Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 577
Cập nhật lúc: 2025-12-17 17:27:03
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCu4hua
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trương Quốc Trụ quá hiểu tính cách cứng đầu của ông : “Vậy ngày mai chung với ông.”
Ít nhất hai chung thì sẽ hổ như thế.
Ngày thứ ba, Ngô Á Thu và Trương Quốc Trụ cùng ở phòng khách của nhà họ Thường.
Trần Bích Lan rõ ràng cũng ngờ rằng Ngô Á Thu sẽ chấp nhất như thế, dứt khoát thẳng luôn.
“Đạo diễn Ngô, chắc hai cũng lão Thường nhà rời khỏi giới ca hát lâu , bên ngoài còn nhiều ca sĩ trẻ thực lực, hai tìm khác , cần lãng phí thời gian lão Thường nữa.”
“Chị Trần, đúng là giống như chị , bên ngoài nhiều ca sĩ thực lực, nhưng mà chúng chỉ ông Thường thôi. Hơn nữa chúng thể bảo đảm,nếu ông Thường thấy ca khúc mới , chắc chắn cũng sẽ thích.” Ngô Á Thu xong lời cuối cùng, giọng điệu vô cùng chắc chắn.
Trần Bích Lan vẫn cứ từ chối : “Không cần thiết thế. Từ đến nay ông Thường nhà một hai, ông mặt, cho dù ông kề d.a.o lên cổ ông thì ông chắc chắn sẽ đồng ý.”
Đã đến mức , cho dù da mặt Ngô Á Thu dày hơn nữa thì cũng thể nào tiếp tục ở đây nữa.
Trương Quốc Trụ chỉ thể đúng lúc lên giảng hòa: “Nếu là như thế, chúng sẽ quấy rầy nữa.”
Nếu còn thì sẽ đuổi mất.
Trần Bích Lan lên, tiễn khách.
Ngô Á Thu vẫn từ bỏ ý định, nhanh chóng mở cặp táp lấy khúc phổ và lời bài hát đặt lên bàn mặt.
“Chị Trần, phiền chị đưa bài hát cho ông Thường xem thử. Nếu ông Thường đổi ý kiến, thể liên lạc với chúng bất cứ lúc nào.”
“Có cần thiết như thế ?” Trên mặt Trần Bích Lan lộ rõ vẻ mất kiên nhẫn.
Ngô Á Thu cứ kiên quyết như thế: “Làm phiền chị Trần .”
Trần Bích Lan cũng thêm gì nữa.
Ngô Á Thu và Trương Quốc Trụ khỏi nhà họ Thường, tâm trạng của cả hai đều vô cùng nặng nề.
Đến ba , nhưng vẫn thể thấy Thường Hậu Phát.
“Á Thu, cảm thấy chúng liên lạc với ca sĩ khác thôi.”
Trương Quốc Trụ thấy tình hình ngày hôm nay, ôm hi vọng gì nữa.
Huống chi thời gian của bọn họ cũng gấp gáp, vì cứ lề mà lề mề như thế, còn bằng nhanh chóng tranh thủ thời gian lựa chọn ca sĩ khác, tỉ mỉ thu âm.
“Lại chờ thêm vài ngày nữa , nếu bên còn động tĩnh gì thì.” Ngô Á Thu câu tiếp theo, hiển nhiên cũng cách gì với Thường Hậu Phát.
Lúc Nghiêm Hân cũng đang điện thoại.
“Ai? Cậu ai?”
...
“Xác định là Diệp Ninh ?”
...
“Được, .”
Ngay khoảnh khắc cúp điện thoại, sắc mặt của ông trở nên vô cùng tối tăm.
Ông thật sự thể nào ngờ rằng Ngô Á Thu từ chối ca khúc chủ đề do ông sáng tác, cuối cùng lựa chọn ca khúc của Diệp Ninh!
“Diệp Ninh!!”
Ông nghiến răng nghiến lợi lầm bầm tên của Diệp Ninh.
Không cô bắt cóc suýt chút nữa c.h.ế.t mất ?
Tại bây giờ nhảy nữa!
Hành vi của Ngô Á Thu, nếu trong giới , chỉ e là tất cả đều sẽ nhạo ông , thật sự là quá đáng ghét!
Ông tuyệt đối tin tưởng rằng ca khúc mà Diệp Ninh sáng tác sẽ hơn ca khúc của ông , nơi rõ ràng là tấm màn đen!
Cố tình hiện tại ông chỗ phát tiết, dù thì mấy bên ngoài đều chuyện ông Ngô Á Thu mời sáng tác đó từ chối.
Một lúc ông cầm ống điện thoại lên, gọi điện thoại cho Đan Thăng
“Đạo diễn Đan, ca khúc chủ đề thu âm đến ? đích đến hiện trường quan sát.”
Lần ông đích tham dự, bảo đảm thu âm sẽ đạt đến hiệu quả mỹ nhất.
