Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 593
Cập nhật lúc: 2025-12-17 17:28:28
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCu4hua
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong nhà, ngoài sân, trở nên yên tĩnh trở .
Diệp Đống giơ ngón cái với Cố Phong : “Anh rể, quá trâu bò!”
Lúc nãy mặt của tên Tiêu Tùng còn khó coi hơn là ăn phân nữa.
Anh rể của im lặng suốt một buổi sáng, thì là đang chờ chơi một chiêu mạnh.
Cố Phong thèm cái nào, chỉ rũ mắt Diệp Ninh vẫn đang ôm lấy.
Gương mặt Diệp Ninh đỏ rực, hai mắt vô cùng sáng ngời, cô bảo Diệp Đống: “Em dọn dẹp bàn ăn , nhớ dọn cho sạch đó.”
“Hả? Một em hả?” Diệp Đống lập tức mếu máo.
Một đống chén đũa như thế, rửa hết sẽ mệt đó.
“Nếu thì ? Hay là để chị giúp em ha?” Diệp Ninh chỉ cảm thấy cái bóng đèn là quá chói mắt, ước gì thể giơ chân đá bay ngay lập tức.
Diệp Đống cảm nhận sát ý toát từ chị , đầu bỏ chạy ngay, dám dừng thêm một giây nào nữa.
Vài giây , bộ phòng khách cũng chỉ còn hai bọn họ.
Cố Phong dùng giọng khàn khàn xin với Diệp Ninh: “Tiểu Ninh, xin , lúc nãy ...”
“Lúc nãy lắm.” Diệp Ninh đợi hết câu, sốt ruột hấp tấp khen ngợi.
Nếu như thật sự thờ ơ từ đầu đến cuối thì cô mới tức giận đó.
Trong lòng Cố Phong đang căng thẳng, thế cũng thả lỏng , mặt cũng chút ý .
“Bọn họ là bạn của em, ngay từ đầu cũng cho bầu khí quá căng cứng, hơn nữa cũng để ngoài can thiệp chuyện tình cảm của đôi .”
Chỉ là ngờ rằng Tiêu Tùng thật sự mất hết kiên nhẫn.
“Bọn họ tính là bạn của em, cho dù thật sự là bạn thì em cũng ngại như thế.” Diệp Ninh chỉ tức giận, ngược còn cảm thấy vui.
Cô thật sự yêu c.h.ế.t cái d.ụ.c vọng chiếm hữu của .
Điều cô cảm thấy thật sự để ý cô.
Cố Phong giống như trút gánh nặng, theo bản năng ôm chặt cô.
Không ai gì, đều cẩn thận cảm nhận sự tồn tại của đối phương, hưởng thụ thời khắc yên lặng .
Đêm khuya tĩnh lặng.
Diệp Đống ngủ một giấc tỉnh dậy nhà vệ sinh, cảm thấy hình như ngoài sân gì đó khác thường, phản ứng đầu tiên chính là ăn trộm, lập tức xách chổi, vô cùng căng thẳng đến cửa.
Sau đó lập tức thấy Cố Phong và Diệp Ninh vốn nên ngủ từ lâu đang ở trong sân.
Hai trải một tấm chiếu ở giữa sân, hai rúc cùng .
Diệp Đống theo tầm mắt của bọn họ, ngước lên trung, chằm chằm hai phút, đến khi mắt mỏi nhừ cũng chẳng phát hiện gì đặc biệt.
Trong lòng chỉ cảm thấy buồn bực, đêm hôm khuya khoắt hai chịu ngủ, ở trong sân cái gì thế?
mà cũng dám lên tiếng quấy rầy, rón rón rén về.
Diệp Ninh dựa bên cạnh Cố Phong, cảm thán : “Ánh trăng như thế, cũng đến bao giờ mới thể ngắm nữa.”
“Nếu em thích ngắm trăng thì chúng thể thường xuyên ngắm.” Cố Phong hứa hẹn, bọn họ còn nhiều, nhiều thời gian.
“Chờ về , còn là sẽ bận đến lúc nào nữa, chỉ e là em cũng sẽ càng lúc càng bận rộn.”
Con luôn nhiều chuyện thể tự quyết định .
Cố Phong an ủi: “Rồi cũng sẽ thời gian thôi.”
Diệp Ninh thu hồi tầm mắt về phía : “Vậy chúng hứa đó nha, chờ kết thúc nhiệm vụ diễn tập sẽ lập tức kết hôn.”
Đáy mắt Cố Phong tràn ngập tình yêu dịu dàng thể nào hòa tan , cưng chiều : “Được. Đều lời em.”
Diệp Ninh cong khóe môi lên, nhanh chóng hôn nhẹ lên mặt cô.
“Đóng dấu, đổi ý.”
Cố Phong ôm chặt lấy tay cô, chuyện vô cùng dứt khoát hùng hồn.
