Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 580

Cập nhật lúc: 2025-12-17 17:27:06
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCu4hua

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hai mắt Nghiêm Hân sáng lên, ngờ còn cũng chán ghét Diệp Ninh giống như ông .

“Biên kịch Lý, cô cũng quen với Diệp Ninh ?”

Lý Hiểu tăng thêm âm lượng: “Không chỉ quen thôi . Nhà soạn nhạc Nghiêm Ngô Á Thu sẽ sử dụng ca khúc chủ đề điện ảnh do Diệp Ninh sáng tác ?”

Trong lòng Nghiêm Hân còn giấu chuyện khác, theo bản năng hồi hộp.

“Vì chứ?”

“Bởi vì Diệp Ninh chính là biên kịch của bộ điện ảnh mà Ngô Á Thu mới xong.”

Lý Hiểu , Nghiêm Hân giật suýt xoa, chờ đến khi phản ứng thì lập tức vô cùng nghi ngờ và chấp nhận.

“Sao thế chứ?”

Ông Diệp Ninh cũng một ít trò khôn vặt, nhưng việc sáng tác ca khúc và kịch bản là hai chuyện khác .

Diệp Ninh bản lĩnh lớn như thế chứ!

Không chỉ Nghiêm Hân giật mà đến cả Phó Trạch Minh cũng ngạc nhiên há to miệng.

Trên mặt Lý Hiểu tràn ngập vẻ khinh bỏ: “Sao thể chứ. Bởi vì cô ăn cắp kịch bản của và Hoành Minh, đó dùng cách nào mà thu phục đạo diễn Ngô Á Thu.”

Lượng tin tức trong mấy lời quá lớn, trong thời gian ngắn hai đều phản ứng kịp.

Tuy rằng Đan Thăng ngăn cản Lý Hiểu, nhưng trong lòng ông thật sự bất đắc dĩ.

Ông Lý Hiểu địch ý lớn với Diệp Ninh, hai bộ điện ảnh đều sắp công chiếu, cô ước gì để cho cả thế giới đều kịch bản của Diệp Ninh là đồ chép.

Nếu đối phương thật sự chép thì còn đỡ, nhưng lỡ như , cô như thế, sẽ lãnh hậu quả cực lớn.

“Thì là thế!” Toàn bộ sự âm u trong lòng Nghiêm Hân đều biến mất sạch sẽ, thậm chí còn cảm thấy vô cùng vui vẻ : “Dựa theo những gì hiểu về cô gái thì đúng là cô thể loại chuyện .”

Ông cảm thấy may mắn vì ca khúc của Ngô Á Thu lựa chọn, nếu chờ đến khi hai bộ điện ảnh công chiếu, Ngô Á Thu sẽ bởi vì chuyện chép mà mất sạch danh tiếng.

Ngay giây phút , Lý Hiểu và Nghiêm Hân giống như tìm tri kỷ của đời , lải nha lải nhải mãi ngừng.

Phó Trạch Minh thông minh chọn cách im lặng, khi sự việc xác nhận rõ ràng, ông quyết định lựa chọn trung lập.

Không bao lâu , lòng tin và sự khẳng định của Lý Hiểu và Nghiêm Hân sẽ nghênh đón vả mặt đầu tiên.

Nhà họ Thường.

Thường Hậu Phát mời bạn Lý Giang đến chơi cờ.

“Nghe mấy ngày đạo diễn Ngô đến nhà ông mời tận ba đúng ?”

Lý Giang Thường Hậu Phát đang nghiên cứu nước cờ, cố ý nhắc đến đề tài , phân tán lực chú ý của ông .

đến mấy , nhưng mà đều đuổi .” Thường Hậu Phát lệ đáp, chằm chằm bàn cờ.

“Xem mời ông xuống núi đúng là dễ dàng gì. Đuổi thì cũng , danh tiếng của bộ điện ảnh do Ngô Á Thu chụp cũng lắm.”

Những lời Lý Giang Thường Hậu Phát chút kinh ngạc.

“Điện ảnh còn công chiếu mà danh tiếng ?”

Chuyện hiếm thấy.

Huống chi ở trong ngành Ngô Á Thu cũng coi như một đạo diễn tầm ảnh hưởng lớn.

. Hiện tại bên ngoài đều đồn rằng bộ điện ảnh của ông nghi ngờ liên quan đến việc chép kịch bản.”

“Ồ?” Thường Hậu Phát tìm nước cờ đúng đắn, đặt cờ xuống, đó ngẩng đầu về phía Lý Giang: “Sao thế?”

cũng rõ tình hình cụ thể cho lắm, nhưng mà bên ngoài đều đang truyền điện ảnh của đạo diễn Ngô chép điện ảnh của đạo diễn Đan.” Lý Giang tùy ý đặt một quân cờ trắng xuống.

“Đạo diễn Đan nào thế?” Sau khi Thường Hậu Phát rời khỏi giới ca hát thì hiếm khi để ý đến chuyện trong giới, cho nên cũng quen với các đạo diễn mới xuất hiện.

Lý Giang giải thích: “Đan Thăng, cũng là một đạo diễn mới khá , lúc chụp hai bộ phim cũng tệ lắm. Lần đạo diễn Đan và đạo diễn Ngô cùng chụp điện ảnh đề tài võ thuật cùng một lúc, hơn nữa còn là đạo diễn Đan bấm máy , hơn nữa cũng thành chụp sớm hơn. đoán thời gian công chiếu của hai bộ điện ảnh sẽ chênh lệch quá hai tháng .”

