Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 666

Cập nhật lúc: 2025-12-17 17:31:16
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Diệp Ninh chìm đắm bên trong cơn ác mộng

Trong giấc mơ , cầm d.a.o găm tự đ.â.m đổi từ Mục Văn Hạo thành chính Cố Phong.

Cố Phong ngã ở bên trong vũng máu.

Mà Mục Văn Hạo cầm d.a.o găm đáng sợ...

“Tiểu Ninh?!”

Tiếng kêu gọi ầm ĩ của Cố Phong liên tục vang lên bên tai cô.

Diệp Ninh cố gắng mở to mắt, nhưng vẫn thể gì.

Mãi đến khi tiếng chuông điện thoại chói tai vang lên.

Reng reng reng!

Reng reng reng!

Diệp Ninh bỗng nhiên bừng tỉnh, há to miệng thở hổn hển.

“Tiểu Ninh, em mơ thấy ác mộng, ở ngay bên cạnh em đây.”

Gương mặt lo lắng của Cố Phong rơi trong ánh mắt vẫn còn mất vẻ sợ hãi của cô.

Ngay giây phút nhận , mắt Diệp Ninh đỏ lên.

Là mơ.

Anh việc gì.

Cố Phong ôm cô, giảm bớt nỗi sợ hãi của cô.

Trong lúc ngủ mơ cô cứ liên tục gọi tên của , giống như trải qua chuyện gì đó vô cùng đáng sợ.

Điện thoại bàn trong phòng khách cứ vang lên liên tục.

Cố Phong nghĩ lẽ gọi điện thoại đến chính là Lữ Đình, đành nhanh chóng buông cô .

“Không gì. Anh điện thoại , em ở một ?”

Lý trí của Diệp Ninh về trong đầu óc, cô gật đầu.

Chờ Cố Phong khỏi phòng ngủ, cô sờ trán của .

Trán cô toát đầy mồ hôi.

Khung cảnh trong giấc mơ vẻ vô cùng chân thật, chân thật đến mức khi cô tỉnh vẫn cứ cảm thấy ngạt thở.

Cô tự nhận bản là loại phụ nữ tâm lý yếu ớt, nhưng ngờ rằng lúc thể nào thoát khỏi chuyện .

Nghĩ đến cảnh Cố Phong sốt ruột như thế, rõ ràng cũng chút sợ hãi trạng thái của cô.

Mười mấy giây , Cố Phong điện thoại xong về.

Ánh mắt của khi về phía Diệp Ninh trở nên vô cùng nghiêm túc.

“Sao thế?”

Phản ứng đầu tiên của Diệp Ninh chính là Mục Văn Hạo xảy chuyện gì ?”

“Mục Văn Hạo tỉnh, nhưng chịu gì hết, kiên quyết gặp em.”

Cố Phong cực kỳ để Diệp Ninh gặp mặt Mục Văn Hạo, nhưng mà hiện tại dựa theo quy trình phá án thì bọn họ nhất định qua đó.

Diệp Ninh là chuyện , ngược giống như trút gánh nặng.

“Được , em đây.”

mà...”

“Em vấn đề gì” Diệp Ninh Cố Phong lo lắng điều gì.

mà cô cũng và Lữ Đình khó xử.

Hơn nữa cho dù hiện tại cô thì Mục Văn Hạo vẫn luôn cách buộc cô qua đó.

Bệnh viện.

Lữ Đình ngờ rằng thái độ của Mục Văn Hạo cứng đầu đến thế.

Cho dù bọn họ hỏi cái gì, đều ngậm miệng hề đáp .

Hiện tại còn trực tiếp nhắm chặt mắt, thèm nhúc nhích nữa.

“Các đây .”

Anh gọi điện thoại cho Cố Phong , tính thời gian thì chắc là cũng sắp đến .

Quả nhiên chờ khỏi phòng bệnh một lúc thì Cố Phong và Diệp Ninh đến .

“Anh tỉnh, cảm xúc cũng coi như khá định. phối hợp điều tra với chúng , đòi gặp đồng chí Diệp Ninh thì mới chịu .” Lữ Đình lộ vẻ mặt bất đắc dĩ .

Gương mặt Cố Phong trở nên âm u thấy rõ: “ xem thử.”

“Cố Phong!”

Diệp Ninh và Lữ Đình đồng thanh gọi ại.

“Anh cứ ở bên ngoài , để trong với đồng chí Diệp Ninh.” Lữ Đình tăng thêm âm lượng .

Hiện tại cảm xúc của Mục Văn Hạo định nhưng nghĩa là thấy Cố Phong vẫn cứ định.

Hiện tại kích thích cũng bất cứ lợi ích gì.

Hiển nhiên Diệp Ninh cũng nghĩ như thế.

Cố Phong nhíu chặt mày .

Lữ Đình trịnh trọng cam đoan: “Có ở đây, cứ yên tâm!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-666.html.]

Diệp Ninh nắm tay , cho một ánh mắt “yên tâm”.

Cố Phong cũng rõ tình hình hiện tại.

Anh gì, nhưng cũng ngăn cản.

