Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 702
Cập nhật lúc: 2025-12-17 17:33:22
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vài phút , chỉ Diệp Ninh, Từ Minh Vũ và Lý Kiến Hoa đến văn phòng của Lâm Thanh mà đến cả Hà Khôn, Viên Học Trí cũng mặt.
Diệp Ninh đưa khuông nhạc và lời bài hát đặt lên bàn việc.
Lâm Thanh mang mắt kính lên, nghiêm túc .
Cả văn phòng lặng ngắt như tờ, ngoại trừ Diệp Ninh , tất cả đều đang hồi hộp để ý đến biểu cảm của Lâm Thanh.
Giống như một thể trôi qua, cuối cùng Lâm Thanh cũng ngước mắt lên.
“Đoàn trưởng, ?”
Sắp sửa đến thời gian tuyển chọn ca khúc , nếu ca khúc mà Diệp Ninh sáng tác đạt tiêu chuẩn, như cũng chỉ thể bỏ qua cơ hội cuối cùng .
Trước khi Lâm Thanh mở miệng, trái tim của đều nhảy lên đến cổ họng.
“Rất !”
Chị dùng hai chữ để khen ngợi ca khúc .
“Phù!”
Tất cả đều giống như trút gánh nặng, hơn nữa còn lộ nụ hưng phấn.
Bọn họ quá hiểu yêu cầu của Lâm Thanh, thể chị khen ngợi, chắc chắn là còn hơn nhiều.
Lâm Thanh cũng nhanh chóng thỏa mãn lòng tò mò của , đưa ca khúc qua bên đó.
Hà Khôn cầm lấy ca khúc, Viên Học Trí, Từ Minh Vũ và Lý Kiến Hoa trực tiếp vây quanh bên , duỗi dài cổ .
Lý Kiến Hoa trực tiếp cầm khuông nhạc bắt đầu ngân nga.
Hình như Diệp Ninh sớm đoán chuyện , cho nên cũng biểu hiện quá nhiều vẻ vui sướng.
Chờ đến khi bốn xem xong bài hát , cảm xúc còn kích động hơn lúc bao nhiêu
“Tốt, thật sự quá ! Đoàn văn công của chúng cứu !” Giọng của Hà Khôn phát run.
Diệp Ninh ho khan, bình tĩnh một chút.
Cô khá tự tin về ca khúc đưa tuyển chọn .
mà nếu đặt tương lai của bộ đoàn văn công lên bài hát , áp lực vẫn quá nặng.
mà hiện tại bốn thấy hi vọng, đến cả ánh mắt khi về phía Diệp Ninh cũng giống như đang bảo bối gì đó.
Cuối cùng vẫn là Lâm Thanh mở miệng , mới cho bọn họ đè ép cảm xúc đang sôi trào của xuống.
“Chủ nhiệm Hà, phiền nhanh chóng nộp bài hát lên .”
Mà chuyện tiếp theo bọn họ cần chính là theo ý trời mà thôi.
“Được ! ngay!” Hà Khôn chậm trễ thêm một giây nào nữa, cầm lấy lời bài hát và khuông nhạc nhanh chóng ngoài.
“Diệp Ninh, mấy ngày nay cô vất vả . Cô cũng đừng quá nhiều áp lực, chúng cứ cố gắng hết sức là .”
Tuy rằng Diệp Ninh , nhưng Lâm Thanh vẫn nhận cô đang khá lo lắng.
Diệp Ninh gật đầu.
Hiện tại Từ Minh Vũ và Lý Kiến Hoa cũng phản ứng , đều rối rít phụ họa.
Lâm Thanh chờ bọn họ xong mới bảo bọn họ , chỉ giữ Diệp Ninh ở .
“Tuần tỉnh thành sẽ buổi biểu diễn văn nghệ, ý của lãnh đạo là yêu cầu cô lên sân khấu biểu diễn.”
Hiện tại Diệp Ninh là nay khác xưa, mỗi một biểu diễn đều cần trong đoàn phê chuẩn đặc biệt.
“Được .” Diệp Ninh đồng ý vô cùng dứt khoát.
Chỉ cần cô còn ở đoàn văn công một ngày thì vẫn tuân theo sắp xếp của đoàn.
Ra khỏi văn phòng của Lâm Thanh, Diệp Ninh suy nghĩ một chút, vẫn quyết định gọi điện thoại cho Cố Phong.
Tuy rằng cô cho rằng Vương Hinh Tuyết sẽ năng lực gì Cố Phong, nhưng mà vẫn nên nhắc nhở cho chuyện .
Sau khi Cố Phong chuyện Vương Hinh Tuyết đ.â.m Lý Trường Đông thương, cũng lộ vẻ mặt kinh ngạc.
“Sau khi cô xuất viện thì cảm xúc vẫn luôn định, tại đột nhiên chuyện khác thường như thế chứ?”
