i.ế.c thì cũng sẽ tha thứ, với ai với là em đang vu khống chứ?”

 

 

 

 

 

Loading...