Cho dù thu âm thành thì ông cũng đích đến đó theo dõi mới .
Nhất định nghiền áp ca khúc của Diệp Ninh xuống mới !
Sáng sớm.
Diệp Ninh đến bệnh viện từ sớm.
Đối với cô mà , ngày hôm nay là một ngày lành, bởi vì Cố Phong thể xuất viện.
Diệp Đống thủ tục xuất viện, cô và Cố Phong cùng dọn dẹp hành lý.
Ở bệnh viện hơn hai tháng, Cố Phong ở đây đến phát chán từ lâu .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-577.html.]
Không bao nhiêu thứ cần mang : “Còn để em dọn dẹp cho, quần áo .”
Diệp Ninh đưa túi đến mặt .
Cố Phong cầm lấy, mở , bên trong là một bộ quần áo mới tinh.
“Đồ mới hả?”
Diệp Ninh gật đầu: “Từ trong ngoài đều là mới.”
Cố Phong cô nghĩ cái gì, đương nhiên sẽ từ chối, xách theo túi nhà vệ sinh.
“Chị, rể, em xử lý xong hết !”
Diệp Đống xử lý xong thủ tục, hấp tấp chạy về phòng bệnh.
Diệp Ninh giường bệnh, nhãn nhã chờ Cố Phong ngoài.
“Anh rể của em ?” Không đợi Diệp Đống hỏi xong, cửa phòng vệ sinh mở .
Cố Phong quần áo xong từ bên trong .
Hai mắt Diệp Ninh lập tức sáng lên.
Cô chọn cho Cố Phong một bộ đồ vest màu xanh biển, phối hợp với áo sơ mi màu đen, đo cực kỳ nổi bật dáng tuyệt ngoài.
Vai rộng, eo thon, đôi chân thon dài thẳng tắp.
là một cái giá treo quần áo mỹ nhất.
Người đàn ông của cô quả nhiên là mặc quần áo , mặc quần áo càng .
“Chậc chậc, rể, mặc áo vest trai ghê đó, thậm chí thể bỏ qua vết thương mặt luôn!” Diệp Đống khen ngợi, nhưng mà lời thật sự cảm thấy khó chịu.
Diệp Ninh trừng mắt : “Không chuyện thì đừng !”
Trên mặt vết thương thì chứ?
Không sẽ càng khí thế đàn ông hơn .
Huống chi ở trong mắt cô, đây là vết thương, mà là huy chương quân công bắt mắt nhất.
Diệp Đống cũng ý thức lời nên , hậm hực ngậm miệng .
Cố Phong thì quá để ý, chỉ cần Diệp Ninh để bụng, thể để ý loại chuyện chứ.
Diệp Ninh đến mặt , giúp chỉnh cổ áo sơ mi khen: “Đẹp trai quá !”
Cố Phong cố nén ý : “Là em tinh mắt đó.”
Diệp Ninh trêu chọc : “Anh đang quần áo là ?”
Cố Phong cưng chiều xoa bóp gương mặt của cô: “Em cái gì thì là cái đó.”
Lúc Diệp Ninh biến thành một phụ nữ đang đắm chìm trong tình yêu, vui vẻ đến mức mắt đều cong thành hình trăng non, hề bủn xỉn lời khen dành cho Cố Phong.
“Vậy thì là trai.”
Nếu Diệp Đống đang ở bên cạnh, Cố Phong chắc chắn sẽ nhịn hôn cô.
Diệp Đống đột nhiên cảm thấy bản giống như một cái bóng đèn trăm watt, cực kỳ chói mắt.
“Chúng thể ?”
Tuy rằng cũng quấy rầy bọn họ, nhưng dù nơi là bệnh viện, chờ về nhà dính lấy ?
Diệp Ninh và Cố Phong đều thu hồi ánh mắt .
“Đi thôi!”
Bọn họ thật sự ở nơi nữa.
Hai mươi phút , xe dừng cửa nhà.
“Anh rể, chúng về đến nhà !”
Diệp Đống la lối um sùm , xuống xe lấy hành lý.
Cố Phong cũng sốt ruột, chậm rãi cùng Diệp Ninh xuống xe.
Sau khi xuống xe, đầu tiên quan sát cảnh xung quanh.
“Nơi cũng khá đó.”
Ở bên ngoài xa là đình canh gác tuần tra, thể bảo đảm an .
Diệp Ninh phụ họa : “Em cũng cảm thấy như thế.”
Khung cảnh bên trong còn rộng rãi, khí thế hơn trong tưởng tượng của Cố Phong nhiều.
Cho dù cần hỏi, cũng một căn nhà như thế , còn là ở kinh thành, giá cả chắc chắn sẽ đắt.
“Để em dẫn tham quan ha?” Diệp Ninh khanh khách ngắt ngang suy nghĩ của .
Cố Phong : “Được thôi.”
Mộng Vân Thường