Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 7

Cập nhật lúc: 2025-12-17 06:16:04
Lượt xem: 60

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chiều tối, Diệp Ninh cùng chiếc giường đơn chở về đại viện quân khu.

Quân khu nơi xe cộ , Triệu Thành chỉ thể đưa cô tới cổng, coi như thành nhiệm vụ.

“Đồng chí Diệp Ninh, đống phế liệu trông cậy !”

Triệu Thành dĩ nhiên đây là đại viện quân khu, nhưng dù nghĩ thế nào cũng ngờ Diệp Ninh sống ở đây.

Gia đình quân nhân.

Chỉ riêng phận thôi, đủ khiến càng thêm tin tưởng những lời Diệp Ninh đó.

Diệp Ninh gật đầu, tự kéo giường trong.

Trong đại viện qua kẻ ít, nhưng chẳng ai ý định tiến lên giúp đỡ. Đến khi cô kéo giường tới cửa nhà, mới phát hiện cửa đang khép hờ.

Phản xạ đầu tiên là trong nhà trộm. nghĩ kỹ , đây là khu gia chúc quân khu, an ninh nghiêm ngặt, trộm cắp gần như thể xảy .

Hay là sáng nay vội quá, cô quên khóa cửa?

Diệp Ninh đẩy cửa bước , thấy bóng cao lớn trong phòng liền theo bản năng bật thốt:

“Anh là ai? Sao ở nhà ?”

Cố Phong đang thu dọn quần áo, câu hỏi , gương mặt kiên nghị lập tức trầm xuống, ánh mắt phủ một tầng u ám.

Mộng Vân Thường

Người phụ nữ … đúng là vẫn khiến phát ghét như cũ.

Giờ còn giả vờ như quen ?

Diệp Ninh thật sự nhận ngay. Dù tối hôm đó cô chỉ gặp đúng một , còn trong tình huống hỗn loạn, thể nhận .

khi Cố Phong xoay , ánh mắt lạnh băng quét về phía cô, Diệp Ninh lập tức tỉnh .

“Sao về ?”

Đây là câu thứ hai cô , chút chuẩn tâm lý nào cho sự xuất hiện đột ngột .

Cố Phong cũng bất ngờ. Cô gái mắt dường như gầy một chút, tóc cắt ngắn gọn gàng, nhưng dù , vẫn khiến thấy dễ chịu hơn.

về lấy vài bộ quần áo. Tối nay sẽ .”

Diệp Ninh chút lúng túng, vẫn để tâm chuyện tối hôm đó.

nghĩ theo cách khác, như cũng . Cô cũng đàn ông ngủ .

“Vậy phiền nữa.”

Nói xong, cô bắt đầu kéo chiếc giường trong phòng.

Ai lo việc nấy, nước sông phạm nước giếng.

Đây là đầu tiên Diệp Ninh chuyện với Cố Phong bằng giọng điệu bình thản như . vì thả lỏng, Cố Phong càng đề phòng hơn.

Anh nhận nhà cửa dọn dẹp gọn gàng hơn . Chiếc giường cũ thì thấy , giờ thấy Diệp Ninh lôi từ về một chiếc giường đơn, lông mày lập tức nhướng cao.

Diệp Ninh cảm nhận ánh của , nhưng trông mong sẽ giúp đỡ.

May mà giường quá nặng, cô nhanh chóng đặt nó đúng vị trí.

Chỉ cần trải thêm ga, đệm, chăn là xong.

Cô xoay lấy đồ, mải nghĩ đến việc sắp chỗ ngủ đàng hoàng, chú ý tới chân giường đang chắn ngay chân .

Lảo đảo một cái, giữ thăng bằng thì muộn.

lúc , Cố Phong ngay phía cô ngã xuống. Anh né tránh, gần như theo bản năng khắc sâu trong xương cốt của một quân nhân, vươn tay đỡ lấy cô.

Chỉ là, đ.á.n.h giá thấp lực va chạm của thể gần hai trăm cân.

Hai cùng ngã xuống.

“Rầm!”

Tiếng động nặng nề vang lên.

