Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 699

Cập nhật lúc: 2025-12-17 17:33:19
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Giai Bội, hiện tại em cảm thấy đỡ hơn ? Nếu đỡ hơn thì chúng lên xe, về nhà thôi.” Diệp Ninh hỏi cảm giác của cô .

Chu Giai Bội lảo đảo vài bước, còn cảm thấy buồn nôn quá nhiều nữa.

“Chắc là em... việc gì nữa.”

Diệp Ninh đỡ cô lên xe nữa.

Lần Vương Kim cũng lái xe quá nhanh, chủ yếu là định, tránh cho Chu Giai Bội buồn nôn nữa...

Đoàn văn công.

Lý Trường Đông nhàn nhã khỏi tiệc giao lưu, tối nay vợi của về nhà đẻ ở, cho nên mới thể chơi góp vui.

mà hiện tại tất cả đều kết hôn, phận đương nhiên cũng gò bó một chút.

Ngay lúc chuẩn về nhà thì đằng đột nhiên xuất hiện một bóng , cản đường của .

“Ai thế?”

Anh vui hỏi, đó nương theo ánh trăng thấy rõ gương mặt của đối phương.

Mộng Vân Thường

“Tại là cô?!”

Lý Trường Đông đổi sắc mặt kịch liệt, lập tức đề phòng.

Người mặt nào khác, mà chính là Vương Hinh Tuyết vứt bỏ như giày rách từ lâu.

“Sao thể là chứ? Hay là quên mất từ lâu ?” Vương Hinh Tuyết sâu kín nỉ non.

Lý Trường Đông cứng đờ hỏi: “Cô đang... ở bệnh viện ?”

Cũng chính vì trạng thái tinh thần của cô vấn đề cho nên hiện tại mới cẩn thận như thế, tránh cho lời của kích thích đến cô .

“Mấy ngày khỏi hẳn xuất viện. Nghe kết hôn , đúng ?”

Lý Trường Đông gương mặt bình tĩnh của Vương Hinh Tuyết, đúng là tìm thấy bất cứ biểu cảm khác thường nào, hỏi như thế, cuối cùng cũng chút chột .

“Tuổi của cũng nhỏ, dù cũng kết bạn cùng chung sống.”

Vương Hinh Tuyết còn mỉm .

vẫn xinh , sự nổi bật của ánh trăng, càng lộ một chút vẻ nhu nhược.

“Đàn ông quả nhiên đều là lương tâm, uổng công đến tận bây giờ em vẫn cứ nhớ mãi quên .”

đột nhiên tỏ thiện Lý Trường Đông cảm thấy vô cùng bất ngờ.

“Cô nhớ mãi quên ? Không cô luôn thích Cố Phong ?”

Anh cố ý nhắc đến Cố Phong, mục đích là vì dời lực chú ý của Vương Hinh Tuyết đến của khác.

Vương Hinh Tuyết cũng biểu hiện quá nhiều cảm xúc, chỉ chằm chằm chớp mắt.

“Sao Cố Phong thể so với chứ? Trước em mù mới cảm thấy . đàn ông đầu tiên của em, cho dù lúc rm bệnh thì trong đầu cũng đều nghĩ đến .”

Lý Trường Đông ngờ rằng cô sẽ si tình như thế, chỉ nghi ngờ, ngược còn thêm chút đắc ý.

Anh bản lĩnh bản nhớ mãi quên như thế đó.

Vương Hinh Tuyết thấy tiếp tục phản bác nữa, kéo gần cách giữa hai , ánh mắt ai oán.

“Vốn dĩ em gả cho , ngờ em. Không lẽ em tệ đến thế ?”

nắm lấy góc áo của Lý Trường Đông.

Theo động tác của cô, một mùi hương thoang thoảng bay đến chóp mũi của Lý Trường Đông, đầu óc của trở nên nhộn nhạo.

“Sao em tệ chứ? Là phúc mà thôi.”

Vương Hinh Tuyết lập tức đến gần, mãi đến khi rúc trong lòng n.g.ự.c , tiếng nỉ non trực tiếp biến hành lời khiêu khích.

“Em cũng quan tâm kết hôn , chỉ ở bên cạnh .”

Khóe môi Lý Trường Đông điên cuồng cong lên, nhào trong lòng, đương nhiên là thể từ chối .

 

 

 

Lý Trường Đông dẫn theo Vương Hinh Tuyết nhà nghỉ nhỏ cách đoàn văn công xa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-699.html.]

Hơn nữa còn cố ý dặn dò Vương Hinh Tuyết chờ thêm vài phút nữa .