Diệp Ninh lập tức bắt trọng điểm trong lời của , ghen tuông hỏi: “Sao tình hình khi xuất viện của cô chứ?”
Mộng Vân Thường
Cố Phong ở đầu dây bên dở dở : “Lúc gặp Vương Cường, chủ động nhắc đến tình hình gần đây của Vương Hinh Tuyết.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-702.html.]
Vương Cường là trai của Vương Hinh Tuyết, là cùng đoàn với Cố Phong, gặp chuyện cũng bình thường.
“Trước em bao giờ đến” Diệp Ninh cố tình để ý đến chuyện .
“Anh để ý đến quá nhiều, cho nên mới quên mất.”
Cố Phong đưa câu trả lời cô mỉm trở .
mà giây tiếp theo cô trịnh trọng nghiêm túc nhắc nhở: “Vương Hinh Tuyết vốn dĩ cũng điên , nhớ chú ý nhiều hơn đó.”
Thật những lời cũng là điều mà Cố Phong với Diệp Ninh.
“Anh ở quân doanh, cô tuyệt đối sẽ . Hơn nữa cho dù cô ở mặt thì cũng năng lực cái gì.”
Cố Phong vô cùng tự tin điểm , phương diện của và Vương Hinh Tuyết đều khác xa, gì sợ hãi cả.
Quan trọng nhất chính là sẽ cho Vương Hinh Tuyết bất cứ cơ hội nào giống như Lý Trường Đông.
Xem cũng cần báo với Vương Kim một tiếng mới .
Hai trò chuyện trong chốc lát, Cố Phong chủ động cúp máy.
Mới buông điện thoại xuống, điện thoại bàn vang lên nữa.
“Doanh trưởng Cố, bài mà dặn chừng nào thì đăng đây?”
Người ở đầu dây bên trực tiếp hỏi thẳng.
Đây là thứ ba xác nhận thời gian với Cố Phong .
Sắc mặt của Cố Phong dần dần trở nên lạnh nhạt: “Ngày mai là thể đăng .”
Tuy rằng chỉ chờ đợi mấy ngày, nhưng sốt ruột đến mức chờ nổi nữa .
Bệnh viện.
Mộng Kiều Nhụy xử lý thủ tục xuất viện cho Mục Văn Hạo.
Trong mấy ngày qua, Mục Văn Hạo tiếp xúc với bên ngoài, vết thương cũng dần dần khôi phục , thể xuất viện .
“Văn Hạo, chúng thể .”
Mục Văn Hạo mặc áo vest đen, càng thêm vẻ âm hiểm lạnh lùng.
Hà Bân theo sát bên rời nửa bước.
Mục Văn Hạo thậm chí thèm Mộng Kiều Nhụy cái nào, lập tức lướt qua bên cô .
Mộng Kiều Nhụy bất đắc dĩ xoay theo.
Xe đậu cửa bệnh viện chờ sẵn.
Mục Văn Hạo lên xe đầu tiên, ngay lúc Mộng Kiều Nhụy cùng lên , lạnh nhạt : “Cô cần theo.”
Không đợi Mộng Kiều Nhụy phản ứng , Mục Văn Hạo lệnh, chậm rãi khởi động xe.
Chỉ chốc lát , cũng chỉ còn một Mộng Kiều Nhụy.
Mộng Kiều Nhụy rầu rĩ, bàn tay cầm túi xách siết chặt .
Đây đầu tiên Mục Văn Hạo ngó lơ cô như thế.
“Ông chủ, hiện tại chúng đây?” Hà Bân chủ động hỏi ý kiến của Mục Văn Hạo.
Mục Văn Hạo lạnh nhạt ba chữ “đoàn văn công”.
Cố Phong thể ngăn cản truyền thông soạn ngừng đăng tai tiếng của và Diệp Ninh, nhưng thể nào ngăn cản hành động của .
Anh xuất hiện hoành tráng đoàn văn công, tất cả thấy theo đuổi Diệp Ninh!
Anh xong, xe trực tiếp tăng tốc, chạy thẳng về phía đoàn văn công.
Hơn mười phút , xe của Mục Văn Hạo dừng cửa đoàn văn công.
Bọn họ đương nhiên thể .
Mục Văn Hạo mới chuẩn xuống xe, hai công an đến cửa.
“Nơi thể dừng xe.”
Mục Văn Hạo thèm để ý đến bọn họ, thậm chí còn ý định mở miệng chuyện thương lượng gì.
Người chuyện là Hà Bân ở ghế phụ lái: “Nơi biển báo cấm đậu xe, hơn nữa lúc chúng cũng thường xuyên đậu xe ở chỗ .”
“Lúc là lúc , hiện tại là hiện tại. Một là hai lái xe , hai là theo chúng .” Thái độ của công an vô cùng cứng rắn.
Hà Bân dùng ánh mắt hỏi thăm ý kiến của Mục Văn Hạo.