Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 609

Cập nhật lúc: 2025-12-17 17:28:44
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCu4hua

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Diệp Ninh “võ trang đầy đủ” từ trong ngân hàng , thôn trưởng và Mạnh Phàm Chí đang chờ ở bên ngoài lập tức bước lên đón.

Hai hồi hộp đến mức dám một lời, vô cùng trông mong mà cô.

Diệp Ninh trực tiếp đưa túi tiền đến mặt thôn trưởng.

Tim thôn trưởng run lên, khoảnh khắc cầm lấy túi tiền, ông chỉ cảm thấy tay chùng xuống.

Mạnh Phàm Chí cũng duỗi dài cổ tới lui, khi hai thấy xấp tiền mặt cực dày ở bên trong, con ngươi bắt đầu kịch liệt co rút .

Thật sự quá chút nào, cả đời bọn họ cũng từng gặp qua nhiều tiền như thế trong một .

Thôn trưởng thậm chí dám thêm cái nào, nhanh chóng nhét trong n.g.ự.c bảo vệ, sợ kẻ theo dõi.

Ánh mắt của hai khi về phía Diệp Ninh đổi.

Trước bọn họ chỉ xem Diệp Ninh giống như phận con cháu trong nhà, nhưng mà hiện tại, Diệp Ninh rõ ràng là ân nhân của thôn bọn họ.

Hơn nữa hai còn vô cùng khiếp sợ.

Không ngờ rằng Diệp Ninh thật sự giao tiền lớn như thế cho bọn họ một cách dễ dàng đến .

Nếu so với Lưu Mãn luôn hẹn tới hẹn lui, rõ ràng là cô mới là thật lòng giúp đỡ cho các dân trong thôn.

“Diệp Ninh, cảm ơn con! Bác mặt bộ bà con chòm xóm trong thôn cảm ơn con!”

Thôn trưởng run giọng, khoé mắt còn chút ướt át.

Diệp Ninh ngược cảm thấy chút mất tự nhiên: “Bác , con cũng là của thôn Đại Liễu Thụ chúng , thể đóng góp gì đó cho thôn cũng là vinh hạnh của con.”

Thôn trưởng và Mạnh Phàm Chí đầu sang , cho dù bao nhiêu lời nữa thì cũng thể nào bày tỏ tấm lòng ơn của bọn họ đối với cô.

Diệp Ninh theo bản năng về phía xung quanh.

Tuy rằng hiện tại cô đội nón và khẩu trang , nhưng cũng khó thể bảo đảm sẽ nhận cô.

“Bác, chúng nhanh chóng về thôn .”

Khó khăn lắm mới thể ở bình yên ở trong thôn, cô cũng bại lộ tung tích của .

Thôn trưởng và Mạnh Phàm Chí đương nhiên cô đang lo lắng cái gì, chỉ cảm thấy bọn họ cầm nhiều tiền như thế, đương nhiên là nhanh chóng về .

Diệp Ninh, thôn trưởng leo lên máy kéo, Mạnh Phàm Chí phụ trách lái máy kéo.

Tạch tạch!

Tốc độ của máy kéo quá chậm, nhưng mà âm thanh khi chạy ồn ào.

mà cũng chính cái tiếng tạch tạch cảm thấy cực kỳ yên tâm.

Thôn trưởng thỉnh thoảng liếc Diệp Ninh, hình như là còn cái gì nữa.

“Bác, chuyện gì thì bác cứ thẳng .” Diệp Ninh chủ động mở miệng.

Hiện tại chỉ ba bọn họ, đương nhiên là chuyện gì thể cả.

Thôn trưởng mặt cô hỏi: “Con gái, con bịt mặt kín mít thế?”

Lúc sáng khi bọn họ thôn, cô lập tức mở túi lấy mấy thứ , giống như là sợ khác nhận .

Bọn họ thắc mắc suốt từ nãy đến giờ, hiện tại mới tâm trạng hỏi thăm.

Diệp Ninh chột : “Con dị ứng với thứ gì đó trong khí, bác sĩ con ngoài thì đề phòng một chút.”

“Dị ứng với khí?” Thôn trưởng lặp , chỉ cảm thấy quá hoang đường.

Ông bao giờ qua sẽ dị ứng với khí đó?

Diệp Ninh dở dở : “Không dị ứng với khí, là một vài thứ hỗn loạn trong khí.”

Thôn trưởng vẫn cứ ngơ ngác, tuy rằng ông hiểu, nhưng cũng chỉ thể tôn trọng.

mà lúc con cũng cái bệnh mà.”

Diệp Ninh gượng vài tiếng.

Thôn trưởng tiếp tục : “Lần con lấy một lúc nhiều tiền như thế cho thôn chúng , ảnh hưởng gì đến cuộc sống của con ? Con thương lượng với Cố Phong ?”

Ông cũng hỏi xem vì Diệp Ninh nhiều tiền như thế, bởi vì dựa theo phận của Cố Phong và Diệp Ninh, tiền chắc chắn sẽ lai lịch chính đáng.

Ông chỉ quan tâm một chuyện chính là Cố Phong chuyện ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-609.html.]