 

 

 

Lữ Đình cho Diệp Ninh một ánh mắt, hai cùng phòng bệnh.

Trong phòng bệnh yên tĩnh đến mức một tiếng động.

Diệp Ninh thong thả đến gần giường bệnh.

Nếu lúc cô chỉ đề phòng và căm ghét Mục Văn Hạo thì hiện tại cô còn sợ hãi nữa.

Cô bình tĩnh , lạnh như băng : “ đến .”

Mục Văn Hạo vốn dĩ đang nhắm mắt , gần như là lập tức mở bừng mắt .

 

Nhìn thấy Diệp Ninh, gương mặt tái nhợt của lộ một chút thần thái.

còn cho rằng khi tỉnh , đầu tiên thấy sẽ là cô.”

Giọng suy yếu khàn khàn giống như đang lên án việc cô mặt ở nơi .

mà hiện tại cũng lắm . Chắc cô cũng hiểu tình cảm của dành cho cô đúng ?”

Anh thậm chí thèm quan tâm đến việc còn những khác ở đây, chút kiêng dè bày tỏ tình cảm của .

Sắc mặt của Diệp Ninh càng thêm khó coi.

Lữ Đình cố ý ho khan hai tiếng, ngắt ngang vẻ kích động của Mục Văn Hạo.

“Hiện tại đồng chí Diệp Ninh đến, thể trình bày tình huống thương của đúng ?”

Bọn họ cần hỏi rõ ràng xem rốt cuộc Mục Văn Hạo tự hại , đó mới thể kết thúc vụ án .

Mục Văn Hạo vui nhướng mày lên, vô cùng khó chịu vì sự tồn tại của bọn họ.

“Tại mấy còn ở nơi ? chỉ chuyện với Diệp Ninh mà thôi!”

Thái độ của vô cùng kiêu ngạo, thèm để mắt đến mấy bọn họ.

Lữ Đình cũng biểu hiện vẻ tức giận, mà thuận thế : “Chúng chỉ đang theo quy định mà thôi. Anh chúng thì chỉ cần thành thật trả lời vấn đề của .”

Mục Văn Hạo chỉ phối hợp mà thái độ càng thêm ngang ngược hơn.

“Cái gì mà theo quy định chứ? Ở chuyện công? Đây là chuyện riêng giữa và Diệp Ninh, mời mấy lập tức ngoài ngay!”

“Cho nên vết thương của là do tự hại nguyên nhân khác?” Lữ Đình vẫn cứ tiếp tục truy vấn.

Mục Văn Hạo đương nhiên bọn họ hỏi cái gì, mất kiên nhẫn đáp: “Không liên quan gì đến Diệp Ninh, mấy biến ?”

Lữ Đình về phía hai công an ở bên cạnh.

Bọn họ cũng đang chờ đợi những lời của Mục Văn Hạo.

“Vậy còn những khác...”

“Cái gì mà khác, gì còn khác nào? Mấy tên công an mấy rảnh rỗi chuyện gì đúng ?” Gương mặt Mục Văn Hạo vô cùng âm u.

Bởi vì mất m.á.u quá nhiều, thể lực của vốn dĩ cũng còn bao nhiêu, hiện tại đương nhiên tâm trạng ứng phó những liên quan .

Tuy rằng cũng hề rõ là tự hại , nhưng mà hai câu cũng đủ Lữ Đình đưa kết luận .

mà Lữ Đình sẽ thật sự để Diệp Ninh ở nơi một . “Diệp Ninh?” Anh dùng ánh mắt hiệu cho cô ngoài với .

ngờ rằng Diệp Ninh từ chối.

“Sở trưởng Lữ, để chuyện riêng với vài câu.”

Diệp Ninh rõ ràng, nếu hiện tại cô cứ thế mà rời , Mục Văn Hạo chắc chắn sẽ tiếp tục nổi điên nữa.

Mộng Vân Thường

Lữ Đình lộ vẻ mặt khó xử.

Diệp Ninh tiếp tục : “Các đều ở bên ngoài, sẽ chuyện gì .”

Lữ Đình đảo mắt tới lui giữa cô và Mục Văn Hạo vài giây, cuối cùng ngầm đồng ý với quyết định của cô.

Không bao lâu , trong phòng bệnh chỉ còn hai Diệp Ninh và Mục Văn Hạo.

Mục Văn Hạo trông vẻ hiền hòa hơn nhiều, giống như trở thành một khác với lúc nãy.

“Mau đến gần .”

Anh gian nan nâng tay lên, vẫy tay với Diệp Ninh.

Anh cực kỳ khó chịu vì cách giữa hai bọn họ hiện tại.

Quá xa, thấy rõ biểu cảm hiện tại của cô.

Diệp Ninh chần chờ vài giây, thật sự lời bước về phía .

Cuối cùng cô dừng cách cách giường bệnh chừng hai bước chân.

Khóe môi Mục Văn Hạo điên cuồng giơ lên, thấy cô lời như thế, cảm thấy một việc chính xác nhất trong đời.

 

 

 

 

 

Loading...