Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 572

Cập nhật lúc: 2025-12-17 17:26:58
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Em lặp nữa!” Bởi vì quá tức giận, trán Giang Húc Đông loáng thoáng nổi lên gân xanh.

Ngô Hàm Nhu căng thẳng đến mức miệng khô lưỡi khô, nhưng mà cô còn đường lui nữa .

“Thích một là sai ?”

c.ắ.n răng hỏi .

Giang Húc Đông nghiến răng nghiến lợi : “Thích một sai, nhưng yêu, em chen chân tình cảm của khác thì đó là !”

Đầu óc Ngô Hàm Nhu nóng lên, hô to: “Không lúc cũng thích Diệp Ninh , cũng từng tranh giành Diệp Ninh với Cố Phong ? Tại thể, em thể chứ?”

Giang Húc Đông đột nhiên ngơ ngẩn, rõ ràng ngờ rằng cô sẽ một câu như thế.

Ngô Hàm Nhu cũng ngẩng , nhưng mà vài giây lập tức hoảng loạn.

“Anh, em, em ý đó...”

thật sự hề ý định chậm chọc, kích thích .

Sâu trong đáy mắt Giang Húc Đông lộ một chút bi ai: “Thì dạy hư em .”

Ngô Hàm Nhu liên tục lắc đầu, hai mắt đỏ lên: “Anh, xin . Em thật sự ý đó, em theo đuổi Cố Phong là vì em mà thôi...”

“Đừng nữa.” Giang Húc Đông ngắt ngang lời giải thích của cô , tất cả lửa giận cuối cùng đều biến thành một : “Đi về nhà với .”

Ngô Hàm Nhu cố nén để nước mắt rơi xuống, hình như cô trai tổn thương .

Giờ phút , tất cả chuyện đều thua xa tâm trạng suy sút của Giang Húc Đông.

gật đầu thật mạnh : “Được, em đồng ý. Em về với .”

Mười phút .

Diệp Ninh đến trạm y tá, nhận điện thoại của Giang Phong Lâm gọi đến.

Giang Phong Lâm chỉ một câu, bọn họ dẫn Ngô Hàm Nhu về.

Mộng Vân Thường

Diệp Ninh : “Cảm ơn”, đó kết thúc cuộc trò chuyện.

Quay về phòng bệnh, Cố Phong và Diệp Đống đều về phía cô.

“Ngô Hàm Nhu .”

“Phù.”

Cố Phong thở phào nhẹ nhõm, cảm giác như bộ cơ thể đều trở nên nhẹ nhàng.

Diệp Ninh thấy phản ứng của lập tức dở dở , xem mấy ngày nay thật sự Ngô Hàm Nhu “tra tấn” thảm.

“Tiểu Đống, em ngoài .”

Cô trực tiếp đuổi Diệp Đống , đó mới hỏi Cố Phong xem Trịnh Hồng Xương đến đây gì.

“Đoàn trưởng tổ chức bồi thường chúng .”

“Bồi thường.” Diệp Ninh lộ vẻ mặt khó hiểu.

Cố Phong giải thích: “Bởi vì vụ án của Trịnh Toàn Cường liên lụy đến em.”

Diệp Ninh lập tức hiểu .

“Đoàn trưởng bảo hỏi em là em bồi thường gì ?” Tuy rằng Cố Phong từ chối , nhưng mà nếu cô thật sự yêu cầu, vẫn thể cho Trịnh Hồng Xương .

Diệp Ninh suy nghĩ : “Có.”

Cố Phong chút kinh ngạc: “Em xem.”

Diệp Ninh vô cùng nghiêm túc : “Sau thể đừng để chấp hành mấy nhiệm vụ nguy hiểm như thế nữa ?”

Hiện tại nguyện vọng lớn nhất của cô chính là thể bình an.

Cố Phong sửng sốt, đó lộ vẻ mặt dịu dàng.

“Sau sẽ chú ý hơn. Lại đổi cái khác ?”

Câu trả lời của chẳng khác nào từ chối “bồi thường” mà Diệp Ninh mong .

Thân là một quân nhân, điều chú định cuộc đời của chắc chắn sẽ thể nào an và bình an.

Diệp Ninh thở dài thườn thượt: “Vậy cần bồi thường gì nữa.”

“Em giận ?” Cố Phong dùng giọng điệu như đang dỗ dành .

Diệp Ninh lắc đầu, bắt đầu từ giây phút cô quyết định tái hợp với nữa, cô cũng chuẩn sẵn sàng tâm lý .

Đương nhiên cũng bao gồm cả việc tất cả chuyện thừa nhận khi trở thành quân tẩu.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-572.html.]

 

 

Một tuần .

Diệp Ninh bệnh viện tháo thạch cao chân .

