Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 707
Cập nhật lúc: 2025-12-17 17:33:27
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/805iDnuGEr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Không cần chị dâu, em tự gọi xe về là .” Chu Giai Bội cũng ngại phiền bọn họ.
“Cũng trễ , để bọn chị đưa em về.” Diệp Ninh kiên trì đưa cô về.
Cố Phong cũng nghĩ như thế.
Vương Kim lên xe.
“Chị dâu, là chị với cứ xuống xe , như sẽ cần vòng trở nữa.”
Sau khi lên xe, Chu Giai Bội chủ động đề nghị, tuy rằng điều cũng nghĩa là cô sẽ ở chung với Vương Kim một .
mà chỉ cần bọn họ đừng ai trêu chọc ai, thì sẽ việc gì.
Diệp Ninh dùng ánh mắt hỏi ý kiến Cố Phong và Vương Kim.
Vương Kim cà lơ phất phơ : “ ý kiến gì.”
Cố Phong thấy như thế,m rõ ràng là còn đang giận lẫy.
“Vậy giao Giai Bội cho , ăn h.i.ế.p em đó.”
Vương Kim lười biếng đáp cho lệ: “Bảo đảm sẽ thành nhiệm vụ.”
Nghe như thế, Diệp Ninh cũng kiên trì nữa, chỉ cần bọn họ cãi là .
Không bao lâu , xe nhanh chóng dừng cửa viện gia thuộc của quân khu.
Cố Phong và Diệp Ninh xuống xe, theo xe rời .
“Vương Kim và Giai Bội chuyện gì thế? Bọn họ thù hằn gì với ?” Cố Phong lập tức hỏi.
Trong giọng của Diệp Ninh tràn ngập bất đắc dĩ: “Không tính là thù hằn. Có lẽ Vương Kim hiểu lầm gì đó với Giai Bội, hơn nữa tối hôm qua Giai Bội uống quá nhiều, nôn lên Vương Kim.”
“Hả?” Cố Phong ngờ rằng sẽ chuyện , nhưng mà cũng coi như yên tâm.
Nếu chỉ là nguyên nhân thì sớm muộn gì cũng sẽ giải quyết hiểu lầm thôi.
“Em cũng cảm thấy kỳ lạ, hai bọn họ chỉ cần gặp là sẽ cãi giống như con nít , khuyên ai cũng .” Diệp Ninh tự nỉ non chuyện một .
Cố Phong hồn, mặt cũng mỉm .
“Dù thì bọn họ cũng quá nhiều cơ hội gặp .”
Diệp Ninh gật đầu, đó mới ý thức Cố Phong nắm tay cô, chuẩn viện gia thuộc.
Đột nhiên cô nghĩ đến những lời Trịnh Hồng Xương lúc , yên tại chỗ nhúc nhích.
“Hiện tại khuya , mau về .”
Cố Phong rõ ràng là sửng sốt, chằm chằm cô chớp mắt.
Diệp Ninh cũng chỉ là vì cho , hiện tại chuyện phục hôn đến bao giờ mới phê duyệt, bọn họ nhiều nhất cũng chỉ thể xem như đang trong giai đoạn yêu đương, nếu cứ tiếp tục ngủ ở nhà của cô, chắc chắn sẽ nhiều lời tiếng .
Cô vì chuyện mà mang đến phiền phức và ảnh hưởng cần thiết cho Cố Phong.
Dù thì thời gian còn dài lắm.
“Em cũng hiện tại khuya , đường còn tối đen nữa, trời lạnh như thế, về một mà em cũng yên tâm ?” Cố Phong chỉ buông tay cô , ngược còn nghiêm trong nhõng nhẽo với cô.
Diệp Ninh bật thành tiếng: “Nếu như gặp dọc đường, sợ hãi là bọn họ mới đúng chứ?”
Cố Phong thấy lý do thể thực hiện , đổi thành lý do khác: “Vậy em nỡ để về như thế ?”
Diệp Ninh đúng là nỡ: “Dù thì cũng sinh con với em, ở ở thì cũng như thế thôi.”
Cố Phong lập tức nghẹn họng: “Được . Vậy về.”
Ngoài miệng thì như thế, nhưng nắm chặt lấy tay cô chịu buông.
Diệp Ninh nhận nỡ để cô , nhón chân hôn nhẹ lên mặt .
“Anh về .”
Lúc Cố Phong mới cảm thấy mỹ mãn buông : “Em , em .”
Cố Phong Diệp Ninh cửa viện gia thuộc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-707.html.]
Anh nguyên nhân vì Diệp Ninh cho ngủ nhà.
