Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 659

Cập nhật lúc: 2025-12-17 17:31:09
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Từ Minh Vũ cẩn thận để ý đến phản ứng Diệp Ninh.

Tuy rằng cảm thấy Diệp Ninh sẽ để ý đến loại chuyện .

thì công việc bên ngoài của cô sẽ càng ngày càng nhiều, trong đội cũng cần đ.á.n.h đàn dương cầm.

Hơn nữa ngoại trừ Viên Băng là thế vị trí của cô , Lưu Mộc Lan cũng thế cho vị trí của Trịnh Thư Vân.

Quả nhiên Diệp Ninh cũng hề lộ chút vui nào, chủ động chào hỏi với mấy bọn họ.

Hai mắt của Viên Băng giống như dính chặt Diệp Ninh, lộ vẻ sùng bái, yêu thích thấp thỏm.

Mộng Vân Thường

Hiện tại cô thế bổ sung cho Diệp Ninh, nếu Diệp Ninh thích cô , chỉ e là cô thể ở nơi thêm một giây nào nữa.

mà Diệp Ninh cũng quá để ý đến cô .

Giới thiệu xong, Lý Kiến Hoa lập tức nháy mắt hiệu cho Từ Minh Vũ, hai đồng thời về phía Diệp Ninh.

“Diệp Ninh, đoàn trưởng việc tìm cô.”

Diệp Ninh vốn dĩ cũng đang định gặp Lâm Thanh, bọn họ như thế, cô cũng hỏi nhiều.

“Đội trưởng Từ, coi Diệp Ninh thể giải quyết sự kiện ?” Lý Kiến hoa chằm chằm bóng dáng đang rời của Diệp Ninh, mặt mày vô cùng nghiêm túc.

Từ Minh Vũ thì tự tin hơn một chút: “Nếu đến cả cô cũng thì trong đoàn của chúng cũng chỉ thể bỏ qua cơ hội thôi.”

Lý Kiến Hoa phát biểu thêm gì nữa.

Văn phòng đoàn trưởng.

Cốc cốc cốc.

“Mời .”

Diệp Ninh mở cửa .

“Đoàn trưởng, về .”

Lâm Thanh thấy là cô, lập tức từ bàn việc lên.

Gương mặt vốn dĩ nghiêm túc lộ chút ý nhàn nhạt.

Chị nhiệt tình mời Diệp Ninh xuống, quan tâm hỏi thăm sức khỏe của cô.

Diệp Ninh thành thật trả lời.

Lâm Thanh thấy trạng thái của cô tệ, cũng yên tâm hơn.

“Đoàn trưởng, đội trưởng Từ việc tìm đúng ?”

Nói chuyện xong, Diệp Ninh chủ động hỏi.

Vẻ mặt của Lâm Thanh lập tức trở nên nghiêm túc, gật đầu.

“Cô về đúng lúc lắm.”

Nói xong chị dậy về bàn việc, cầm lấy một phần hồ sơ đặt bàn đưa đến mặt Diệp Ninh.

Diệp Ninh cầm lấy, nghiêm túc quan sát.

Một lúc cô ngẩng đầu lên.

“Thu thập ca khúc?”

. Hơn một tháng nữa đến ngày quốc khánh, cấp một ca khúc chủ đề tràn ngập năng lượng tích cực để quảng bá, yêu cầu ghi rõ ở bên .”

Diệp Ninh Lâm Thanh giải thích, vẫn cảm thấy chỗ khó hiểu.

“Bọn họ yêu cầu trong đoàn của chúng sáng tác ?”

Tuy rằng Lâm Thanh vui vì cô đưa thắc mắc , nhưng vẫn thể phủ định : “Ca khúc quan trọng như thế đương nhiên chuyện sẽ giao trách nhiệm cho một đoàn văn công duy nhất. Ngoại trừ chỗ chúng , còn các đoàn văn công khác cũng nhận nhiệm vụ . Ý của lãnh đạo chính là sẽ tuyển chọn ở bên ngoài, chỉ tiến hành bên trong đoàn văn công, chọn lựa ca khúc thích hợp nhất.”

Diệp Ninh đại khái hiểu rõ: “Đoàn trưởng, ý của cô là để thử sáng tác ?”

Nếu thì chị cũng sẽ trịnh trọng chuyện cho cô như thế.

Quả nhiên Lâm Thanh gật đầu: “Thật khi cô về thì đội trưởng Lý và đội trưởng Từ cũng tiến hành sáng tác , nhưng cảm thấy ca khúc vẫn đủ xuất sắc.”

Mà cô là nhà soạn nhạc nổi tiếng nhất trong nước, lúc là của đoàn văn công, đương nhiên để cho cô thử một .

Diệp Ninh ngờ rằng cô mới về đến nơi nhận nhiệm vụ quan trọng như thế.

Lâm Thanh nhận sự do dự của cô, cũng chuyện áp lực lớn.

“Cô cần nghĩ quá nhiều, trạng thái sáng tác bình thường của cô như thế nào thì hiện tại cứ giữ nguyên trạng thái đó là .”

Chị đang an ủi Diệp Ninh, đồng thời cũng cho Diệp Ninh mất quyền từ chối.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-659.html.]