 

 

 

Diệp Ninh nhanh chóng xóa sạch băn khoăn giúp ông .

“Cố Phong cũng đồng ý.”

Nhắc đến Cố Phong, giọng của cô cũng khác hẳn với bình thường.

Thôn trưởng như thế, cũng yên tâm.

Lúc Mạnh Phạm Chí đang lái xe ở đằng cũng đầu , hỏi Diệp Ninh một câu.

“Diệp Ninh, bác cũng khá tò mò, nếu con thực lực , cũng đồng ý sửa đường giúp thôn chúng , lúc con việc luôn ?”

Không chỉ một ông khó hiểu chuyện , ngày hôm qua của Lý Cẩu T.ử cũng suy nghĩ y hệt như thế.

Đến cả thôn trưởng cùng dùng ánh mắt tìm tòi nghiên cứu quan sát phản ứng của Diệp Ninh.

, nếu như cô chịu sớm thì cũng sẽ chuyện Lưu Mãn đến đại đội la lối om sòm .

Ánh mắt Diệp Ninh trở nên tràn ngập thâm ý, im lặng một lúc mới : “Con sẵn lòng giúp đỡ trong thôn, nhưng cũng xem thái độ của trong thôn đối với nhà họ Diệp của con nữa.”

Đối với cô mà , sửa đường cũng chuyện khó khăn gì.

cô chỉ bỏ tiền cho xứng đáng thôi.

tỏ thái độ ngay lúc Lưu Mãn uy h.i.ế.p thôn, đuổi nhà bọn họ khỏi nhà, mục đích chính là vì xem thử thái độ của trong thôn như thế nào.

Nếu bọn họ thật sự lời Lưu Mãn, cả thôn hùa ăn h.i.ế.p nhà bọn họ, bà con chòm xóm cần cũng thế.

xong, thôn trưởng và Mạnh Phạm Chí đều đồng loạt ngẩn , hai đều lộ vẻ mặt phức tạp.

Bọn họ đương nhiên hiểu Diệp Ninh ám chỉ cái gì, thậm chí còn chút may mắn.

Trong nháy mắt , ấn tượng của Diệp Ninh trong lòng hai bọn họ đổi mới.

Đáy mắt của thôn trưởng thậm chí còn lộ một chút kiêng dè.

Cô gái còn khôn khéo và lý trí hơn trong tưởng tượng của bọn họ nhiều.

Tuy rằng Diệp Ninh thấy Mạnh Phạm Chí đang lái xe phản ứng gì, nhưng mà gương mặt căng chặt của thôn trưởng hiện tại cô thể thấy rõ.

“Bác, hai bác cũng đừng căng thẳng như thế. Dù thì tiền cũng là do con cực cực khổ khổ, dành dụm từng ly từng tí. Con sẽ yêu cầu thôn gì cho con, đương nhiên con cũng xem thử tấm lòng mà con đưa xứng đáng chứ.”

Cô cố ý dùng giọng điệu nhỏ nhẹ, xóa sạch nỗi khiếp sợ trong lòng hai thôn trưởng và Mạnh Phạm Chí.

Thôn trưởng thở dài thườn thượt, khỏi cảm thán: “Trước bác thật sự xem thường con quá , con đúng là trưởng thành!”

“Con cũng thể cứ chạy khắp thôn kiếm chuyện giống như mãi , đúng ?” Diệp Ninh nửa đùa nửa nghiêm túc trêu chọc.

Gương mặt của thôn trưởng dần dần thả lỏng : “Cái thì thôi , cứ như bây giờ là ! Cha con đúng là nuôi một cô con gái , thể an tâm hưởng phúc .”

“Cảm ơn lời khen của bác.”

Diệp Ninh cảm thấy khi trải qua sự kiện , cô và thôn trưởng cũng thiết hơn nhiều.

“Nếu con đến mức , bác cũng hỏi nhiều thêm một câu. Nếu như ngày hôm qua kết quả bỏ phiếu là Lưu Mãn thắng, con cũng sẽ ngoan ngoãn rời đúng ?” Tuy rằng thôn trưởng đang hỏi cô, nhưng mà giọng điệu khi đến câu cuối cùng cũng trở nên vô cùng khẳng định.

Dựa theo tính cách hiện tại của cô, thể nhẫn nhục chịu đựng, tùy ý cho khác điều khiển chữ.

Mộng Vân Thường

Tuy rằng thực lực kinh tế của cô cũng đủ để nhà của cô thể đến nơi càng hơn để sinh sống.

Quả nhiên Diệp Ninh gật đầu, cô đưa cha , em trai và em dâu đến kinh thành hưởng phúc là một chuyện.

Lưu Mãn ăn h.i.ế.p buộc đuổi thì là một chuyện khác.

Mà hành vi uy hiếp, cưỡng ép bọn họ rời khỏi thôn của Lưu Mãn cũng đủ để cô đến các bộ phận cấp cử báo và báo công an để xử lý.

Thôn trưởng cũng thầm thổn thức trong lòng, xem Lưu Mãn dám đối đầu với Diệp Ninh, chắc chắn sẽ thua thảm.

 

 

 

 

 

Loading...