Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 612
Cập nhật lúc: 2025-12-17 17:28:48
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trước cửa đại đội biển tấp nập, gần như tất cả trong thôn đều mặt đông đủ.
Không chỉ Diệp Ninh mặt ở đây mà Diệp Quốc Sinh, Diệp Đống cũng tiếng chạy đến.
Ba vây ở trung tâm, giống như chúng tinh phủng nguyệt.
Thôn trưởng và các cán bộ khác trong thôn đều vui vẻ phấn chấn trò chuyện với các bà con trong thôn.
Xung quanh là tiếng cảm ơn và lời khen tặng.
Diệp Quốc Sinh chỉ cảm thấy mặt đều sáng ngời hơn nhiều.
Diệp Đống càng là đến híp mắt , gương mặt bởi vì thương nên trông vẻ vô cùng buồn mang theo vẻ kiêu ngạo khó thể diễn tả thành lời.
Cảm giác trong thôn ủng hộ thật sự là quá , chẳng trách bình thường Lưu Mãn khoe khoang như thế.
Người bình tĩnh nhất ngược chính là Diệp Ninh.
Nhìn những gương mặt quen thuộc kích động, tuy rằng cô cũng vui, nhưng cũng cảm thấy quá khoe khoang.
Cô chuyện cô quyên tiền để sửa đường sẽ giấu , nhưng cô cũng tuyên dương đến mức .
Cô thậm chí còn một loại trực giác, nếu cứ tiếp tục như thế chuyện cô ngoài ca hát chắc là sẽ giấu bao lâu nữa.
Đến lúc đó một khi phát hiện, chỉ sợ cũng thể tiếp tục ở trong thôn dưỡng bệnh nữa.
“ mà, chờ con bé Diệp Ninh lớn lên nó chắc chắn sẽ tài, quả nhiên lời là đúng mà!”
“Hiện tại Diệp Ninh chỉ trở nên xinh mà còn bụng, kiếm tiền còn suy nghĩ đến bà con chòm xóm chúng nữa!”
“Quốc Sinh, ông thật sự sinh một cô con gái tài giỏi đó nha!”
...
Cho dù là lúc mối quan hệ với nhà họ Diệp, là quan hệ bình thường thì hiện tại đều tươi rói khen ngợi.
Diệp Ninh mấy câu ca ngợi , bọn họ rõ ràng là tìm lý do gì để khen, đều khen bừa.
Lúc Diệp Đống mới là đắc ý nhất: “Chị của con giỏi lắm đó! Con với , lúc còn tin, hiện tại tin ?”
“Tin! Tin! Tin hết !”
Mọi gần như đều trăm miệng một lời .
Mộng Vân Thường
Lý Thải Nguyệt cũng xen lẫn trong đám đông, hối hận vì bản kiến thức quá hạn hẹp.
Một vạn đồng tiền, Diệp Ninh mở miệng là đưa ngay. Vậy chuyện Diệp Đống cô mua tứ hợp viện ở kinh thành, đây chắc chắn cũng là sự thật.
Nếu như là như thế , chẳng hiện tại Diệp Ninh còn kiếm nhiều tiền hơn Lưu Mãn ?
Nghĩ đến chuyện bà bỏ lỡ mất cơ hội để lấy lòng nhà họ Diệp, thật sự ước gì thể tát cho hai bạt tai.
Bà đảo mắt về phía cả gia đình của Lý Cẩu T.ử ở cách đó xa.
Bà đột nhiên hiểu , của Lý cẩu T.ử chắc chắn cái gì , cho nên mới luôn giữ thái độ thiện với nhà họ Diệp như thế.
Diệp Ninh mặt trời giữa ban trưa, với thôn trưởng: “Bác ơi, cũng muộn , bác bảo giải tán .”
Cô nhận lời cảm ơn của , hiện tại chỉ về nhà nghỉ ngơi thôi.
Thôn trưởng gật đầu, náo nhiệt xong thì cũng nên bình tĩnh .
mà hiện tại bà con chòm xóm đều kích động hừng hực khí thế, chỉ e là cho dù ông lên tiếng thì bọn họ cũng chắc là sẽ theo.
“Con với cha con về .”
Chỉ cần bọn họ , bà con chòm xóm cũng sẽ tự động giải tán.
“Dạ .” Diệp Ninh đồng ý.
mà đợi cô kịp gì, Lưu Mãn và Lưu Mỹ Lệ hùng hổ xuất hiện.
Hai em bọn họ từ xa trong thôn ca ngợi Diệp Ninh, Lưu Mãn giận méo mũi.
Trước sửa đường nhưng cũng thấy bộ trong thôn đều chạy như thế .
“Lưu Mãn đến !”
Không ai hô to, đám đông ồn ào lập tức lặng ngắt như tờ.
Mọi rối rít tránh một con đường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-612.html.]
Chẳng qua xưa bằng nay, hiện tại ánh mắt của khi về phía hai em bọn họ chỉ tràn ngập khinh thường và nhạo.
Lưu Mãn bước vội đến, ở giữa đám đông.
