Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 690

Cập nhật lúc: 2025-12-17 17:33:09
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Vương Điềm xong lời cuối cùng ngờ còn ấm ức nức nở thành tiếng.

mà cũng chỉ là vài giây mà thôi, đó cô lộ nụ vui sướng.

“Con ngay đại bá thương con nhất mà, con thể yên tâm chờ đợi .

cúp điện thoại.

Vương Điềm vô cùng tự tin về phía Cao Tuấn, vô cùng đắc ý hứa hẹn: “Bác cả của đồng ý , lát nữa mấy ở bên ngoài sẽ rời ngay thôi.”

Cao Tuấn cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Vương Điềm tiếp tục kiêu ngạo : “Hai cái thứ đê tiện dám chơi , đúng là mơ! Đừng để gặp bọn họ, nếu tuyệt đối sẽ bỏ qua cho hai !”

Cao Tuấn trả lời, ủng hộ, thậm chí là chán ghét hành vi của Vương Điềm, nhưng mà chỗ dựa.

Anh thậm chí thể đoán , sự việc , Vương Điềm sẽ càng thêm ngang ngược ở cửa hàng bán xe hơn nữa.

Reng reng reng.

Mới một vài phút , điện thoại bàn trong văn phòng vang lên nữa.

Vương Điềm chỉ thiếu điều hai chữ “đắc ý” lên mặt : “Chắc là bác cả của gọi điện thoại đến, chuyện chắc giải quyết xong .”

Cao Tuấn hề nghi ngờ gì nữa, trực tiếp bảo cô máy.

“Bác cả...”

Không đối phương gì đó, biểu cảm mặt Vương Điềm lập tức cứng .

Giây tiếp theo cô nhanh chóng đưa ông điện thoại cho Cao Tuấn.

“Lãnh đạo tìm .”

chỉ một câu lập tức trái tim của Cao Tuấn nhảy lên đến cổ họng.

“Lãnh đạo, là Cao Tuấn.”

Anh vô cùng cẩn thận chuyện với trong điện thoại.

. Tình hình đúng là như thế, ngày hôm qua cũng mặt... xin đối phương , nhưng mà... Đây đúng là của ... đang dự tính sẽ xử lý thái độ của Vương Điềm... Lãnh đạo, ông giải thích, cũng bảo Vương Điềm xin , nhưng mà cô ...”

Cao Tuấn trả lời gập ghềnh, một câu chỉnh thì ở đầu dây bên ngắt ngang.

Sắc mặt của càng lúc càng khó coi, trán và chóp mũi là mồ hôi lạnh.

Vương Điềm ở một bên, thậm chí dám thở mạnh tiếng nào, gióng lỗ tai lên rõ xem rốt cuộc lãnh đạo đang cái gì?

“Vâng, . Lãnh đạo, ông cứ yên tâm, bảo đảm sẽ sơ suất gì nữa.”

Cuối cùng Cao Tuấn còn vô cùng trịnh trọng bảo đảm, đối phương mới cúp máy.

Vương Điềm cũng ý thức sự việc lẽ cho lắm, nhưng mà cô vẫn cứ kiên quyết cho rằng đây là vấn đề gì quá lớn.

“Quản lý Cao, lãnh đạo phê bình ? Nếu nhờ bác cả của giải thích với lãnh đạo...”

“Không cần.” Cao Tuấn đợi cô hết lời lạnh lùng ngắt lời.

Không Vương Điềm ảo giác , cô cảm thấy Cao Tuấn của hiện tại giống như bình thường cho lắm.

Bình thường cho dù cô phạm lầm lớn gì thì khi Cao Tuấn mắng cô cũng sẽ cố khống chế một chút, nhưng mà hiện tại nghiêm khắc đến mức da đầu cô tê rần.

“Quản lý Cao, thế?”

Ánh mắt của Cao Tuấn khi về phía cô ngoại trừ vẻ lạnh nhạt thì cũng còn tình cảm gì khác.

“Cô đuổi việc.”

Bốn chữ ngắn ngủi giống như một cột sấm sét nổ tung trong đầu Vương Điềm.

Vương Điềm ngơ ngác, vài giây mới cứng ngắc giật giật khóe miệng.

“Ha ha, quản lý Cao, trò đùa của cô vui chút nào.”

Cho dù lãnh đạo phê bình thì cũng nên phát tiết lửa giận lên chứ?

đùa, Vương Điềm, cô đuổi việc .” Cao Tuấn lạnh nhạt lặp nữa.

 

 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-690.html.]

Hơi thở của Vương Điềm trở nên dồn dập, cảm xúc cũng dần dần trở nên kích động.

