Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 716

Cập nhật lúc: 2025-12-17 17:34:48
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thông qua vài ba câu chuyện , Trịnh Hồng Xương rõ ý của Vương Hinh Tuyết là gì.

Cho dù từ đầu đến cuối Vương Hinh Tuyết đều rõ ràng mạch lạc, nhưng ông vẫn cứ bình tĩnh tự hỏi như bình thường.

“Chuyện đều hiểu, nhưng thể chỉ theo lời đơn phương của một cô, sẽ xác nhận tình hình với Cố Phong.”

“Anh sẽ thừa nhận!” Vương Hinh Tuyết nghiến răng nghiến lợi : “Hiện tại chỉ nghĩ đến chuyện phục hôn với Diệp Ninh, bởi vì Diệp Ninh thể cho nhà cuộc sống ăn sung mặc sướng, cần lo lắng cho tương lai. Mà thì thể cho bất cứ điều gì, còn là bệnh nhân tâm thần. Đoàn trưởng Trịnh, nếu là ông, ông sẽ lựa chọn như thế nào?”

Trịnh Hồng Xương đương nhiên sẽ trả lời câu hỏi của cô , càng vạch trần vấn đề trong lời của cô .

“Cô bình tĩnh chút , chuyện sẽ điều tra rõ ràng, đó cho cô một câu trả lời công bằng.”

Nói xong, ông trực tiếp cầm điện thoại lên: “Gọi phó doanh trưởng Vương Cường của doanh hai đến đây.”

Vương Hinh Tuyết còn giảo biện, nhưng mà ông bảo Vương Cường đến, lập tức hoảng loạn một chút.

thể tự về...”

“Không gì, cứ để của cô đến đây. Vừa lúc cũng một ít nhiệm vụ công việc riêng với của cô.”

Giọng điệu chuyện của Trịnh Hồng Xương cũng nặng, nhưng mang theo uy nghiêm thể nào phản kháng.

Quần áo lưng của Vương Hinh Tuyết ướt đẫm mồ hôi, cô hết đến khác lầm bầm tự thầm trong lòng với bản , bao lâu nữa là cô sẽ chia rẽ Cố Phong và Diệp Ninh!

Vài phút , Vương Cường đến cửa văn phòng.

“Báo cáo!”

“Vào .”

Trịnh Hồng Xương mới xong, Vương Cường từ bên ngoài .

Khi thấy Vương Hinh Tuyết, trong thời gian ngắn cũng còn kịp phản ứng .

“Tại em ở chỗ ?”

Vương Cường chút luống cuống, sợ Vương Hinh Tuyết chuyện khác gì nữa.

Vương Hinh Tuyết vẫn sợ trai, gục đầu xuống tiếng nào.

Trịnh Hồng Xương : “Cậu dẫn em gái ngoài , đó chuyện hỏi .”

Thần kinh Vương Cường căng chặt, ý thức chắc chắn là Vương Hinh Tuyết gây chuyện nữa .

Anh túm chặt lấy cánh tay của Vương Hinh Tuyết, mặc kệ cô đồng ý , trực tiếp lôi cô ngoài.

Bởi vì lúc nãy Trịnh Hồng Xương , cũng dám chậm trễ quá nhiều, xoay trở về.

“Đóng cửa .” Trịnh Hồng Xương đưa mệnh lệnh, bảo đảm cuộc chuyện tiếp theo đó của bọn họ sẽ Vương Hinh Tuyết ở bên ngoài thấy.

Vương Cường nhanh chóng đóng cửa , đồng thời trán cũng bắt đầu toát mồ hôi.

Cho dù là lúc việc sai lầm thì cũng lo lắng sợ hãi như bây giờ.

“Đoàn trưởng, xin . Trạng thái tinh thần của em gái cho lắm, nếu như em cái gì cái gì thì ông cũng đừng chấp nhặt với em .”

Không đợi Trịnh Hồng Xương hỏi chuyện, lo lắng xin .

Trịnh Hồng Xương lập tức bắt trọng tâm trong lời của : “Trạng thái tinh thần cho lắm? Có sẽ một vài tình huống xác thực ?”

Vương Cường ngơ ngác, trả lời như thế nào mới đúng?

“Cậu cứ việc ăn ngay thật là .” Trịnh Hồng Xương cũng thiên vị bất cứ ai, chỉ sự thật mà thôi.

đôi khi em sẽ tự lầm bầm chuyện một , vài câu hoặc là mấy hành vi khó hiểu. mà bác sĩ , tình hình hiện tại của em nguy cơ sẽ nổi điên hoặc thương khác nữa, thể ở trong nhà nghỉ ngơi .”

Vương Cường cố ý giải thích trạng thái tinh thần của Vương Hinh Tuyết còn tính công kích.

Ánh mắt của Trịnh Hồng Xương càng thêm sâu thẳm: “Cậu mối quan hệ giữa cô và Cố Phong ?”

Vương Cường trực tiếp ngơ ngẩn, rõ vì ông đột nhiên nhắc đến Cố Phong?

“Không, quan hệ gì mà.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-716.html.]

 

 

lời thật.” Trịnh Hồng Xương nhận đang do dự và chột , nhấn mạnh một nữa.