Anh đảo mắt lập tức thẳng về phía Diệp Ninh, ước gì thể dùng ánh mắt đ.â.m Diệp Ninh vài trăm lỗ.
Không đợi mở miệng gì, thôn trưởng và mấy Mạnh Phạm Chí lộ thái độ vô cùng rõ ràng bên cạnh hai Diệp Ninh và Diệp Quốc Sinh.
Lưu Mãn chỉ cảm thấy m.á.u nóng dâng trào, đầu kêu lên ầm ầm.
“Thôn trưởng, Diệp Ninh sẽ sửa đường cho thôn chúng hả?”
Anh gằn giọng rặn những lời .
Thôn trưởng chút do dự trả lời một cách khẳng định: “ .”
Lưu Mãn c.ắ.n chặt khớp hàm: “ là sẽ sửa đường cho thôn chúng , hiện tại trong thôn như thế, là cho lắm ?”
Tất cả những lời của đều giống như chuyện gì buồn lắm.
Diệp Đống chút kiêng nể gì mà bật thành tiếng.
Thậm chí cần khác mở miệng, trực tiếp châm chọc Lưu Mãn: “Nếu thật sự sửa đường thì đưa tiền từ lâu . Hiện tại thấy chị của đưa tiền, còn mặt mũi đây chuyện nữa hả? Với hai còn bỏ đồng nào mà em hai mưa gió trong thôn . Nếu thật sự đưa tiền, chẳng là sẽ leo lên đầu các bà con chòm xóm ?”
Lời chẳng khác nào tiếng lòng của , hơn nữa cũng chỉ Diệp Đống mới dám trắng trợn táo bạo vạch trần như thế.
Lưu Mãn lộ vẻ mặt dữ tợn: “Cậu câm miệng cho !”
“ cứ ngậm miệng đó, thể gì nào? Bị trúng chỗ đau, cảm thấy mất mặt đúng ?” Diệp Đống vô cùng khí thế kêu gào, hôm nay cuối cùng cũng thể phát tiết cục tức dồn nén đáy lòng !
Diệp Quốc Sinh và Diệp Ninh cũng ngăn cản, dù thì mối thù của nhà bọn họ với nhà họ Lưu thể giải trừ, cần nhịn nữa.
Lưu Mãn tức giận đến run rẩy, nhưng cũng rõ ràng tình huống hiện tại, cho dù đ.á.n.h với Diệp Đống tiếp thì cũng cơ hội để đánh.
Lưu Mỹ Lệ thấy trai sỉ nhục, tức hộc m.á.u nhảy .
“Diệp Đống, đừng mà đắc ý! Nhà của thể sửa đường cho thôn thì nhà chúng cũng thể ! Hơn nữa của còn thể đào giếng cho trong thôn!”
Những lời ngược nhắc nhở Lưu Mãn, lập tức ý thức nên giằng co với Diệp Đống, mà là nên kéo trong thôn về phe của mới .
Anh cố gắng đè lửa giận xuống, ngược về phía thôn trưởng và những khác trong thôn.
“Thôn trưởng, nếu hứa thì cũng nên để . Hiện tại ông lập tức cùng lấy tiền, chỉ đưa tiền sửa đường cho ông mà lúc sẽ đào ba cái giếng cho thôn, cũng một lượt luôn!”
Hiện tại cảm thấy tiền bạc quan trọng bằng mặt mũi.
Sắc mặt của thôn trưởng vô cùng lạnh nhạt, như thế thì lúc còn cần gì như thế chứ?
mà cho dù Lưu Mãn thật sự đồng ý bỏ tiền thì ông cũng .
Bởi vì ông rõ nếu so sánh với Diệp Ninh thì Lưu Mãn vẫn sẽ cứ chứng nào tật nấy mà thôi.
Dù thì giang sơn dễ đổi bản tính khó dời.
“Bác nhận lấy tấm lòng của con, nhưng mà Diệp Ninh đưa tiền sửa đường cho bác .”
Sắc mặt của hai em Lưu Mãn và Lưu Mỹ Lệ khó coi còn hơn là bắt ăn phân.
Câu trả lời của thôn trưởng chẳng khác nào ông về phe của Diệp Ninh.
“Việc liên quan đến ích lợi của tất cả trong thôn, thể để một thôn trưởng quyết định , cũng hỏi ý kiến của bà con chòm xóm nữa chứ!” Lưu Mãn cam lòng, hấp hối giãy dụa cuối.
Anh cũng tin tiền cũng xài !
Thôn trưởng và các cán bộ khác trong thôn đều sang , vẻ mặt gần như chẳng chút khác biệt nào.
“Lưu Mãn, là thôi , chừa chút mặt mũi cho hơn ?” Mạnh Phạm Chí hạ thấp giọng, vô cùng thấm thía mà khuyên nhủ.
Hiện tại nhà họ Diệp lòng của tất cả trong thôn, vẽ vời thêm chuyện gì đó nữa thì cũng chỉ là tự rước lấy nhục mà thôi.