Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 709

Cập nhật lúc: 2025-12-17 17:33:29
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Công an nghi ngờ cách giải thích của Vương Kim nữa, khi hỏi rõ ràng xong, nâng đàn ông ngất lên xe cảnh sát.

Vài phút , xe cảnh sát rời , trong sân cuối cùng cũng yên tĩnh .

Hai chân Chu Giai Bội mềm nhũn, ngã xuống.

Cũng may mà Vương Kim nhanh tay lẹ chân đỡ , nửa kéo nửa lôi đỡ cô lên ghế sofa xuống.

“Người ... c.h.ế.t ?”

Chu Giai Bội rõ ràng là đang bất an, nếu c.h.ế.t, Vương Kim sẽ phạm tội g.i.ế.c .

Giây tiếp theo Vương Kim đưa một câu trả lời vô cùng khẳng định: “Không c.h.ế.t , chút vết thương đó sẽ c.h.ế.t .”

Anh tay chừng mực, cũng chỉ là cho đối phương một bài học nho nhỏ mà thôi.

Lúc Chu Giai Bội mới thở phào nhẹ nhõm: “Không c.h.ế.t là , c.h.ế.t là ...”

“Nhà cô hộp y tế ?” Vương Kim cởi áo khoác , quan sát xung quanh hỏi.

“Hả?”

“Nhà cô hộp y tế ?” Vương Kim lặp nữa.

Chu Giai Bội cái gì, chỉ ngơ ngác chỉ cái tủ cách đó xa.

Vương Kim qua, nhanh chóng tìm một hộp y tế nhỏ ở trong góc.

Anh về bên cạnh Chu Giai Bội.

“Anh gì thế?”

Chu Giai Bội cảm nhận đến gần, thần kinh đều trở nên căng thẳng.

Vương Kim lộ vẻ mặt vô cùng bất đắc dĩ: “Xử lý vết thương giúp cô đó, nếu thì còn thể cái gì nữa?”

Anh đúng là xui xẻo thật, ngờ còn gặp loại chuyện .

hứa với Cố Phong và Diệp Ninh là sẽ chăm sóc cho cô , cũng thể ngay bây giờ .

Chu Giai Bội chằm chằm , vô cùng khó hiểu và nghi ngờ với lời .

Vương Kim rảnh quan tâm cô nghĩ cái gì, chỉ lo tự xuống, bắt đầu sát trùng vết thương cổ của cô .

“Shh...”

Chu Giai Bội đau đến hít hà.

Vương Kim nhịn trêu chọc: “Có cần lố đến thế , lúc nãy cô còn la hét sợ c.h.ế.t nữa đó.”

“Nếu thì cứ thương thử ?” Chu Giai Bội rõ ràng là kích thích, bắt đầu khúc nhạc dạo chuẩn cãi quen thuộc.

Vương Kim cong khóe môi lên, còn sức cãi với , nghĩa là cô khôi phục .

Động tác của nhanh nhẹn, chỉ mất một hai phút xử lý xong.

“Được .”

“Nhanh ? Anh đó?” Chu Giai Bội lộ vẻ mặt quá tin tưởng.

Vương Kim : “Chị hai , cô chỉ thương ngoài da thôi, sát trùng miệng vết thương rải chút t.h.u.ố.c bột là , lẽ còn khâu miệng vết thương cho cô nữa hả?”

Chu Giai Bội cam lòng yếu thế : “Anh khâu miệng vết thương ?”

Vương Kim giơ tay nhún vai: “Cái thì thật.”

Nói xong cất gọn hộp y tế , đó bắt đầu dọn dẹp đồ đạc bừa bộn trong phòng.

Chu Giai Bội ngờ rằng còn sẽ việc giúp cô , ánh mắt vẫn cứ chằm chằm bóng dáng của , trong lòng giống như thứ gì đó đang chậm rãi lên men.

Tên mập hình như cũng đáng ghét như trong tưởng tượng của cô , hơn nữa hình như còn võ nữa, rõ ràng béo như thế, nhưng đ.á.n.h giỏi đến , giỏi giống hệt như của cô .

Vương Kim cũng để ý đến cô , cuối cùng múc nước sạch, lau sạch vết m.á.u mặt đất, giống như là từng chuyện gì xảy .

Chờ xong hết những chuyện thì trời cũng sắp sáng.

Trong phòng ngoài phòng đều sạch sẽ hẳn , còn sạch sẽ ngăn nắp hơn lúc ăn trộm đến thăm nữa.

“Được , cũng về .” Vương Kim cảm thấy cũng coi như tận tình tận nghĩa, thể yên tâm rời .

 

 

 

“Đừng !”

Chu Giai Bội Vương Kim , mắt đỏ lên nữa.

Tuy rằng công an bắt ăn trộm , nhưng mà cô vẫn cứ dám ở trong nhà một .