Vẻ dịu dàng mặt lập tức vẻ nghiêm túc thế.
Ngày mai chuyện sẽ đổi, sẽ để cô chờ đợi quá lâu.
Mà Diệp Ninh thể cảm nhận rõ ràng tầm mắt của Cố Phong dõi theo cô, cô dám đầu , chỉ thể bước nhanh hơn, sợ cô sẽ nhịn gọi cùng...
Mà ở một bên khác, Vương Kim và Chu Giai Bội tiếng nào, bầu khí trong xe trở nên vô cùng hổ.
Chu Giai Bội cố ý luôn bên ngoài cửa sổ xe.
Mãi đến khi xe dừng cửa nhà cô .
“Cảm ơn.” Chu Giai Bội nhanh chóng , đó mở cửa xe xuống.
Vương Kim thì chút kinh ngạc, ngờ cô còn cảm ơn nữa đó?
Anh đưa cô về đến nhà an , chỉ hi vọng bao giờ gặp cô gái phiền phức nữa.
Anh đang chuẩn đạp chân ga, đột nhiên Chu Giai Bội ở trong nhà thét chói tai.
“A!!!”
Gần như chỉ trong tích tắc, Vương Kim lập tức lao xuống xe, nhanh chóng chạy .
Chờ đến khi chạy nhà, lập tức thấy trong phòng cũng chỉ một Chu Giai Bội, mà còn một đàn ông đeo mặt nạ che mặt màu đen nữa.
Mà lúc Chu Giai Bội đang tê liệt ngã xuống mặt đất, hiển nhiên lúc nãy cô mới xung đột kịch liệt với đàn ông .
Người đàn ông thấy Vương Kim , phản ứng đầu tiên chính là lôi Chu Giai Bội từ mặt đất lên.
Chu Giai Bội thậm chí sức phản kháng nào, một con d.a.o găm sắc bén kề sát cổ của cô .
“Không nhúc nhích! Nếu tao g.i.ế.c nó!”
Người đàn ông hung dữ uy h.i.ế.p Vương Kim.
Sắc mặt Vương Kim vô cùng lạnh lùng, thẳng đàn ông , lên tiếng đáp .
“ nhúc nhích, tổn thương cô !”
Anh giơ tay lên.
Lại dùng khóe mắt quan sát tình hình bên trong phòng.
Phòng khách vốn dĩ lộn xộn, hiện tại còn lục lọi bừa bộn hơn, ngăn kéo và tủ đều mở hết , cái túi đen mà đàn ông cõng lưng nhét đầy.
Vài giây , âm thầm thu hồi tầm mắt .
“Anh trai, chỉ là tiền. Anh thả cô , để .”
Người tiền thì dễ giải quyết nhất, hiện tại chỉ cần bảo đảm Chu Giai Bội an là , mấy chuyện khác đều quan trọng.
Hơn nữa nếu như là ăn trộm bình thường, chỉ cần kích thích thì cũng sẽ đả thương khác.
Toàn Chu Giai Bội bao phủ trong sợ hãi, rưng rưng nước mắt Vương Kim, hàm răng run lên lập cập.
“Cứu ...”
“Không chuyện!”
Cô mới mở miệng, đàn ông lập tức căng thẳng, mũi đao loáng thoáng đ.â.m trong làn da của cô .
Mặt mày Chu Giai Bội trắng bệch, hiện tại cô chỉ thể trông cậy Vương Kim, nhưng mà cô Vương Kim thể cứu cô .
Ánh mắt Vương Kim về phía mũi đao một giây, với đàn ông : “Anh thả cô , chúng coi như là từng gặp . mà nếu dám cô thương, hoặc là g.i.ế.c c.h.ế.t cô , thì tội của sẽ lớn hơn nhiều. Anh tiền, chúng chỉ cần bình an. Anh thể rời ngay bây giờ, bên ngoài ai hết.”
Mộng Vân Thường
Nói xong, chủ động nghiêng lộ vị trí cửa .
Ánh mắt đàn ông d.a.o động, hiển nhiên cũng hiểu rõ những lời .
“Giao hết bộ thứ quý giá của mấy đây!”
Nếu như thế , đương nhiên là thể lấy bao nhiêu thứ thì lấy bấy nhiêu .
Vương Kim hai lời, trực tiếp lấy đồng hồ và ví tiền trong túi , hơn nữa còn vô cùng phối hợp quăng đến chân gã .
Người đàn ông thấy lời như thế, vô cùng hài lòng, đồng thời cũng cảm thấy tên lùn mập ở mặt là đối thủ của gã .