“Tuy rằng tháo thạch cao , nhưng cũng nghĩa là xương mắt cá chân của cô khôi phục, một đoạn thời gian dài đó vẫn đều chú ý. Không thể vận động kịch liệt, cũng thể để chân trái chịu lực quá nhiều.”

Diệp Ninh nhớ kỹ những lời dặn dò của bác sĩ, thuận tiện hỏi thăm tình hình của Cố Phong.

Vết thương bên ngoài của Cố Phong cũng gì đáng ngạo, chẳng qua nội thương vẫn còn cần chậm rãi khôi phục, đến nỗi thể hậu di chứng gì , hiện tại đến cả bác sĩ cũng thể khẳng định .

cũng sắp đến thời gian xuất viện .

Diệp Ninh vui vẻ, bọn họ đều còn sống khỏe mạnh, như cũng hạnh phúc .

Đã gỡ thạch cao , cũng cần dùng nạng nữa, thể lảo đảo về phòng bệnh của Cố Phong.

Từ khi Cố Phong thể xuống đất thì thể nào yên nữa, cho nên Diệp Ninh , lập tức thấy hai tay tựa lên cửa sổ, đang động tác hít đất .

Diệp Ninh thấy mà sợ hết hồn, dù thì bác sĩ liên tục dặn dặn , bộ nội tạng của đều cú nổ xung kích, hiện tại đang ở trong trạng thái yếu ớt, tuyệt đối thể động tác quá kịch liệt.

“Mau dừng ! Anh cảm thấy sống lâu quá đúng ?”

Diệp Ninh quát lớn, thật sự lo lắng, cũng thật sự tức giận.

Sao yêu quý cơ thể của như thế chứ?

Cố Phong lời dừng , chóp mũi toát mồ hôi mỏng.

Ánh mắt đầu tiên để ý đến phần chân đang bó thạch cao của cô.

Nhìn thấy còn đang ngây ngô, Diệp Ninh xụ mặt, bước nhanh hơn, khập khiễng đến mặt .

“Còn ! Anh sống nữa đúng ?” Diệp Ninh trừng mắt răn dạy.

Cố Phong giải thích, trở tay ôm cô lòng, tham lam ngửi lấy mùi hương tóc của cô.

Lửa giận của Diệp Ninh lập tức bớt hơn phân nửa, nhưng mà vẫn cố ý hạ thấp giọng xuống.

“Nếu mà còn như thế, em sẽ...”

“Sau dám nữa.” Cố Phong trầm thấp bảo đảm với cô, đều thả lỏng .

Thật cũng tư tâm, nhanh chóng khôi phục trạng thái sức khỏe.

Diệp Ninh tránh thoát khỏi lòng n.g.ự.c của : “Anh đừng tưởng rằng thế em sẽ tức giận.”

Đáy mắt của Cố Phong hiện một chút ý , theo bản năng về phía cửa.

Lúc nãy bác sĩ mới kiểm tra phòng xong, tiếp theo đây lẽ sẽ nữa đúng ?

“Vậy thế nào thì em mới tức giận đây?”

Cả ngày hôm qua cô đều đến đây, tối lập tức mất ngủ, trong đầu nghĩ đến cô.

Cảm giác tương tư thật sự là quá khó chịu.

Hơn nữa càng ngày càng gần ngày xuất viện, Trịnh Hồng Xương đến đây để lộ trong thời gian gần đây quân bộ sẽ tiến hành một cuộc diễn tập quy mô cực kỳ lớn, mà ở bệnh viện gần hai tháng, chậm trễ quá nhiều công việc.

Cho nên chờ đến khi xuất viện, chỉ e là nhanh chóng về đơn vị.

Anh thậm chí cũng dám tưởng tượng đến lúc đó, suốt một hai tháng thể gặp cô thì tâm trạng của sẽ dày vò khó chịu đến mức nào.

Diệp Ninh gần như thể lập tức cảm giác biểu cảm của đúng lắm, nhưng vẫn nghiêm trang : “Hiện tại em, em cho phép, tự ý chà đạp cơ thể của , đến cả việc thương cũng !”

Tuy rằng bá đạo, nhưng mà cô cũng thật sự thấy xảy chuyện gì!

Trong ánh mắt Cố Phong giống như lóe lên ánh sáng, trực tiếp nắm lấy tay cô, đặt ở n.g.ự.c của .

“Anh là của em.”

“...”

Lời tỏ tình đầy mập mờ nhịp tim của Diệp Ninh đập nhanh hơn một nhịp.

Những ngày qua, Cố Phong đều chỉ thể giường bệnh, vẫn luôn là do cô trêu chọc , hiện tại tình hình đột nhiên đảo ngược, trong thời gian ngắn cô ngược chút quen cho lắm.

“Khụ khụ, .”

Cô cố ý dời ánh mắt , che giấu gương mặt đang đỏ lên của .

 

 

 

 

 

Loading...