Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 615

Cập nhật lúc: 2025-12-17 17:29:42
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCu4hua

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bốp!

Ly thủy tinh rơi xuống mặt đất, vỡ tan tành.

Ánh mắt của Lưu Mãn lạnh lùng giống như vụn băng.

Hôm nay là ngày sửa đường thứ bảy , bên ngoài đều đang việc hừng hực khí thế, nhưng cửa nhà lấy một con chó.

Nếu so với cảnh khách đến đầy nhà lúc , thì hiện tại ai đến thăm hỏi cảm thấy vô cùng nhục nhã và dày vò.

“Anh, mau nghĩ cách gì . Hiện tại em thậm chí còn mặt mũi khỏi nhà, trong thôn đều đang nhạo nhà đó!”

Đối mặt với lửa giận của Lưu Mãn, Lưu Mỹ Lệ chỉ khuyên nhủ, ngược còn đổ thêm dầu lửa.

Lưu Mãn đang định tiếp tục nổi giận thì trong sân vang lên tiếng của Mạnh Phàm Chí.

“Trong nhà ai ?”

Lưu Mãn và Lưu Mỹ Lệ liếc , ông sẽ đột nhiên đến đây.

Lưu Mãn nhanh chóng điều chỉnh cảm xúc, lạnh nhạt ngoài.

đang ở nhà.”

Mạnh Phàm Chí thấy , thái độ cũng chẳng khác gì lúc , đợi hỏi thì chủ động rõ mục đích của chính .

“Thôn trưởng bảo bác đến đây trả tiền dùng để sửa chữa đại đội mà con đưa lúc .”

Ông đưa túi trong tay qua.

“Thật bác nên đến đây từ mấy ngày , bận nhiều việc quá nên quên mất. Con đếm thử xem đủ .”

Mặt mày Lưu Mãn xanh mét, đến cả tiền xài cũng trả về, đây vả mặt thì là cái gì nữa?

Cố tình chuyện đòi tiền còn là do chính miệng .

“Trong thôn tiền như thế từ lúc nào ?”

Anh móc.

Mạnh Phàm Chí cũng giận: “Trong thôn tiền chứ, là Diệp Ninh đưa đó.”

Lưu Mãn mới cầm lấy túi, tiền cũng là do Diệp Ninh đưa, ước gì thể xé nát cái túi .

“Xem thôn Đại Liễu Thụ sửa thành họ Diệp !”

Mạnh Phàm Chí cố tình ngó lơ lửa giận của : “Họ gì cũng quan trọng, chỉ cần thể cải thiện điều kiện sống của các bà con trong thôn thì đó chính là ân nhân của cả thôn.”

Đầu óc Lưu Mãn kêu ầm ầm, huyết áp tăng cao.

“Trong thôn còn nhiều chuyện, bác về đây.” Mạnh Phàm Chí cho cơ hội mở miệng, xoay rời .

Lưu Mãn nghiến răng ken két, trán nổi đầy gân xanh.

“Diệp Ninh, từ hôm nay trở , nếu cô c.h.ế.t thì chính là sống!”

“Hắt xì!”

Diệp Ninh hắt một cái thật mạnh.

Cô còn đang suy nghĩ ai lưng thì điện thoại bàn trong nhà vang lên.

Reng reng reng!

Tiếng chuông điện thoại trong trẻo Diệp Quốc Sinh, Triệu Thu Phân đều lập tức ngẩn .

Mãi đến khi Diệp Đống hấp tấp chạy đến điện thoại, hai vợ chồng mới phản ứng .

Thật cũng thể trách bọn họ , từ khi lắp đặt điện thoại đến bây giờ, gần như là Diệp Ninh gọi điện thoại ngoài, đây là đầu tiên gọi điện thoại đến.

Đương nhiên mặc kệ gọi điện thoại đến là ai thì chắc chắn cũng đều là tìm Diệp Ninh.

Diệp Ninh chút hoang mang khỏi phòng .

Bên , Diệp Đống cầm ống điện thoại lên đặt bên lỗ tai, bắt chước theo các mấy thành phố điện thoại, nghiêm túc : “Alo, đây là nhà họ Diệp, xin hỏi tìm ai?”

“Tiểu Đống, là , Cố Phong đây.” Giọng của Cố Phong truyền đến.

Giây tiếp theo, Diệp Đống kích động nhảy cẫng lên: “Anh rể, cuối cùng cũng chịu gọi điện thoại về !”

Cậu rống như thế, trong phòng và ngoài phòng đều thể rõ ràng.

Diệp Ninh vốn dĩ còn bình tĩnh, gọi điện thoại đến là Cố Phong, lập tức dùng tốc độ nhanh nhất đến bên cạnh Diệp Đống.

Diệp Đống gân cổ lên : “Anh rể, em nhớ c.h.ế.t ! Mỗi ngày chị của em cũng đều nhớ đó! Hiện tại khỏe ?”