Nghe đến đây, Thường Hậu Phát chút hứng thú: “Đề tài giống thì là chép hả?”

 

 

 

“Cái thì cũng hẳn. mà bên ngoài đồn thổi dữ lắm, ai cũng đang chờ trò hề của đạo diễn Ngô. Cố tình đạo diễn Ngô thèm sáng tỏ lời đồn đãi , nghĩ nhiều cũng khó.” Lý Giang đến đây, cán cân trong lòng cũng nghiêng về phía Đan Thăng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-580.html.]

Thường Hậu Phát thèm để ý lắc đầu: “Không sáng tỏ lẽ là vì cảm thấy cần thiết. Nếu ông Ngô Á Thu thanh cao, hiểu cách đối nhân xử thế thì đồng ý. mà nếu ông chép điện ảnh của khác thì việc còn cần nghiệm chứng mới .”

Lý Giang ngờ ông sẽ cái như thế: “Ông đ.á.n.h giá đạo diễn Ngô cao thật đấy, tại còn từ chối nữa?”

“Hai việc khác mà. Chúng chuyện nào chuyện đó, từ chối ông là bởi vì hiện tại hứng thú với chuyện ca hát.” Thường Hậu Phát ăn ngay thật.

Hiện tại trong giới ca hát thể sáng tác cũng chỉ vài như thế, tới lui, đều là bình mới rượu cũ.

Người như ông cũng cần thiết tranh đoạt thị trường với bọn tiểu bối.

Lý Giang bất đắc dĩ mỉm : “Ông đó, yêu cầu của ông quá cao . mà chuyện của đạo diễn Ngô là thật giả thì cứ chờ hai bộ điện ảnh công chiếu là sẽ thôi. Lâu lắm trong giới náo nhiệt như thế.”

Thường Hậu Phát mặc kệ cái tính nhiều chuyện của ông , lúc đặt quân đen xuống, ván thắng chắc .

thắng!”

Lý Giang cho rằng sẽ thua, bàn cờ một lúc, thể chấp nhận .

“Không chơi nữa, nhàm chán!”

Chơi tổng cộng ba ván, thua sạch cả ba, ông vui nổi.

Thường Hậu Phát thì vui vẻ, kéo ông cho , nhưng mà cuối cùng vẫn thể cản .

ống thèm về phòng sách, dự định thư pháp một chút để bày tỏ cảm xúc hiện tạo.

Lúc chỉnh sửa bút mực, ông thoáng qua bàn còn đặt một tờ giấy, thuận tay cầm lên.

Không ngờ đó là một tờ khúc phổ.

Ngay từ đầu lúc mới thoáng qua, ông cũng quá để ý, nhưng mà chờ đến khi đến khúc , sắc mặt dần dần trở nên nghiêm túc, cuối cùng thậm chí nhịn ngâm nga thành tiếng.

Ca khúc ... thật đó!

Lúc Trần Bích Lan cũng bưng nước mới pha xong lên.

Thường Hậu Phát lập tức hỏi: “Khúc phổ là của ai mang đến thế?”

Trần Bích Lan đầu tiên là sửng sốt, đó về phía tờ giấy trong tay ông .

“Là của đạo diễn Ngô để hồi hôm qua.”

Thường Hậu Phát nhíu chặt mày, ý thức gì đó: “Đây là ca khúc mới mà đạo diễn Ngô mời hát đó hả?”

Lâu lắm Trần Bích Lan mới thấy ông để ý một việc đến thế, đáp: “Chắc là thế.”

“Sao chỉ khúc phổ thôi , lời bài hát ?” Thường Hậu Phát vô cùng sốt ruột lời bài hát thể xứng đôi với làn điệu .

Trần Bích Lan buông chén xuống, thấy Thường Hậu Phát chỉ cầm một tờ giấy, nhịn nỉ non : “ nhớ là đến hai tờ.”

Bởi vì Thường Hậu Phát là sẽ nhận lời mời của Ngô Á Thu, cho nên bà cũng quá để ý đến mấy thứ , chỉ tiện tay đặt ở đó.

Thường Hậu Phát đến hai tờ giấy, lập tức khom lưng tìm.

Quả nhiên ông tìm ca khúc lời bài hát rơi ở bên .

Mộng Vân Thường

Lúc cầm lấy, ông cũng hiếm khi chút chờ mong và căng thẳng.

Trần Bích Lan thẳng ở bên cạnh dám quấy rầu.

Trong phòng sách lặng ngắt như tờ.

“Tốt! Tốt! Tốt!”

Thường Hậu Phát đột nhiên kích động, ba chữ liên tiếp, đó nhanh chóng bước .

Trần Bích Lan sợ ông xảy chuyện gì, lập tức đuổi sát theo .

Mãi đến khi thấy ông phòng luyện hát, là ông , lúc mới dừng chân , thở phào nhẹ nhõm.

Bắt đầu từ cái ngày ông quyết định nghỉ ngơi đến bây giờ cũng hai năm ba tháng, ông bao giờ bước chân căn phòng luyện hát nào.

Thật sự rốt cuộc thì ca khúc mà Ngô Á Thu để ma lực gì, thể ông phá lệ như thế?!

...

 

 

 

 

Loading...