Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 584

Cập nhật lúc: 2025-12-17 17:28:18
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Diệp Đống trợn mắt há hốc mồm chằm chằm ba đàn ông đang trong phòng khách.

Trong ba , trẻ nhất cũng hơn bốn mươi, ai nấy đều ăn mặc cực kỳ mộc mạc đơn giản.

Thậm chí ở giữa còn đeo một cái túi vải buồm cũ nát.

Trong túi căng phồng, cũng đang đựng cái gì.

Hình tượng như thế chẳng liên quan gì đến giáo viên dạy ca hát, khiêu vũ nhạc cụ gì thế .

Diệp Ninh về phía đàn ông đầu tiên, chủ động giới thiệu : “Đây chính là thầy Lý, thợ mộc cấp tám.”

Diệp Đống hai chữ “thợ mộc” thì biểu cảm cương cứng

“Đây là thầy Vương, thợ xây nhà, kinh nghiệm việc mười năm.” Diệp Ninh về phía đàn ông thứ hai .

Không giống, tại giống như trong tưởng tượng của nè?

Diệp Đống cách nào miêu tả tâm trạng hiện tại của .

Diệp Ninh về phía đàn ông cuối cùng giới thiệu: “Đây là thầy Triệu, công nhân hàn điện trung cấp.”

Giới thiệu xong ba , đó cô về phía Diệp Đống ở bên cạnh.

“Ba vị thầy chỉ kỹ thuật tinh vi, hơn nữa còn cực kỳ hiền lành, em theo ai học tập cũng .”

Diệp Đống đen mặt, cho nên đây là giáo viên mà cô tìm cho ?

Cậu thèm thợ mộc, thợ xây dựng là thợ hàn điện gì , siêu nổi tiếng, tệ nhất thì cũng một đơn vị đắn, bưng bát sắt của quốc gia.

Tuy rằng Cố Phong cũng cảm thấy kinh ngạc, nhưng mà cẩn thận ngẫm thì cảm thấy cô thế đúng là đúng.

Diệp Đống còn nghiệp tiểu học, cho dù là học nghề mộc, là học thợ xây, hàn điện thì cũng coi như là một tay nghề cực , cũng thể tìm công việc.

So với một vài thứ hoa quả, đây chính là cơ sở để an cư lạc nghiệp.

Hơn nữa thợ mộc cấp tám và công nhân hàn điện trung cấp ở xã hội cũng địa vị cao.

Có thể tìm một thầy như thế đến dạy Diệp Đống, Diệp Ninh rõ ràng là cũng tốn công.

“Chị, em học mấy thứ .” Diệp Đống dong dong dài dài với Diệp Ninh, chỉ thiếu điều mấy chữ lên mặt.

Diệp Ninh nhướng mày: “Không học? Vậy em học cái gì?”

Đầu của Diệp Đống sắp dán đến n.g.ự.c luôn , siêu nổi tiếng.

Sao Diệp Ninh cái tính đua đòi của chứ: “Ba thầy giáo đều là giỏi nhất trong từng lĩnh vực, chịu nhận em là phúc phần của em .”

“Em thể chuyện với thầy Lý, thầy Vương và thầy Triệu.”

Diệp Đống còn từ chối, nhưng mà thấy ánh mắt sắc bén của Diệp Ninh, bộ sự tức giận đều đè ép ngược trở về.

Diệp Ninh cho ba thầy giáo một ánh mắt, đó hiệu cho Cố Phong cùng rời , nhường gian cho bọn họ.

“Tiểu Ninh, em đừng sốt ruột.” Quay về phòng nghỉ, Cố Phong nhận cảm xúc của Diệp Ninh lắm, chủ động an ủi.

“Em cũng sốt ruột, chỉ là cảm thấy Tiểu Đống cố gắng. Nó cứ luôn mồm tay hàm nhai, nhưng mà chẳng trả giá công sức gì hết.” Diệp Ninh xụ mặt .

Cô cũng chỉ một đứa em trai như thế mà thôi, tuy rằng cô là sẽ mãi giúp đỡ em trai, nhưng cũng thể cứ buông tay mặc kệ .

“Có lẽ em chỉ là tạm thời kịp phản ứng mà thôi, dù thì lúc em cũng với nó mà.”

Diệp Ninh lộ vẻ mặt vô cùng bất đắc dĩ: “Cho nên đây là của em ?”

Cố Phong thế, cũng chọc vui vẻ: “Đương nhiên là thể trách em . mà em cũng em luôn nhanh chóng trở nên nổi bật, hiện tại em bảo em học đồ, chênh lệch lớn như thế, em đương nhiên là thể chấp nhận .”

“Nếu mà em cho nó thì chắc nó sẽ thèm gặp luôn đấy chứ. Nó chẳng chút kiến thức cơ sở nào, còn thèm nhận nó nữa kìa.” Diệp Ninh thành thật .