Diệp Ninh vốn dĩ nghĩ chờ Diệp Đống xong cầm ống .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-615.html.]

ngờ Diệp Đống chờ Cố Phong ở đầu dây bên trả lời, hưng phấn tự tiếp: “Anh rể, , khi em với chị em về nhà thì xảy nhiều chuyện lắm. Để em kể cho ...”

 

 

 

Mặt Diệp Ninh đen , giơ tay đ.á.n.h ngay.

Diệp Đống đang hưng phấn, ngờ rằng sẽ lọt “độc thủ” của Diệp Ninh. Chờ đến khi đầu , Diệp Ninh tức giận trừng mắt .

“Em kể hết chị cái gì với rể của em nữa đây hả?”

Diệp Ninh cố ý xụ mặt, nhưng mà đáy mắt đuôi mày đều thể giấu sự vui vẻ.

Lúc Diệp Đống mới phản ứng , hắc hắc : “Thì cũng tại em nhớ rể đó.”

Diệp Ninh cầm lấy ống , đang định chuyện, Diệp Đống nhích sát gần cô.

“Đi ngoài.”

Diệp Đống tiếp tục quấy rối: “Chị, giữa chị và rể còn chuyện gì là em thể nữa chứ?”

Diệp Ninh nhận ý đồ xa của , tăng thêm âm lượng: “Đừng để chị lặp thứ hai.”

Diệp Đống dám quậy nữa, kẹp chặt đuôi dùng tốc độ nhanh nhất chạy khỏi phòng.

Thế giới hình như cũng yên tĩnh .

Trước khi mở miệng chuyện, nhịp tim của Diệp Ninh cũng đập nhanh hơn một chút: “Là em đây.”

Cố Phong ở đầu dây bên cũng cuộc đấu võ mồm của hai chị em, mặt hiện lên chút ý .

Hiện tại cuối cùng cũng thể chuyện với cô, ánh mắt của cũng trở nên vô cùng dịu dàng.

“Tiểu Đống hả?”

Mộng Vân Thường

Diệp Ninh : “Bị em mắng chạy . Anh kết thúc nhiệm vụ ?”

“Vẫn . Hiện tại điều kiện, thời gian gọi điện thoại ngoài.

Lúc khi bọn họ ở kinh thành cũng hẹn , Diệp Ninh về thăm , lắp đặt điện thoại trong nhà, đó báo điện thoại cho phòng thường trực của doanh ba.

Cho nên khi Cố Phong gọi điện thoại đến thì liên hệ với phòng thường trực .

“Sức khỏe của em như thế nào?”

“Sức khỏe của thế nào?”

Hai trăm miệng một lời hỏi những lời .

Diệp Ninh thành tiếng: “Em ở nhà ăn ngon uống , còn chăm sóc, mười ngón tay dính một giọt nước, cơ thể đương nhiên sẽ khôi phục nhanh.”

Cố Phong cũng nhẹ nhàng : “Tuy rằng nhiệm vụ khá gấp gáp, nhưng cơ bản đều chỉ phụ trách công việc chỉ huy. Tuy rằng đôi lúc thể ăn cơm đúng giờ, nhưng mà mỗi ngày đều uống t.h.u.ố.c đều đặn, tạm thời cũng coi như tạm .”

Diệp Ninh như thế, trong lòng cuối cùng mới bớt lo hơn.

“Lúc nãy Diệp Đống bên em xảy nhiều chuyện lắm hả?” Cố Phong quan tâm đến tất cả tình hình xuất hiện bên cạnh cô.

Diệp Ninh cung lãng phí thời gian trò chuyện quý giá cho loại chuyện : “Chuyện quan trọng, chờ gặp mặt em từ từ kể cho . Anh nhớ em ?”

Đương nhiên chuyện gì quan trọng hơn việc nỗi nhớ.

Cô vốn còn tưởng rằng Cố Phong sẽ chút do dự trả lời, nhưng mà ngờ rằng cô xong, đầu dây bên chìm trong yên lặng.

Một giây.

Hai giây.

Năm giây.

Ngay lúc Diệp Ninh nghĩ là mất kết nối , tiếng ho khan của Cố Phong vang lên.

“Em ở trong nhà an ? Có fans mê ca nhạc quấy rầy ?”

Anh đột nhiên đổi đề tài, tâm trạng của Diệp Ninh lập tức đọng .

Anh câu hỏi lúc nãy của cô, là cố ý trả lời?

“Trong nhà chuyện đều cả, tạm thời trong thôn còn ai phận của em, em cũng hiếm khi ngoài, thể yên tâm. Cho nên mấy ngày nay nhớ em ?”

Để nghiệm chứng suy đoán của , cô lặp nữa.

 

 

 

 

Loading...