Diệp Ninh kịp phản ứng. Cơn đau trong tưởng tượng hề xuất hiện, bởi cô đè trọn lên Cố Phong. Càng đáng c.h.ế.t hơn, môi cô còn chạm thẳng mặt .

“…”

Cô sững sờ, gương mặt đàn ông gần trong gang tấc, tim hiểu đập nhanh hơn vài nhịp.

“Diệp Ninh!”

Giọng Cố Phong trầm thấp, mang theo áp lực.

Diệp Ninh lúc mới hồn.

“Xin , cố ý.”

Cô vội vàng xin , dùng cả tay lẫn chân bò khỏi .

Trong lúc luống cuống dậy, tay Diệp Ninh vô tình chạm n.g.ự.c Cố Phong. Cảm giác rắn chắc khiến cô nhịn mà… sờ thêm một chút.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-7.html.]

Không thể thừa nhận, dáng đàn ông thật sự chê .

Cố Phong cảm nhận động tác , gân xanh trán lập tức giật lên.

“Cô cố ý!”

Người phụ nữ chỉ đanh đá đê tiện, mà còn mê trai — đúng là hết t.h.u.ố.c chữa.

Diệp Ninh thẳng , nhanh chóng bình tĩnh , dứt khoát phủ nhận:

cố ý. Hơn nữa lúc nãy rõ ràng cũng tránh.”

Cố Phong tức đến mức lời gần như nghẹn :

“Cô là con gái, tự trọng? Hay là cô cho rằng chỉ cần xảy chuyện với , sẽ cô?”

Lòng Diệp Ninh vốn còn chút áy náy, những lời xong, cảm xúc dần lạnh xuống.

“Không chỉ ly hôn thôi ?”

Cô ngẩng đầu . “Nói nhiều như gì. đồng ý.”

Đàn ông hai chân ngoài nhiều vô , cô chẳng việc gì treo cổ một cái cây.

Hơi thở Cố Phong khựng , chằm chằm cô.

Trước chỉ cần nhắc tới ly hôn, phụ nữ sẽ lóc, loạn, thậm chí dọa c.h.ế.t dọa sống. Vậy mà hôm nay… đồng ý?

Diệp Ninh chậm rãi xuống đệm, như đang với chính :

“Giờ cũng muộn , cục dân chính chắc tan . Ngày mai , sáng mai chúng lập tức ly hôn.”

Thấy ánh mắt nghi ngờ của Cố Phong, cô bổ sung thêm:

“Nếu cưới là vì báo ân, ly hôn cũng nên bồi thường cho chút tiền. thực tế, chỉ cần tiền là .”

Cố Phong lạnh giọng:

“Rốt cuộc cô đang tính toán cái gì?”

Khí thế quanh lạnh lẽo, như thể mặt vợ mà là một kẻ mưu mô khó lường.

Khóe miệng Diệp Ninh giật nhẹ. Phản ứng của , cô hề ngạc nhiên.

thích . Chúng cũng cần tiếp tục dày vò .”

Giọng cô thành khẩn.

“Hơn nữa , ngày mai cục dân chính. Anh còn lo lắng cái gì?”

Cố Phong hừ lạnh:

“Cô rõ ly hôn cần phê duyệt. Ngày mai giải quyết .”

Diệp Ninh sững .

Phiền phức thế ?

“Vậy báo cáo . chờ.”

Ánh mắt Cố Phong càng thêm sắc bén, như thấu cô.

Diệp Ninh vươn vai, khí thì cũng chẳng cần căng thẳng nữa.

nấu cơm tối. Anh ăn ?”

Cố Phong gần như cần suy nghĩ:

“Không cần.”

Diệp Ninh cố nhịn .

“Vậy cứ tự nhiên.”

Không lâu , trong phòng chỉ còn một Cố Phong.

Anh vẫn thể tin việc Diệp Ninh đồng ý ly hôn. ít nhất, cô cãi vã, loạn — đây đầu tiên.

Khi Diệp Ninh bưng cơm tối phòng, Cố Phong rời .

Kết cục như xem như tệ.

Ly hôn, khôi phục phận tự do.

Trời cao biển rộng, mặc chim bay.

 

 

 

 

 

Loading...