“Sao thể đuổi việc chứ? Ai cho cái quyền ?! Anh đừng quên, bác cả của là...”

là quản lý của cửa hàng bán xe , quyền lợi quyết định việc ở của mỗi một nhân viên. Cô đủ năng lực nghiệp vụ, tấn công sỉ nhục khách hàng, ảnh hưởng đến danh dự của cửa hàng bán xe thể nào cứu vãn .” Cao Tuấn bày khí thế của quản lý, cung cấp lý do thể nào phản bác .

Ngực Vương Điềm phập phồng kịch liệt, khó thể chấp nhận sự đổi bất thình lình .

“Cao Tuấn! kêu là quản lý là đang nể mặt của , đừng tưởng rằng thể lấy phận của để đè đầu thật! là công nhân chính thức của cửa hàng bán xe, đuổi là đuổi!”

cũng giận, trực tiếp trở mặt với Cao Tuấn.

 

“Hiện tại lập tức gọi điện thoại cho bác cả của ngay, sẽ đuổi việc, hơn nữa đuổi sẽ là !”

Vương Điềm tức giận gầm rú, sốt ruột cầm lấy điện thoại, ấn điện thoại mà mới gọi lúc nãy.

Cao Tuấn cứ yên tại chỗ, hề ý định ngăn cản cô .

“Bác cả, trong cửa hàng bán xe ăn h.i.ế.p con...”

“Vương Điềm, khách hàng mà con sỉ nhục ngày hôm qua là nào?”

Không đợi Vương Điềm mách lẻo xong, bác cả của cô lập tức chất vấn.

Vương Điềm rõ ràng thể cảm nhận giọng điệu của bác cả giống như bình thường, trong lòng chút căng thẳng.

“Chỉ là khách hàng bình thường mà thôi.”

“Sao thể là khách hàng bình thường chứ? Bọn họ tên gì, trông như thế nào?”

Thần kinh trong đầu Vương Điềm căng cứng: “Con, con ...”

Sao cô hỏi thăm tên của bọn nhà quê chứ.

“Lần con gặp rắc rối to , con hả? Hiện tại thái độ bên tòa soạn tỉnh thành cực kỳ kiên quyết, là dùng sự việc để ví dụ điển hình.”

Đầu óc Vương Điềm kêu lên ong ong, mất năng lực tự hỏi.

Mộng Vân Thường

“Tại như thế chứ? Bác cả, bác nhất định giúp con đó!”

“Giúp con? Bác cũng sắp con liên lụy nè! Hiện tại lãnh đạo bên hỏi bác về chuyện con đến cửa hàng bán xe . Bác nhắc nhở con từ , bảo con việc khiêm tốn, nhưng mà con vẫn cứ lời. Chuyện bác thể mặt, con tự mà giải quyết !”

Đối phương lạnh lùng , đó cúp điện thoại.

“Bác cả, bác thể bỏ mặc con ...”

“Tút tút tút...”

“Bác cả!”

Vương Điềm âm thanh từ trong ống truyền , lập tức rơi trong nỗi sợ hãi khó nên lời.

Bình thường bác cả là yêu thương cô nhất, hiện tại vì loại chuyện nhỏ mà bỏ mặc thèm quan tâm đến cô ?

Cao Tuấn đôi mắt đỏ bừng và vẻ mặt bất an của cô , cũng kết quả .

mà hiện tại còn cần sợ cô nữa , tiếp theo đây chuyện cần chính là nhanh chóng công bố tin tức đuổi việc Vương Điềm cho các phóng viên ở bên ngoài , dùng việc để dịu sự tức giận của dân chúng, thu nhỏ tầm ảnh hưởng của việc đối với cửa hàng bán xe.

“Quản lý Cao, rốt cuộc là chuyện gì thế? Anh cho , rốt cuộc là chuyện gì?”

Cuối cùng Vương Điềm cũng đặt lực chú ý lên Cao Tuấn, hoảng loạn túm chặt lấy cánh tay của , cho rõ rốt cuộc vì chuyện biến thành như thế .

Cao Tuấn thấy rõ sự hoảng loạn trong mắt cô , hề thương hại chút nào.

“Cô còn ? Hai mà cô khinh thường ngày hôm qua là mà cô thể đắc tội .”

Mặc dù cũng phận thật sự của đối phương, nhưng mà bọn họ thể tạo nên sóng to gió lớn như thế, chắc chắn thường.

Vương Điềm giống như sét đ.á.n.h trúng, một lúc lâu vẫn hồn .

Người mà cô đắc tội ?!

Rõ ràng bọn họ trông bình thường và ti tiện như thế, mà cô đắc tội chứ?

 

 

 

 

 

Loading...