, sợ...”

run rẩy sợ hãi của .

Vương Kim cạn lời: “Cô khóa cửa cẩn thận là việc gì.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-709.html.]

thì cô cũng sẽ xui đến mức ăn trộm ghé thăm hai trong một buổi tối đúng ?

Chu Giai Bội vẫn cứ hoảng loạn lắc đầu, nước mắt rơi xuống như mưa.

“Cô đừng mà!” Mặt mày Vương Kim nhăn nhó, cứ hở một tí là cô nhè thế ?

Chu Giai Bội rưng rưng nước mắt, cầu xin : “Anh Vương, thật sự sợ hãi...”

Một tiếng Vương vẻ ghét bỏ của Vương Kim biến thành bất đắc dĩ, giãy dụa một chút, bỏ cuộc : “Được , với cô.”

Chu Giai Bội lập tức lau nước mắt, vui vẻ gật đầu.

ngủ sofa.” Vương Kim tùy tiện .

Thật Chu Giai Bội cũng ý định như thế: “ lấy đệm chăn cho .”

Vương Kim thấy cô hưng phấn trong phòng ngủ, cực kỳ cạn lời.

Rốt cuộc là chuyện gì thế !

Vài phút , Vương Kim ngáp dài ghế sofa, mà Chu Giai Bội thì chuẩn nghỉ ngơi.

“Anh Vương, khi ngủ trốn rời ?”

Mộng Vân Thường

cửa phòng ngủ, quá yên tâm xác định.

“Không.” Vương Kim cho cô một câu trả lời khẳng định, con ưu điểm gì khác, nhưng chỉ cần là chuyện hứa thì chắc chắn sẽ .

Trên mặt Chu Giai Bội lộ chút ý , yên tâm.

Trong phòng khách lập tức yên tĩnh , Vương Kim cũng chỉ mất hai phút tiến mộng ...

Sáng sớm hôm .

Mùi đồ ăn thơm phức bay mũi Vương Kim, lập tức tỉnh .

Anh ngáp bò dậy khỏi ghế sofa.

Tuy rằng tối hôm qua ngủ ghế sofa, nhưng lộ vẻ khó chịu gì cả.

Vừa ngước mắt lên thấy Chu Giai Bội đang đeo tạp dề bày thức ăn sáng lên bàn.

đ.á.n.h thức ?”

cố gắng nhẹ tay nhẹ chân lắm .

Lực chú ý của Vương Kim đồ ăn bàn ăn hấp dẫn lực chú ý.

Bánh bao, bánh bao cuộn, bánh trứng, cháo gạo kê, dưa muối, trứng gà ngâm, còn một đĩa rau xào mà tên.

Từ đến nay còn từng ăn bữa sáng nào phong phú như thế.

“Sao mua nhiều đồ ăn như thế?”

Hai bọn họ ăn hết đống .

Chu Giai Bội : “Không mua, là do tự .”

Vương Kim nhịn ngẩng đầu về phía cô , đó gãi đầu.

Chu Giai Bội thúc giục : “Anh mau rửa mặt , đó là thể ăn cơm .”

Vương Kim vươn tay chuẩn cầm lấy bánh bao ăn , đành thu tay .

Mấy như cô cứ thích chú ý vệ sinh tùm lum, tối hôm qua rửa tay sạch mà.

Một lúc , hai xuống ăn sáng cùng với .

Vương Kim ăn một ba cái bánh bao, hai cái bánh bao cuộn, một cái bánh trứng.

“Không thể , tay nghề nấu cơm của cô tệ thật.”

Anh chủ động khen ngợi.

Chu Giai Bội đầu tiên là thoáng sửng sốt, đó mắt và lông mày đều cong thành hình trăng non.

“Lúc khi còn ở nhà đều là do nấu cơm, nếu thích ăn thì cứ ăn nhiều .”

sẽ khách sáo.” Vương Kim bưng cháo gạo kê lên, ăn ngấu nghiến.

Chu Giai Bội thỉnh thoảng liếc một cái, ý ngượng ngùng đáy mắt bao giờ biến mất.

Viện gia thuộc quân khu.

Diệp Ninh từ lầu xuống, lập tức thấy Cố Phong đầu xe.

“Chào buổi sáng.”

Cố Phong chào hỏi với cô.

Tối hôm qua lúc tạm biệt thì cũng cho Diệp Ninh sáng hôm nay sẽ đến đón cô, cho nên hiện tại cô vô cùng bất ngờ.

“Sao đến đây, Vương Kim ?”

“Anh đến đón em, em vui ?” Cố Phong cố ý hỏi như thế.

“Anh cảm thấy thế nào?” Diệp Ninh dùng nụ cho câu trả lời.

Cố Phong cưng chiều xoa tóc của cô, đó mở cửa xe .

Loading...