Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 608
Cập nhật lúc: 2025-12-17 17:28:43
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCu4hua
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
là Diệp Ninh về cô xài tiền như nước.
Tất cả thứ trong nhà, từ trong ngoài đều đổi mới hết.
cho dù là thế thì nếu so giữa chuyện cải thiện điều kiện sống ở gia đình với chuyện sửa đường cho cả thôn, rõ ràng hai chuyện là cùng một cấp bậc.
Điều đầu tiên Diệp Quốc Sinh nghĩ đến chính là Diệp Ninh giữ mặt mũi cho nên mới đưa lời hứa hẹn thực tế .
“Hiện tại cha lập tức tìm thôn trưởng cho rõ ràng.”
Tranh thủ lúc còn kịp, tuy rằng mất mặt, nhưng cũng hơn việc ép bản chuyện mà cách nào .
Diệp Ninh ngờ cha sẽ phản ứng như thế, xem cô nhất định cho bọn họ hiểu đại khái về khả năng kinh tế của cô mới .
“Cha, con vấn đề gì hết...”
“Có thôn trưởng ép buộc con như thế ?” Diệp Quốc Sinh thể khống chế mà bắt đầu suy nghĩ theo chiều hướng , lẽ đây mới là nguyên nhân bọn họ thèm để ý đến Lưu Mãn nữa?
Lần Diệp Ninh thật sự là dở dở : “Không ai ép buộc gì con hết, con tự nguyện như thế. Con tiền.”
Diệp Quốc Sinh thấy cô còn ý thức tính nghiêm trọng của vấn đề, vẫn cứ như thế, càng tức hộc m.á.u hơn.
“Mớ tiền của con chỉ sợ nửa cái đường cũng sửa nỗi!”
“Cha, cha đ.á.n.h giá thấp con quá đó.” Diệp Ninh giải thích cho rõ ràng, nhưng mà Diệp Quốc Sinh đang kích động cũng ý định cho cô cơ hội .
“Không cha đ.á.n.h giá thấp con, là con đ.á.n.h giá cao bản quá thì . Con sửa đường hết bao nhiêu tiền ?”
Diệp Ninh bình tĩnh trả lời: “Chắc một vạn, thôn trưởng một vạn là đủ .”
Diệp Quốc Sinh là một vạn, mí mắt giật tăng tăng.
Đối với ông mà , đây là một con khổng lồ.
“Cha sống cả đời cũng gặp nhiều tiền như thế, mà con … …”
Nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Diệp Ninh, cuối cùng Diệp Quốc Sinh cũng ý thức vẻ khác thường, tiếng cũng dần dần nhỏ .
“Con sửa đường cần tốn một vạn ?”
Diệp Ninh gật đầu.
“Con , mà còn đồng ý?” Diệp Quốc Sinh trừng to mắt, ông cũng đồ ngu, rõ hiện tại Diệp Ninh khôn khéo và trưởng thành đến mức nào.
Cô rõ sửa đường sẽ tốn một vạn mà vẫn còn đồng ý với thôn trưởng. Đến lúc đó nếu , chẳng là tự vả mặt ?
Con gái ông chắc chắn sẽ ngu ngốc như thế!
Quả nhiên Diệp Ninh tiếp tục gật đầu.
Triệu Thu Phân thấy chồng đột nhiên gì nữa, bắt đầu sốt ruột lên, nhưng mà Diệp Đống cản .
“Cha, , cha quên mất phận hiện tại của chị con ?”
Lời nhắc nhở mang theo vẻ khoe khoang nên lời.
Cậu là rõ thực lực của Diệp Ninh nhất, cho nên hề lo lắng chuyện Diệp Ninh lấy tiền .
Hơn nữa lúc nãy khi quyết định của Diệp Ninh, suýt chút nữa vui vẻ thành tiếng.
Nửa năm qua, bởi vì Lưu Mãn hứa là sẽ sửa đường cho thôn, trực tiếp trở thành “quý nhân” cho nên mới thể mưa gió như thế.
Hiện tại con đường sẽ do nhà họ Diệp bỏ tiền sửa, chẳng thể ngang ở trong thôn !
Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân bỗng nhiên ngây ngẩn cả .
Lúc bọn họ mới nhớ hiện tại Diệp Ninh chỉ ở đoàn văn công , mà còn ngoài ca hát nữa.
mà ca hát thể kiếm nhiều tiền như thế ?!
Bởi vì quá khiếp sợ, hai vợ chồng đều một câu, ánh mắt run rẩy về phía Diệp Ninh.
Diệp Ninh đưa câu trả lời khẳng định: “Cha , con , cha thể theo con hưởng phúc .”
Hai vợ chồng già nên hình dung tâm trạng hiện tại của như thế nào nữa.
Hưng phấn, khiếp sợ, còn thêm kiêu ngạo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-608.html.]
Tuy rằng bọn họ con gái giỏi, nhưng ngờ rằng giỏi đến mức .