 

 

 

hứa với , chỉ cần bọn họ đồng ý cho Diệp Đống theo học tay nghề, mỗi tháng cô sẽ trả cho đối phương tám mươi đồng coi như tiền học phí.

Làm học đồ còn đưa tiền cho , vì bảo vệ chút tự tôn của Diệp Đống, cô cũng chuyện cho ai .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-584.html.]

“Tiểu Đống kinh nghiệm gì, nhưng thông minh, chỉ cần chịu bỏ công thì nhất định sẽ học .”

Sự khẳng định của Cố Phong trong lòng Diệp Ninh thoải mái một chút.

“Chỉ mong sẽ giống như những gì , hiện tại quan trọng là nó chịu bước bước đầu tiên .”

Cố Phong vẻ u sầu mặt Diệp Ninh, ánh mắt dần trở nên thâm thúy hơn hẳn...

Xưởng sản xuất điện ảnh.

Mộng Vân Thường

Trương Quốc Trụ đang ở trong phòng cắt nối biên tập đột nhiên tiếng đầy vui sướng của Ngô Á Thu từ bên ngoài truyền .

Anh tạm ngưng công việc đang , mở cửa ngoài đón.

Ngô Á Thu vô cùng kích động, thấy lập tức giơ tay ôm chặt lấy vai .

“Xong xuôi! Thành công !”

Trương Quốc Trụ khó hiểu hỏi: “Thành công gì chứ?”

Chuyện gì mà thể ông vui vẻ đến thế .

Ngô Á Thu miễn cưỡng giữ bình tĩnh : “Ông Thường mới gọi điện thoại cho , ông đồng ý biểu diễn ca khúc chủ đề của điện ảnh chúng !”

Trương Quốc Trụ cũng lộ vẻ mặt kinh ngạc, rõ ràng ngày hôm khi bọn họ đến đó còn thể thấy mặt đối phương, tự nhiên ông đổi ý ?!”

“Ông đùa đó?”

Bất ngờ đến quá đột ngột.

Ngô Á Thu cũng cảm thấy việc khó tin: “Ông Thường ngày mai sẽ đến đây thu âm, hiện tại lập tức liên lạc với Diệp Ninh, xem xem chiều mai cô thể đến đây để đích gặp mặt ông Thường .”

Ca khúc là do Diệp Ninh sáng tác, cô chuyện trực tiếp với Thường Hậu Phát sẽ hiệu quả càng hơn.

“Được . Bây giờ lập tức gọi điện thoại cho Diệp Ninh ngay.”

Diệp Ninh nhận điện thoại của Trương Quốc Trụ đúng lúc cô đang cãi với Diệp Đống.

“Không thành vấn đề, ngày mai sẽ đến đó đúng giờ.”

Buông ống điện thoại xuống, cô nghiêm túc về phía Diệp Đống đang thẳng mặt .

Ba thầy từ lâu .

Cô hỏi Diệp Đống học với ào, ngờ Diệp Đống chọn nào hết.

“Em lớn thế , bắt đầu đầu học mấy thứ đó từ đầu, chẳng chờ đến lúc bảy tám chục tuổi mới thể xuất sư ? Hơn nữa xây nhà thì cái gì chứ? Mỗi ngày đều việc với mấy cục gạch và xi măng. Nghề mộc cũng bẩn c.h.ế.t, ngoại trừ gia cụ cho thì còn tương lai gì nữa ? Công nhân hàn điện nguy hiểm, cẩn thận là sẽ tàn tật ngay.”

Cậu lẩm bẩm lầm bầm bày tỏ sự khinh bỉ và khó chịu đối với mấy công việc .

Lửa giận của Diệp Ninh lập tức bùng lên, nếu hiện tại chân cẳng của cô nhanh nhẹn, cô nhào lên tát cho vài bạt tay .

“Em xem thường nhân dân lao động đó hả? Hay là em chướng mắt mấy ngành nghề kỹ thuật? Cái cái , lẽ cứ chơi bời lêu lỏng như em thì mới là ?”

Diệp Đống bĩu môi : “Chị, nếu chị lo cho em thì thể thẳng .”

Ngực Diệp Ninh phập phồng kịch liệt, cô thật sự lo cho nữa đó!

Cố Phong nghiêm khắc mở miệng : “Tiểu Đống, em chuyện với chị của em như thế hả? Chị của em là giúp em cái nghề trong , xã hội mới chỗ !”

Diệp Đống cũng suy nghĩ như thế là đúng, nhưng mà cảm thấy trong lòng cần bằng.

“Em với chị đều là do một sinh , chị của em thể hát, thể đàn đàn dương cầm, em cảm thấy em cũng thể .”

“Em cái con khỉ!” Diệp Ninh c.h.ử.i tục, thằng ranh đúng là là cái thứ gì mà.

Diệp Đống tủi về phía Cố Phong: “Anh rể...”

Cậu Cố Phong về phe của .

 

 

 

 

 

Loading...