 

 

 

Đương nhiên Diệp Ninh cũng ý định từ chối, mấy ngày nay trong đoàn chăm sóc cô nhiều, cô cũng ơn.

Huống chi công việc đúng là áp lực, nhưng nó cũng là cơ hội và động lực.

“Được .”

Lâm Thanh thấy cô đồng ý dứt khoát như thế, trong lòng cũng thả lỏng .

“Thời gian sáng tác khá gấp gáp, nhất là thể thành trong vòng mười ngày.”

Diệp Ninh : “Không thành vấn đề!” Sau đó mới chào tạm biệt Lâm Thanh.

đến cửa văn phòng , Lâm Thanh đột nhiên nghĩ đến gì đó mà gọi cô .

“Cô thiết với ông chủ của phòng ca múa Hồng Hải lắm hả?”

Câu hỏi của Lâm Thanh rõ ràng Diệp Ninh sửng sốt.

Đã lâu lắm gặp Mục Văn Hạo, thậm chí vứt bỏ đàn ông đầu.

Hiện tại Lâm Thanh nhắc đến, trong lòng cô dâng lên cảm xúc bực bội và chán ghé đối với Mục Văn Hạo.

“Không thiết gì lắm, chuyện gì ?”

Giọng của Diệp Ninh vô cùng nghiêm túc, cô Lâm Thanh chắc chắn sẽ vô duyên vô cớ hỏi như thế.

Lâm Thanh cũng truy cứu xem câu trả lời của cô là thật giả, chỉ tiếp tục hỏi: “Cô sáng tác ca khúc cho Hồng Hải ?”

Tin tức đồn thổi khắp nơi, nhưng Lâm Thanh vẫn cứ cảm thấy chị cần xác minh với cô một .

Diệp Ninh lập tức ý thức gì đó, ánh chằm chú của chị , gật đầu đáp .

Lâm Thanh khá kinh ngạc, từ đầu đến cuối chị vẫn luôn cảm thấy đây chỉ là chiêu trò marketing của Mục Văn Hạo, cố ý lợi dụng danh tiếng của Diệp Ninh để tạo thế.

Chị thậm chí chuẩn sẵn tinh thần truy cứu giúp Diệp Ninh .

mà chị ngờ rằng ca khúc thật sự do Diệp Ninh sáng tác.

“Mấy ngày nay tên Mục Văn Hạo vẫn đang dùng lực nâng đỡ một ca sĩ nữ tên là Phùng Ninh Ninh, ca khúc mắt đầu tiên mà Phùng Ninh Ninh trình diễn chính là bài hát do cô sáng tác, kiếm ít mức độ nổi tiếng.”

Chị cảm thấy lẽ Diệp Ninh đến vấn đề .

Diệp Ninh thật sự , nhưng mà cô cũng quá bất ngờ hành vi của Mục Văn Hạo.

Lam một ăn, Mục Văn Hạo sẽ bắt lấy bất cứ cơ hội mà thể lợi dụng, tối ưu hóa giá trị mà thể lấy .

“Lúc tiếp xúc một ít với Mục Văn Hạo, tặng cho một vài ca khúc do sáng tác.”

Mấy bài hát cũng tiết lộ ngoài, cũng sẽ liên quan đến bất cứ bản quyền và riêng tư gì, cho nên Diệp Ninh cảm thấy đây cũng vấn đề gì lớn.

Lâm Thanh sắc mặt thản nhiên của Diệp Ninh, thầm thở dài trong lòng.

tặng mấy ca khúc, chỉ một ca khúc hiện tại mà thôi.

“Dù thì phòng ca múa Hồng Hải cũng là nơi quá chính quy, còn cái tên Mục Văn Hạo ở, cũng danh tiếng lắm ở bên ngoài. Nếu như cô và từng tiếp xúc với thì thôi , cô cố gắng hạn chế tiếp xúc với hơn. Dựa theo mức độ nổi tiếng hiện tại của cô, bất cứ gió thổi cỏ lay gì cũng đều sẽ phóng đại đến vô hạn.”

Giọng của chị tính là quá trịnh trọng, chỉ thoáng nhắc nhở một chút thôi.

Diệp Ninh là một thông minh như thế, lẽ là thể hiểu ý của chị .

“Sau sẽ để chuyện như thế xảy nữa.” Diệp Ninh hứa hẹn, cô đề phòng Mục Văn Hạo hơn bất cứ nào.

Lâm Thanh khá yên tâm về cô, cuối cùng dặn dò một câu: “Sau nếu vấn đề gì thì thể báo cáo với trong đoàn bất cứ lúc nào.”

Đoàn văn công chính là hậu thuẫn kiên cố nhất của cô.

Quân khu, binh đoàn.

Lúc , Cố Phong cũng đang trong văn phòng của Trịnh Hồng Xương, hồi hộp lo lắng chăm chú mỗi một cử động nhỏ của Trịnh Hồng Xương.

Một phút , Trịnh Hồng Xương thu hồi ánh mắt đang thứ bàn , vỗ tay, phát tiếng vang điếc tay.

“Bậy bạ! Đây rõ ràng là đang bậy mà!”

Cố Phong rõ ràng là ngờ rằng ông sẽ phản ứng như thế, trong lòng cũng trầm xuống.

 

 

 

 

 

Loading...