Diệp Quốc Sinh mất mấy chục giây mới phản ứng , vô cùng cẩn thận xác nhận với Diệp Ninh: “Con gái, thật sự vấn đề gì ?”
Thái độ của Diệp Ninh vô cùng kiên định: “Thật sự thành vấn đề.”
“Tốt! Tốt! Tốt! Con gái , con thật sự nhà họ Diệp chúng nở mày nở mặt ! Ha ha ha!”
Cảm xúc của Diệp Quốc Sinh trở nên kích động, quơ chân múa tay, chẳng qua là vì ông quá vui vẻ.
Triệu Thu Phân nhịn lau nước mắt khoé mắt , bà cũng vui vẻ.
Sống trong thôn nửa đời, thứ bọn họ tranh nhất vẫn cứ là mặt mũi.
Diệp Ninh thấy cha vui mừng tự hào như thế, cảm thấy cô xài một vạn đồng đáng.
Người hiếu thật sự chia hai loại, nuôi dưỡng cơ thể của cha và nuôi dưỡng tâm trí.
Mà cô chỉ cho cha một cuộc sống sung sướng thoải mái, mà còn cha tự hào vì cô.
Ngày hôm .
Bảy giờ sáng, thôn trưởng, Mạnh Phàm Chí và các cán bộ khác trong thôn mặt tại đại đội .
Tối hôm qua bọn họ gần như đều mất ngủ, vô cùng chờ đợi mặt trời ngày hôm nay nhanh chóng mọc lên.
“Thôn trưởng, chúng cần trực tiếp đến nhà họ Diệp tìm Diệp Ninh luôn ?”
“Hiện tại còn sớm lắm, chờ thêm chút nữa .”
Ngày hôm qua Diệp Ninh tám giờ sẽ đến, bọn họ giục cũng lắm.
Mọi đều lộ rõ vẻ căng thẳng và lo lắng, sợ hôm nay Diệp Ninh sẽ đột nhiên đổi ý kiến.
Dù thì lúc Lưu Mãn cũng từng chuyện như thế .
Anh cũng từng hứa ngày mai sẽ đưa tiền cho thôn, kết quả mượn cớ việc riêng để từ chối khéo.
Mộng Vân Thường
Hơn nữa chuyện cũng mới phát sinh một hai .
Cuối cùng kéo tới kéo lui, kéo dài suốt nửa năm cũng thể bắt tay .
Mặt ngoài thôn trưởng vẻ như bình tĩnh, nhưng trong lòng sốt ruột hơn bất kỳ ai.
mà ngày hôm qua khi Diệp Ninh từ đại đội về nhà, cô chắc chắn chuyện với Diệp Quốc Sinh . Nếu hôm qua Diệp Quốc Sinh đến tìm ông , nghĩa là hi vọng.
Đến bảy giờ năm mươi phút, Mạnh Phàm Chí thật sự thể bình tĩnh nổi nữa.
“Thôn trưởng, là để qua đó xem thử .”
Không đợi ông xong, bóng dáng của Diệp Ninh xuất hiện trong tầm mắt của mấy bọn họ.
Nhìn thấy cô thật sự đến nơi , mặt mấy bọn họ đều lộ vẻ hưng phấn.
Khoé miệng thôn trưởng điên cuồng cong lên, bao giờ ông vui vẻ như bây giờ.
Không đợi Diệp Ninh đến gần, ông sốt ruột hấp tấp chạy đến đón.
Diệp Ninh ngờ rằng chỉ thôn trưởng và Mạnh Phàm Chí mặt mà đến cả những cán bộ khác trong thôn cũng đến đông đủ, hơn nữa những ánh mắt khi về phía cô giống như đang ăn tươi nuốt sống cô .
“Con đến muộn ?”
Cô về phía đồng hồ đeo cổ tay của .
Bảy giờ năm mươi ba phút, cũng trễ mà.
“Không muộn, muộn, là tụi bác đến sớm.” Thôn trưởng khanh khách giải thích, rõ ràng bọn họ đến đây sớm hơn một tiếng đồng hồ, mà chỉ là đến sớm một chút.
“Diệp Ninh, hiện tại chúng cùng lên trấn ?” Lúc Mạnh Phàm Chí hỏi vấn đề , tất cả đều hồi hộp, thậm chí lòng bàn tay còn toát mồ hôi.
“Dạ . Chúng qua đó bằng cách nào đây ạ?” Diệp Ninh đồng ý khá nhanh gọn dứt khoát.
Chân cẳng của cô phương tiện cho lắm, còn thể đạp xe đạp, bộ thì hơn một tiếng đồng hồ, với tình trạng hiện tại của cô thì rõ ràng là cũng cho lắm.
Cuối cùng thì mấy bọn họ cũng giấu vẻ vui sướng trong lòng, bọn họ chuẩn xong thứ từ lâu , vô cùng nhiệt tình mà kéo cô .
“Lái xe! Chúng lái máy kéo trong thôn qua đó!”