“Không đổi ý. Chúng ở bên cả đời!”
“Cả đời.” Diệp Ninh nỉ non, chờ mong cuộc sống thể ở bên .
“Cả đời.” Cố Phong cũng lặp một nữa hai chữ trong lòng, đáy lòng tràn ngập hạnh phúc và thỏa mãn từng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-593.html.]
Ngày hôm .
Mới sáng sớm Diệp Ninh thức dậy giúp Cố Phong sửa soạn quần áo.
Tuy rằng sắp chia xa, nhưng mà hai cũng quá đau buồn, thỉnh thoảng còn .
Mãi đến khi Diệp Ninh sửa soạn hai túi hành lý mà vẫn định dọn thêm đồ, cuối cùng Cố Phong mới nhịn ngăn cản.
Mộng Vân Thường
“Tiểu Ninh, chỉ là về bộ đội thôi, xa, nhiều đồ đạc như thế, thật sự cầm .”
Ở bộ đội cái gì đều hết, lẽ sẽ cơ hội mở hai cái túi hành lý .
“Lo khỏi họa. Hơn nữa mỗi ngày đều uống thuốc, đồ bổ ăn mỗi ngày cũng ở trong .” Diệp Ninh một cách đương nhiên, cô còn cảm thấy thiếu nữa đó.
Cố Phong suy nghĩ của cô, tuy rằng bất đắc dĩ, nhưng cũng cảm động.
Diệp Ninh nhì đồng hồ: “Chừng nào thì xe trong đoàn sẽ đến?”
Bởi vì lo lắng cho sức khỏe của , Trịnh Hồng Xương trực tiếp sắp xếp xe đến đây đưa về, như cũng thể tránh cho khỏi xóc nảy xe lửa và ô tô, cũng đỡ lãng phí thời gian hơn.
“Chắc còn nửa tiếng nữa.”
Diệp Ninh thấy Cố Phong trả lời như thế, về phía túi hành lý, lo tự một : “Có còn sót cái gì nhỉ.”
Cố Phong ở mép giường dở dở , ngay lúc cô chuẩn tiếp tục nhét thêm thứ gì đó , Cố Phong túm chặt lấy cổ tay của cô, kéo cô lên đùi của .
Còn nửa tiếng nữa bọn họ chia xa, cũng cô lãng phí tinh lực mấy chuyện quan trọng .
Di chuyển đột ngột Diệp Ninh chóng mặt, chờ cô phản ứng , gương mặt của Cố Phong gần trong gang tấc.
Ánh mắt Cố Phong tràn ngập si mê tới lui mặt cô, cuối cùng dừng đôi môi đỏ của cô.
“Có còn chuyện gì dặn dò nữa ?”
Gương mặt xinh của Diệp Ninh đỏ lên: “Em dặn dò thì sẽ thật ?”
Thật cô lo lắng chuyện gì, đều hết, chẳng qua mà thôi.
Cố Phong bất đắc dĩ : “Anh em .”
Diệp Ninh trở tay ôm lấy cổ của , thẳng hai mắt , trịnh trọng : “Anh về bộ đội đừng việc quá mệt nhọc, đừng vận động kịch liệt. Mỗi ngày nhớ uống t.h.u.ố.c đúng giờ, còn nữa... Ừm...”
Câu tiếp theo cô còn xong, Cố Phong hôn lên.
Nụ hôn lúc sắp chia tay, khó bỏ khó phân.
Cuối cùng tiếng kèn xe vang lên bên ngoài cổng chính, ngay đó là tiếng la của Diệp Đống từ trong sân vọng .
“Anh rể, xe đến đón đến kìa.”
Cố Phong lưu luyến rời buông cô : “Anh .”
Mắt Diệp Ninh đỏ lên, nhưng mà vẫn mỉm : “Được . Để em tiễn ngoài.”
Lúc Diệp Đống chạy : “Anh rể, tài xế đến .”
Cậu còn chủ động xách hành lý cho .
Nhìn thấy đến tận hai túi hành lý, thoáng do dự trong chớp mắt, một tay xách một cái, bao thầu hết cả hai cái luôn.
Ừm, nặng.
Diệp Ninh và Cố Phong hề để ý đến tình hình của , lập tức ngoài.
“Doanh trưởng Cố, đoàn trưởng bảo đến đón .” Tài xế chủ động mở cửa xe .
Cố Phong về phía Diệp Ninh.
Diệp Ninh nhào trong lòng n.g.ự.c của : “Nhớ kỹ lời hứa của chúng đó, chuyện kết thúc , sẽ cưới em.”
“Được!” Cố Phong đồng ý vô cùng dứt khoát.
Diệp Ninh và Diệp Đống theo Cố Phong rời , mãi đế khi xe biến mất khỏi tầm mắt , Diệp Ninh vẫn cứ yên hề nhúc nhích.
Mới chia xa, cô bắt đầu nhớ .