Chờ đến khi Vương Hinh Tuyết dựa theo thời gian hẹn qua, Lý Trường Đông cố ý mở cửa phòng , tiện cho cô phân biệt phòng.

“Rượu vang đỏ ở thế?”

Lý Trường Đông thấy chai rượu vang đỏ trong tay cô , chút kinh ngạc.

Lúc nãy ở trong tiệc giao lưu cũng uống một ít , nhưng mà cũng say bao nhiêu.

Vương Hinh Tuyết nở nụ mềm mại: “Em cố ý chuẩn cho đó.”

Lý Trường Đông càng thêm khẳng định cô còn si tình với , chút sốt ruột cởi áo khoác , ôm cô .

mà Vương Hinh Tuyết né tránh động tác của : “Anh sốt ruột gì, chúng còn một buổi tối mà. Để chúc mừng chúng ở bên , cùng uống một ly .”

Hiện tại Lý Trường Đông cũng tâm trạng uống rượu, nhưng mà thấy cô hứng thú như thế, cũng chỉ thể tạm thời đè nén d.ụ.c vọng trong đáy lòng xuống.

Vương Hinh Tuyết thèm để ý mở bình rượu , tiện tay tìm hai cái ly rót rượu .

“Nào, uống cạn ly , hi vọng thể nhớ rõ em suốt đời.”

Lý Trường Đông thề thốt hứa hẹn: “Anh chắc chắn sẽ vĩnh viễn nhớ đến em.”

Chỉ cần cô đồng ý chủ động giữ quan hệ với , đương nhiên là lý do gì để từ chối cả.

Ánh mắt Vương Hinh Tuyết trở nên sâu thẳm, tự tay đưa ly rượu đến trong tay , còn mập mờ vuốt ve mu bàn tay của .

Lý Trường Đông chỉ cảm thấy tê dại, càng sốt ruột chờ đợi thêm.

Anh dùng tốc độ nhanh nhất uống sạch ly rượu vang đỏ , đó ôm lấy Vương Hinh Tuyết ngã xuống giường.

Trên mặt Vương Hinh Tuyết vẫn luôn giữ nụ nhà nhạt, mãi đến khi ý dần dần trở nên âm u.

Một giây Lý Trường Đông còn đang vô cùng sốt ruột gáp gáp, giây tiếp theo cảm thấy hai mắt tối sầm, ngất ...

“Diệp Ninh, đến , là chỗ đúng ?”

Vương Kim đậu xe cửa, xác nhận với Diệp Ninh.

.” Diệp Ninh xong, chuẩn gọi Chu Giai Bội dựa cô ngủ thức dậy: “Giai Bội, tỉnh nào, về đến nhà .”

Cô gọi hai ba tiếng, Chu Giai Bội phản ứng gì.

Vương Kim từ bên ngoài mở cửa ghế phụ : “Cô say như con heo c.h.ế.t , gọi dậy .”

Diệp Ninh còn cách nào khác, chỉ thể về phía Vương Kim.

Vương Kim ngầm hiểu, khom lưng ôm Chu Giai Bội xuống xe.

Diệp Ninh lục lọi túi xách của cô , tìm chìa khóa phòng.

Vương Kim ghét bổ : “Sao cô nặng thế? Cô phun bao nhiêu nước hoa , nồng c.h.ế.t.”

Diệp Ninh lựa chọn bỏ qua.

Chu Giai Bội vốn dĩ còn đang ngủ, động tác của Vương Kim đ.á.n.h thức , đột nhiên nỉ non : “Chị dâu, em ... Ọe!”

còn hết câu thì nôn thốc nôn tháo.

Vương Kim: “...”

Nếu ông trời cho cơ hội lựa chọn nữa, chắc chắn sẽ chút do dự né xa Chu Giai Bội.

Diệp Ninh cũng ngờ rằng phát sinh loại chuyện ngoài ý , cũng may là dù Chu Giai Bội nôn như thế thì Vương Kim cũng quăng cô .

“Vương mập, xin , cô cố ý !”

Lúc quần áo của Vương Kim ướt nhẹp, tỏa mùi vị khó ngửi.

Anh siết chặt nắm tay, ngoài nhưng trong với Diệp Ninh: “Mau mở cửa !”

Diệp Ninh cũng dám chậm trễ.

Chờ hai trong phòng, thấy tình hình trong phòng, mặt Diệp Ninh đen kịt .

Quần áo quăng đầy ghế sofa, bàn cũng bày đủ thứ lộn xộn.

Càng hổ hơn chính là chỉ áo ngoài quăng khắp nơi mà đến cả đồ lót cũng quăng đầy ở bên ngoài.

 

 

 

 

Loading...