Vương Cường vốn định giữ một chút mặt mũi cho em gái, nhưng hiện tại dám giấu diếm nữa: “Trước lẽ em chút ý đồ về phương diện với doanh trưởng Cố, nhưng dạy dỗ em .”

“Vậy Cố Phong thì ? Cậu thái độ thế nào với em của ?”

Vương Cường cũng kẻ ngốc, mấy câu hỏi của Trịnh Hồng Xương ý thức , khả năng Vương Hinh Tuyết đến đây nhắc đến Cố Phong.

Anh âm thầm mắt Vương Hinh Tuyết trong lòng vài , đó mới cực kỳ đoan trang và nghiêm túc : “Doanh trưởng Cố hề tình cảm nam nữ gì với Hinh Tuyết cả.”

Chuyện thì thể khẳng định, huống chi hiện tại cả trong bộ đội đều mối quan hệ của Cố Phong và Diệp Ninh.

Em gái của là bệnh nhân tâm thần, trừ phi đầu óc tỉnh táo, nếu sẽ nhập hai bọn họ cùng một chỗ.

Trịnh Hồng Xương rõ ràng là thở phào nhẹ nhõm: “Vậy lúc từng đến chuyện Cố Phong và em gái phát sinh chuyện gì ?”

Vương Cường thuận miệng hỏi: “Chuyện gì?”

Anh xong mới ý thức nên hỏi lãnh đạo với giọng điệu như thế , vội vàng lắc đầu.

“Không gì hết.”

“Vậy lúc em gái của chịu kích thích gì thế?” Trịnh Hồng Xương chỉ cần xác định chuyện thể khẳng định lời Vương Hinh Tuyết là sự thật .

Trên mặt Vương Cường lộ một chút vẻ lúng túng mất mặt, nhưng mà đoàn trưởng hỏi, cũng chỉ thể trả lời.

“Em gặp một ít vấn đề trong phương diện công việc, chịu đả kích. Sau đó chị dâu của em cứ liên tục thúc giục em gả chồng, lẽ là tâm lý em chịu đựng nổi, cho nên mới như thế.”

Trên thực tế cũng quá hiểu và quan tâm về chuyện của Vương Hinh Tuyết, việc vặt trong nhà đều là do vợ của quyết định, từ đến nay đều hiếm khi hỏi đến.

Cho nên khi nhắc đến những lời , vẫn chút áy náy.

“Được , . Cậu dẫn cô về , đó công tác tư tưởng cho cô , hoặc là dẫn cô đến bệnh viện khám bệnh tiếp , đừng để cô bịa đặt lung tung vu oan cho khác.”

Trịnh Hồng Xương cũng thẳng cho Vương Cường những lời Vương Hinh Tuyết .

Bọn họ là một nhà, kiểu gì cũng thể hỏi thôi.

Mộng Vân Thường

Lúc Vương Cường đến câu “bịa đặt vu oan khác” thì hít hà một , dám hỏi nhiều thêm câu nào, vô cùng trịnh trọng mà bảo đảm: “Đoàn trưởng, ông cứ yên tâm, chờ về nhất định sẽ dạy dỗ em cẩn thận!”

Trịnh Hồng Xương xua tay : “Cậu ngoài .”

Vương Cường âm thầm thở phào nhẹ nhõm, ánh chăm chú của Trịnh Hồng Xương, khỏi văn phòng.

Ngay từ đầu vốn định hỏi chuyện Vương Hinh Tuyết cho rõ ràng ngay lập tức, nhưng mà ngờ rằng Vương Hinh Tuyết lẽ ở cửa chờ hiện tại nơi nào .

Bên ngoài văn phòng trống rỗng, một bóng .

Trong lòng Vương Cường dâng lên dự cảm chẳng lành, nhanh chóng chạy bên ngoài tìm.

Sân huấn luyện.

Doanh trại ba rối loạn .

Vương Hinh Tuyết túm chặt lấy ống tay áo của Cố Phong, thế nào cũng nhất quyết chịu buông .

“Cố Phong, mấy ngày nay em khổ sở bao nhiêu, nhớ bao nhiêu ? Em ở bệnh viện sống cuộc sống ngày đêm, thậm chí em còn nghĩ đến chuyện tự vẫn, nhưng mà mỗi đến lúc , em đều sẽ nghĩ đến đầu tiên chúng gặp . Là cho em hi vọng sống sót tiếp, em ở bên ...”

kể tình cảm với Cố Phong, bận tâm đến trường hợp và tình huống hiện tại.

Mặt Cố Phong đen kịt, hai phút Vương Hinh Tuyết đột nhiên xuất hiện trong phạm vi huấn luyện của doanh bọn họ, hơn nữa cứ luôn mồm đòi gặp .

Anh Vương Hinh Tuyết ở chỗ , nhưng vẫn lệnh bảo đưa cô rời khỏi nơi mà cô phép xuất hiện.

mà tất cả ngờ rằng Vương Hinh Tuyết đ.á.n.h c.ắ.n mấy cản trở cô , tuyên bố nếu cho cô gặp , cô sẽ ăn vạ ở quân đoàn bao giờ rời .

 

 

 

 

 

Loading...